CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 593: Cái gì cũng thiên vị Cảnh Ngộ
Nguyễn Đình Thái | Chat Online | |
31/08/2019 23:59:59 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
157 lượt xem
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 594: Phó Cảnh Ngộ nhà tôi đẹp trai nhất! (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 595: Cùng đi đến nhà họ Ngôn (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 592: Mơ thấy anh không cần em nữa (Truyện ngôn tình)
- * CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 591: Quá khứ của Phó Cảnh Ngộ (Truyện ngôn tình)
CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH!
Chương 593: Cái gì cũng thiên vị Cảnh Ngộ
Chương trướcChương tiếp
Phó Cảnh Ngộ dừng một chút, nói: "Có thể là quá lâu không có trở lại chỗ này, có chút không lạ giường, không có chuyện gì đâu, em ngủ tiếp đi, thời gian còn sớm."
Anh cầm tay cô, bàn tay anh vuốt ve gò má cô, nhìn cô, cảm giác trong lòng mình cũng ấm áp lên nhiều.
Diệp Phồn Tinh nhìn Phó Cảnh Ngộ, thỏ thẻ " Nếu anh có gì không vui, nhớ phải nói với em đấy nhé."
Phó Cảnh Ngộ gật đầu một cái, "Ừm."
Chỉ cần nhìn thấy cô, ở bên cô, anh liền cảm thấy rất vui vẻ.
Trên đời này, chuyện không như ý nhiều lắm rồi, nhưng chỉ cần có cô ở bên, liền cảm thấy hình như những chuyện kia đều có thể buông xuống.
-
Buổi sáng,sau khi Diệp Phồn Tinh rời giường, Phó Cảnh Ngộ không ở trong phòng, cô đứng ở trên ban công, vươn vai đón ánh nắng sáng sớm, ngây ngốc một hồi.
Tưởng Sâm mặc âu phục, cẩn thận đứng ở trong sân, thấy cô, lên tiếng " Phu nhân, cô đã dậy rồi à?"
"Sao anh cũng tới đây?" Nhìn thấy Tưởng Sâm, Diệp Phồn Tinh có chút ngoài ý muốn.
Nhìn dáng vẻ của anh ta, chắc là sáng sớm mới tới.
Tưởng Sâm nói: " Mang hành lý sang đây cho cô."
Hôm qua, lúc xuống máy bay Tưởng Sâm liền mang hành lý tới khách sạn. Sau đó Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ lại trực tiếp tới nơi này, cho nên đồ đạc của cô đều còn ở chỗ Tưởng Sâm.
Không nghĩ mới sáng sớm mà Tưởng Sâm đã đưa hành lý tới, cô cười nói: "Cảm ơn, anh vất vả rồi."
Mỗi ngày nhìn thấy Tưởng Sâm bận rộn như vậy, giống như gà mẹ, Diệp Phồn Tinh khá ái ngại cho anh ta.
Rất nhiều chuyện của cô và Phó Cảnh Ngộ, đều là Tưởng Sâm tới phụ trách, anh ta chẳng khác gì con gà mái mẹ chăm sóc đàn con.
Hết lần này tới lần khác hàng ngày nhẫn nhục chịu khó, cũng không cảm thấy khổ cực.
Diệp Phồn Tinh mở cửa phòng, Tưởng Sâm đã đem hành lý của cô lên tới nơi.
Diệp Phồn Tinh nhận lại đồ, thuận tiện hỏi một câu: " Anh ấy đâu rồi?"
"Nghe nói là cùng Ngôn Triết cùng đi ra ngoài rồi, đợi lát nữa anh ấy sẽ trở về."
"Ồ." Diệp Phồn Tinh xách đồ vào phòng, mở túi ra sắp xếp hành lý.
Diệp Phồn Tinh đi rửa mặt, thay quần áo, đi xuống nhà. Phát hiện Ngôn Triết và Phó Cảnh Ngộ đã trở về rồi.
