ĐẾ THIẾU KIÊU NGẠO, CỐ CHẤP SỦNG

568 lượt xem
Chương 1: Dám tùy tiện lên giường với đàn ông xa lạ, cô như vậy mà xứng với Thiện Vũ sao

Trong căn phòng tối tăm, chiếc giường lớn dành cho hai người, giờ phút này trở thành nơi nóng bỏng vây nhốt thú dữ.

Có một ngọn lửa nóng tà ác, không ngừng tàn phá thiếu nữ mềm mại như nước.

Nhiều lần muốn thoát đi, nhưng lại bị ma quỷ bắt về một lần nữa.

Đau quá… Ai có thể giúp cô đuổi con mãnh thú này đi được không?

.........

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng sự thật chính là như vậy, cô lên giường với một người đàn ông xa lạ.

Khóe mắt Ôn Đề Nhi rơi ra một giọt nước mắt xấu hổ trong suốt, trong đôi mắt vẫn còn mơ màng dấy lên sự oán hận.

Khốn nạn!

Cô trúng kế!

Hôm nay là sinh nhật chị hai cô, sau khi ăn miếng bánh kem chị hai đưa, cô liền choáng váng.

Khi tỉnh lại, mọi chuyện đã là như thế này rồi...

Ngàn tính vạn tính, cô cũng không thể ngờ được rằng chị hai cô lại bỏ thuốc vào bánh kem, chỉ một mực chú ý đến rượu.

Hiện tại, Ôn Đề Nhi gặp phải một phiền toái rất rất lớn.

Đó chính là người đàn ông đang nằm trên người cô...

Trong bóng tối, mặc dù cô không nhìn thấy rõ mặt của anh, nhưng lại có thể cảm nhận được, người đàn ông này cũng chẳng khác gì một con quỷ tàn nhẫn, khiến cho cô cảm thấy sợ hãi.

Thật không hổ là người đàn ông chị hai cô đặc biệt chuẩn bị cho cô, cướp mất lần đầu tiên của cô vô cùng thuần thục.

"Mẹ nó..." Ôn Đề Nhi không khỏi thấp giọng mắng một tiếng, tức giận đưa tay đẩy người đàn ông phía trên.Trước khi chị hai cô dẫn người đến "bắt gian", cô phải mau chóng thoát thân, cô cũng không muốn dáng vẻ này của mình bị người ta nhìn thấy.

Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông nào đó đông lại, vừa muốn mở miệng, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng động.

Dường như có rất nhiều người đang đi đến, có người đang mở cửa.

Ôn Đề Nhi bắt đầu gấp gáp, nâng bàn tay yếu ớt không xương lên, đẩy đẩy người đàn ông trên người mình.

"Anh mau dậy đi!" Cô muốn đẩy anh ra, nhưng người đàn ông này lại không nhúc nhích, giống như còn muốn diễn tiếp vở kịch này.

Quả nhiên, người đàn ông này đã sớm thông đồng với chị hai cô.

Cô thua, thua thảm hại, giờ phút này dù có giãy giụa cũng sớm không còn ý nghĩa nữa rồi.

Những người kia xông vào rất nhanh, một giọng nói chói tai tràn ngập tức giận vang lên: "Hay lắm Ôn Đề Nhi, dám làm loạn với người đàn ông khác, cô như vậy mà xứng với Thiện Vũ sao!"

Đó là giọng nói của chị hai cô, ôn lệ nhi, đi đằng sau cô ta là một đám quần chúng đến xem kịch.

"Tách..." Đèn phòng sáng lên, bóng tối biến mất trong nháy mắt.Bất chợt tiếp xúc với ánh sáng, nhất thời Ôn Đề Nhi khó thích ứng, theo bản năng nhắm mắt lại.

Gần như đồng thời, người đàn ông trên người cô kéo chăn, che khuất cơ thể hai người.

Quần chúng đến xem kịch rất phối hợp, thi nhau hét lên.

"A, mắt tôi, thật cay mắt!"

"Ôi mắt tôi! Hình ảnh này thật sự quá cay mắt!"

"Mẹ kiếp, chẳng khác gì phim truyền hình ăn khách nhất lịch sử cả, thật đặc sắc!"

