Mùa hạ năm ấy bên em - Ep 3

301 lượt xem
Mùa hạ năm ấy bên em,Mùa hạ năm ấy bên em - Ep 3,Đọc truyện Mùa hạ năm ấy bên em - Ep 3,Truyện ngôn tình,ngôn tình lãng mạn nhất,ngôn tình hay nhất
…Hạ Kỳ vẫn còn
mơ màng trong giây lát rồi mới bước những bước khập khiễng xuống bên thềm cầu
thang. Cô tò mò xuống phòng bếp xem thử thì thấy Nhất Minh đang làm bữa sáng - Dáng vẻ rất thành thục.
“Anh ta vậy mà cũng có chút đảm đang đấy chứ …?” Một chút suy nghĩ bâng quơ thoáng chốc vụt qua tâm trí Hạ Kỳ…Rồi bỗng
chợt nhận ra điều gì đó,cô vỗ mặt thì thầm: “ Khoan đã…Mình lại đang nghĩ cái gì
vậy cơ chứ…”
“Cô xuống đây từ lúc nào thế? Sao không vào ăn sang đi
còn đứng đấy cười ngốc cái gì? Tôi có làm một phần cho cô nữa đấy.”
“À…ừm…” Hạ Kỳ lúng túng đáp.
Nói rồi,Hạ Kỳ từ tốn ngồi vào bàn ăn.Cô lén nhìn Nhất
Minh đang từ tốn cắt miếng bít-tết rồi khẽ cười,tự nhủ: “Anh ta nhìn cũng có chút
đẹp trai đó chứ…”
“Cô ngắm tôi đủ chưa…?” Nhất Minh cười nhạt.
Hạ Kỳ vội vàng quay đi, lúng túng cắt miếng bít-tết
loạn xạ.Nhất Minh phì cười :
“Cô có biết cắt bít-tết không vậy?”
Nói rồi,anh nhẹ nhàng cắt nốt phần bít-tết đưa cho Hạ
Kỳ:
“Thôi cô ăn phần của tôi đi,còn phần kia để tôi ăn
cho.”
“Cảm…ơn…” Cô ấp úng.
Hạ Kỳ vừa cắn một miếng bít-tết bỗng nghĩ ra điều gì
đó:
“À mà bố mẹ của anh đâu rồi?”
Nhất Minh cúi mặt xuống,lặng thinh một lúc lâu sau rồi
mới đáp lại cô:
“Mẹ tôi mất từ năm tôi 12 tuổi,bố đi lấy vợ lẽ,để lại
tôi với ngôi nhà này 6 năm trước ,tôi sống một mình cũng đã quen rồi…”
Nước mắt của Hạ Kỳ cứ thế tuôn rơi lã chã…Thấy vậy,Nhất
Minh lo lắng hỏi:
“Cô sao thế…?”
Hạ Kỳ lắc đầu, nghẹn ngào trong dòng nước mắt lăn dài
trên đôi gò má:
“Tôi không sao…Chỉ là thấy ngoài tôi ra còn có người
khổ hơn tôi…Bố mẹ tôi ly hôn từ năm tôi 6 tuổi,tôi về ở với ngoại và được sống
trong vòng tay yêu thương của ngoại đến tận bây giờ…Còn anh thì…”
Nhất Minh cũng nghẹn ngào:
“Không sao đâu,tôi ổn mà…”
Cả hai im lặng cúi đầu xuống…Mặc cho hai hàng nước mắt
ướt đẫm khóe mi,mặc cho cơn mưa rào rả rích rơi phía bên ngoài ô cửa sổ…
Lặng thing một hồi lâu…Bất giác, Hạ Kỳ khẽ gạt nhẹ
nước mắt,ngẩng đầu lên và nói với Nhất Minh: “Không sao đâu, anh còn có tôi làm
bạn mà…Thỉnh thoảng tôi sẽ đến đây chơi với anh…”
Nhất Minh chưa kịp để Hạ Kỳ nói hết câu đã ôm chầm lấy
cô và thủ thỉ bên tai:
“Cảm ơn cô.”
“Ừm…Không có gì…”Hạ Kỳ ngượng ngùng đáp lại.
“Reng…Reng…Reng…” Tiếng chuông điện thoại bỗng chợt vang
lên phá vỡ khoảng không tĩnh lặng…
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k