Diệp Phồn Tinh tò mò hỏi, " Hai người đi đâu về vậy?"
Phó Cảnh Ngộ ngồi trên ghế sa lon,mặc một bộ đồ thể thao: "Đi ra ngoài vận động, thấy em còn đang ngủ, nên không gọi em dậy. " Nhìn Diệp Phồn Tinh ngủ quá ngon, cho nên anh không đành lòng gọi cô dậy.
Diệp Phồn Tinh nhìn về phía Ngôn Triết, phát hiện anh ta đang nhìn mình, bèn quay sang hỏi, "Trên mặt tôi dính gì sao?"
Ngôn Triết cười một tiếng, nói: "Không có gì, đi ăn cơm đi."
Anh ta đứng lên, đi vào phòng ăn, Cô Bình đã làm xong đầy một bàn đồ ăn sáng, chỉ cần nhìn thôi đã thấy thèm rỏ rãi.
Cộng thêm Tưởng Sâm, bọn họ tổng cộng là năm người, Diệp Phồn Tinh ngồi ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, nhìn thấy cô Bình gắp thức ăn cho Phó Cảnh Ngộ, "Cảnh Ngộ, nếm thử một chút, lúc trước cháu thích món cô làm nhất đấy."
Phó Cảnh Ngộ đáp lại: "Cảm ơn cô."
"Nào, Phồn Tinh, Tưởng Sâm, ăn đi mấy đứa..."
"Ồ..." Ngôn Triết nói một cách đầy ý vị sâu xa: " Thế của cháu đâu?"
Cô bình liếc anh ta một cái, " Cháu ở nhà mình mà còn làm khách à, không ăn hết đừng kêu đấy."
Ngoài miệng mặc dù ghét bỏ, nhưng bà vẫn gắp thức ăn cho Ngôn Triết.
Ngôn Triết kháng nghị, "Từ trước đến giờ cô toàn thiên vị Cảnh Ngộ, có bao giờ để ý đến cháu."
Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa nhé các tình yêu!
Chương 593: Cái gì cũng thiên vị Cảnh Ngộ
Chương trướcChương tiếp
Phó Cảnh Ngộ dừng một chút, nói: "Có thể là quá lâu không có trở lại chỗ này, có chút không lạ giường, không có chuyện gì đâu, em ngủ tiếp đi, thời gian còn sớm."
Anh cầm tay cô, bàn tay anh vuốt ve gò má cô, nhìn cô, cảm giác trong lòng mình cũng ấm áp lên nhiều.
Diệp Phồn Tinh nhìn Phó Cảnh Ngộ, thỏ thẻ " Nếu anh có gì không vui, nhớ phải nói với em đấy nhé."
Phó Cảnh Ngộ gật đầu một cái, "Ừm."
Chỉ cần nhìn thấy cô, ở bên cô, anh liền cảm thấy rất vui vẻ.
Trên đời này, chuyện không như ý nhiều lắm rồi, nhưng chỉ cần có cô ở bên, liền cảm thấy hình như những chuyện kia đều có thể buông xuống.
-
Buổi sáng,sau khi Diệp Phồn Tinh rời giường, Phó Cảnh Ngộ không ở trong phòng, cô đứng ở trên ban công, vươn vai đón ánh nắng sáng sớm, ngây ngốc một hồi.
Tưởng Sâm mặc âu phục, cẩn thận đứng ở trong sân, thấy cô, lên tiếng " Phu nhân, cô đã dậy rồi à?"
"Sao anh cũng tới đây?" Nhìn thấy Tưởng Sâm, Diệp Phồn Tinh có chút ngoài ý muốn.
Nhìn dáng vẻ của anh ta, chắc là sáng sớm mới tới.
Tưởng Sâm nói: " Mang hành lý sang đây cho cô."