Ôn Đề Nhi đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý bị "bắt gian", nhưng không ngờ, người đàn ông trên người cô bị nhiều người nhìn như vậy lại vẫn không hề phản ứng.

Người đàn ông chết tiệt, chẳng lẽ anh ta không nên giật mình nhảy dựng lên, sau đó chỉ tay về phía cô, nói cô quyến rũ anh ta hay sao?

Nghĩ đến đây, cô lại đưa tay ra, muốn đẩy người đàn ông nào đó một lần nữa.

Chỉ là, cơ thể nhỏ nhắn mềm mại bị ai đó hành hạ suốt hai tiếng, giờ phút này đã sớm không còn chút sức lực.

Mẹ nó!

Một giọt nước mắt không cam lòng chảy ra từ khóe mắt, đôi môi bị cô cắn chặt đến mức sắp chảy máu, Ôn Đề Nhi nhắm mắt lại, tuyệt vọng không muốn đối mặt với cái thế giới dơ bẩn này nữa.

Lúc này, người đàn ông phía trên thoáng cúi đầu, nhíu mày lạnh lùng quan sát thiếu nữ dưới thân mình đang khóc như hoa lê dưới mưa.

Khuôn mặt cô không cứng ngắc giống như người đã từng phẫu thuật thẩm mỹ, ngược lại còn nhỏ nhắn, trông rất đáng yêu, nhìn như trẻ vị thành niên vậy, chỉ là dáng người nóng bỏng này của cô, hoàn toàn không phù hợp với vẻ ngoài trong sáng của cô.

Luôn khiến người ta cảm thấy, có chỗ nào đó không thích hợp.
Chương 2: Lên giường với người đàn ông mà mọi phụ nữ đều muốn lên giường cùng
“Ôn Đề Nhi, cô là thứ phụ nữ đê tiện không biết xấu hổ! Còn không mau đứng lên!” Giọng nói ồn ào của phụ nữ vang lên, đánh gãy suy nghĩ của người đàn ông trên giường.

Lúc này, lại có thêm một người đàn ông bước vào phòng.

Đó là một người đàn ông khá tuấn tú lịch sự, cũng chính là chồng chưa cưới của Ôn Đề Nhi, Khương Thiện Vũ.

Ôn Lệ Nhi thấy vai chính lên sân khấu, ánh mắt lộ ra thắng lợi vui sướng: “Thiện Vũ, anh mau xem Ôn Đề Nhi, cô ta lên giường cùng với người đàn ông khác!”

“Trời ạ… Thật không thể tin được!”

“Không thể tưởng được cô ba nhà họ Ôn lại là loại phụ nữ không biết liêm sỉ, thật đáng ghê tởm.”

“Cậu Khương thật đáng thương, còn chưa kết hôn đâu, đã bị người ta đội một cái nón xanh lớn như vậy lên đầu, ha ha…”

Khương Thiện Vũ nghe được những lời nói khó nghe đó, mặt lập tức tối sầm lại, bước đến bên giường, ý muốn kéo chăn lên.

“Đề Nhi, thật sự là em sao?”

Tay anh ta còn chưa kịp chạm đến chăn, người đàn ông đang nằm trên người Ôn Đề Nhi đã lên tiếng: “Đừng nhúc nhích.”

Giọng nói trầm thấp, lại có chút khàn khàn, mặc dù khá êm tai, nhưng lại khiến người ta cảm thấy không thoải mái.

Giống như bạo quân ban lệnh chém đầu, khiến động tác của Khương Thiện Vũ bị đình chỉ.

Trong lòng Ôn Lệ Nhi tràn ngập khinh thường, giọng nói có dễ nghe cũng chỉ là một người đàn ông hạ tiện làm trai bao, cô ta xúi giục nói: “Còn không phải chỉ là trai bao, chắc hẳn cũng không phải lần đầu tiên, còn sợ bị người ta nhìn thấy à? Thiện Vũ, anh mau kéo chăn lên đi!”

“Đúng vậy, mau kéo chăn lên đi!”

“Mau kéo lên! Mau kéo lên!”

Mọi người xung quanh cũng ồn ào lên tiếng, giống như chỉ hận không thể lập tức xem bức tranh “xuân cung đồ” sống này vậy.