Hôm qua, lúc xuống máy bay Tưởng Sâm liền mang hành lý tới khách sạn. Sau đó Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ lại trực tiếp tới nơi này, cho nên đồ đạc của cô đều còn ở chỗ Tưởng Sâm.
Không nghĩ mới sáng sớm mà Tưởng Sâm đã đưa hành lý tới, cô cười nói: "Cảm ơn, anh vất vả rồi."
Mỗi ngày nhìn thấy Tưởng Sâm bận rộn như vậy, giống như gà mẹ, Diệp Phồn Tinh khá ái ngại cho anh ta.
Rất nhiều chuyện của cô và Phó Cảnh Ngộ, đều là Tưởng Sâm tới phụ trách, anh ta chẳng khác gì con gà mái mẹ chăm sóc đàn con.
Hết lần này tới lần khác hàng ngày nhẫn nhục chịu khó, cũng không cảm thấy khổ cực.
Diệp Phồn Tinh mở cửa phòng, Tưởng Sâm đã đem hành lý của cô lên tới nơi.
Diệp Phồn Tinh nhận lại đồ, thuận tiện hỏi một câu: " Anh ấy đâu rồi?"
"Nghe nói là cùng Ngôn Triết cùng đi ra ngoài rồi, đợi lát nữa anh ấy sẽ trở về."
"Ồ." Diệp Phồn Tinh xách đồ vào phòng, mở túi ra sắp xếp hành lý.
Diệp Phồn Tinh đi rửa mặt, thay quần áo, đi xuống nhà. Phát hiện Ngôn Triết và Phó Cảnh Ngộ đã trở về rồi.
Diệp Phồn Tinh tò mò hỏi, " Hai người đi đâu về vậy?"
Phó Cảnh Ngộ ngồi trên ghế sa lon,mặc một bộ đồ thể thao: "Đi ra ngoài vận động, thấy em còn đang ngủ, nên không gọi em dậy. " Nhìn Diệp Phồn Tinh ngủ quá ngon, cho nên anh không đành lòng gọi cô dậy.
Diệp Phồn Tinh nhìn về phía Ngôn Triết, phát hiện anh ta đang nhìn mình, bèn quay sang hỏi, "Trên mặt tôi dính gì sao?"
Ngôn Triết cười một tiếng, nói: "Không có gì, đi ăn cơm đi."
Anh ta đứng lên, đi vào phòng ăn, Cô Bình đã làm xong đầy một bàn đồ ăn sáng, chỉ cần nhìn thôi đã thấy thèm rỏ rãi.
Cộng thêm Tưởng Sâm, bọn họ tổng cộng là năm người, Diệp Phồn Tinh ngồi ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, nhìn thấy cô Bình gắp thức ăn cho Phó Cảnh Ngộ, "Cảnh Ngộ, nếm thử một chút, lúc trước cháu thích món cô làm nhất đấy."
Phó Cảnh Ngộ đáp lại: "Cảm ơn cô."
"Nào, Phồn Tinh, Tưởng Sâm, ăn đi mấy đứa..."
"Ồ..." Ngôn Triết nói một cách đầy ý vị sâu xa: " Thế của cháu đâu?"
Cô bình liếc anh ta một cái, " Cháu ở nhà mình mà còn làm khách à, không ăn hết đừng kêu đấy."
Ngoài miệng mặc dù ghét bỏ, nhưng bà vẫn gắp thức ăn cho Ngôn Triết.
Ngôn Triết kháng nghị, "Từ trước đến giờ cô toàn thiên vị Cảnh Ngộ, có bao giờ để ý đến cháu."
Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa nhé các tình yêu!
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 3) (Truyện tổng hợp)
- Bản nhạc hóa đá (Truyện ngôn tình)
- Ánh sáng và bóng tối (Truyện ngôn tình)
- Màu của tình yêu (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH! - Chương 593: Cái gì cũng thiên vị Cảnh Ngộ,CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỜI XA ANH!
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!