Khương Thiện Vũ do dự một chút, sau đó lại dứt khoát vươn tay, khi bàn tay anh ta vừa chạm chăn, lại đột nhiên giật mình.
Cảm giác lạnh lẽo thấu xương giống như băng tuyết mùa đông, là khí thế người đàn ông dưới chăn tỏa ra.

Khương Thiện Vũ vô thức rụt tay về.

Cùng lúc đó, người vẫn còn bị đàn ông đè dưới thân, Ôn Đề Nhi, tuyệt vọng mở to mắt.

Rốt cuộc cô cũng nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông phía trên, đó là một khuôn mặt tuấn tú góc cạnh, da thịt mịn màng trắng nõn, đôi mắt đen nhánh thâm thúy, giống như có thể mê hoặc người khác.

Trong lúc nhất thời, Ôn Đề Nhi nhìn đến ngơ ngác.

Má ơi, người đàn ông này lớn lên thật đẹp trai, đẹp muốn chết người!

Khoan đã...

Đôi mắt vốn còn đang ngơ ngác nhìn người đàn ông phía trên của Ôn Đề Nhi dần dần trừng lớn, vệt hồng trên mặt lập tức biến mất, đầu óc có chút chập mạch.

(Vâng, nguyên văn tác giả, bạn editor hoàn toàn không tìm nổi từ thay thế)

Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó!
Đây là mẹ nó chuyện gì chứ!

Anh... anh... anh ta...

Mẹ nó chứ cái gì mà đàn ông lạ, anh ta chính là thần tài một tay che trời ở thủ đô, là người đàn ông mà mọi phụ đều muốn ngủ cùng, Diêm Vương mặt lạnh —— Kiều Thừa Huân!

Người điều hành tập đoàn Kiều thị, năm nay hai mươi tám tuổi, vẫn còn độc thân.

Có lời đồn đãi truyền ra, Kiều Thừa Huân có bệnh kín —— bất lực, cho nên không gần nữ sắc, nhưng cũng có lời đồn, Kiều Thừa Huân là Gay.

Nhưng vừa mới trải qua suốt hai giờ “mưa rền gió dữ”, Ôn Đề Nhi sao còn có thể tin tưởng mấy lời đồn đãi vớ vẩn đó được!

Nếu Kiều Thừa Huân bất lực, vậy mọi đàn ông trên thế giới này đều bất lực!

Lạy trời!

Cô lên giường với người đàn ông mà mọi phụ nữ đều muốn lên giường cùng!

Cái đồ thiểu năng trí tuệ như chị hai cô tuyệt đối không có năng lực mời nhân vật cấp cao như Kiều Thừa Huân làm người lên giường với cô, nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó.

Ha ha… Thời cơ xoay người nói đến là đến.

Lúc này, mặt mũi của chị hai cô nhất định sẽ bị đập nát.

Vẻ mặt của thiếu nữ thay đổi từ tuyệt vọng biến thành kinh ngạc rồi dần chuyển sang vui vẻ, tất cả quá trình đều bị Kiều Thừa Huân thu vào đáy mắt, hóa thành nghi ngờ, đồng thời cũng cảm thấy có chút chán ghét.

Từ trước cho đến tận bây giờ, cô là người phụ nữ duy nhất thành công leo lên giường của anh, nhất định đã âm thầm hạnh phúc vì bò lên được giường của anh.

Kiều Thừa Huân xem thường ngồi dậy, đột nhiên rời khỏi cơ thể của thiếu nữ, lại có vài phần không thích ứng.

Ôn Đề Nhi cảm thấy trước ngực chợt lạnh, theo bản năng cầm lấy áo sơmi màu trắng bên cạnh, che khuất phần da thịt lõa lồ.

Lúc này, Khương Thiện Vũ cùng Ôn Lệ Nhi không hẹn mà cùng đi tới.

Hai đôi mắt đều tập trung trên mặt Ôn Đề Nhi, không có ai muốn quan tâm người đàn ông kia là ai.

Ôn Lệ Nhi vui sướng khi người gặp họa: “Ôn Đề Nhi, cô có biết xấu hổ hay không, tháng sau là gả cho Thiện Vũ rồi, nhưng mà cô lại làm ra loại chuyện đê tiện đến mức này!”

“Đề Nhi, cô là cái đồ phụ nữ đê tiện không biết xấu hổ, còn không mau đứng lên!” Khương Thiện Vũ tức giận đến run lên, giơ tay muốn kéo người.

Kiều Thừa Huân đen mặt, đôi mắt vốn lạnh lùng nay càng lạnh thêm: “Ai cho các người cái quyền xông vào phòng tôi thế?” Lạnh lẽo đến đến xương, giận mà không quá mức.

Nghe Kiều Diêm Vương tức quát nhẹ, suy nghĩ của Ôn Đề Nhi dần dần bình tĩnh lại, vẫn không nhúc nhích nằm chờ trò hay trình diễn.

Một màn này, tạm thời cô không muốn xen vào, trước nhìn xem Kiều Diêm Vương có phản ứng gì.

“Trời ạ…” Rốt cuộc có người tinh mắt nhận ra thân phận của anh: “Tôi nhìn thấy cái gì đấy, anh ta không phải là Kiều Thừa Huân sao?”

“A a a a…… Thật sự là Kiều Thừa Huân! Thần Tài số một của thủ đô - Kiều Thừa Huân!”

“Trời ạ, tại sao Kiều Thừa Huân lại ở chỗ này??”

“Nói như vậy, người cùng Ôn Đề Nhi làm loạn, chính là Kiều Thừa Huân...?”

“Ha ha…… Anh ấy chính là Kiều Thừa Huân, đàn ông cái nỗi gì chứ, nếu là tôi, tôi cũng sẽ không chọn cậu Khương đâu, Kiều Thừa Huân là thần tượng của tôi, dù có nằm mơ tôi cũng muốn lên giường với anh ấy.”“Tôi cũng thế! Anh Kiều tốt hơn cậu Khương nhiều, dù sao người ta cũng là Thần tài số một của thủ đô, lại vô cùng đẹp trai, cậu Khương làm sao so được với anh ấy chứ.”

Nghe những lời so sánh như vậy, khuôn mặt Thiện Vũ lập tức tối sầm lại.

Ôn Lệ Nhi giật mình đến mức không nói nên lời, kinh ngạc nhìn người đàn ông đang nằm trên giường, nửa thân trên để trần, nửa thân dưới bị chăn che khuất.

Trên sống lưng của anh ẩm ướt mồ hôi, làn da màu đồng quyến rũ, khiến cơ thể cường tráng của anh càng thêm gợi cảm mê người, ánh mắt thâm thúy lạnh lẽo, trong mắt hơi hiện lên vẻ tức giận.

Khí thế mạnh mẽ, khuôn mặt tuyệt mỹ, dáng người hoàn hảo... Phụ nữ khắp thủ đô không có ai không biết anh, thật sự là Thừa Huân!

Không có khả năng……

Rõ ràng cô ta đã gọi người đưa Ôn Đề Nhi đến phòng 1607, vì sao Kiều Thừa Huân lại ở phòng này? Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở chỗ nào?Không, hiện tại quan tâm đến điều này làm gì, cho dù có là thần tài số một thủ đô Kiều Thừa Huân thì sao chứ?

Hôm nay cô ta nhất định phải khiến cho Ôn Đề Nhi thân bại danh liệt, như vậy, cô ta mới có thể danh chính ngôn thuận gả cho Thiện Vũ.

“Anh Kiều, anh mau mặc quần áo vào đi, tôi muốn dạy dỗ em gái hư hỏng của mình, đến anh mà cô ta cũng muốn quyến rũ, không biết trước đây đã lên giường với biết bao nhiêu người đàn ông, thật sự là quá mất mặt...!”

Kiều Thừa Huân nghe thấy giọng nói ồn ào phiền phức đó, liền quát khẽ một tiếng: “Cút đi!”

Giống như điên cuồng, mang theo lực chấn áp không thể kháng cự, rõ ràng khiến cho lời nói độc ác Ôn Lệ Nhi ngưng bặt.

Cơ thể Ôn Lệ Nhi cứng đờ, không dám mở miệng, một số ít những người nhát gan trong phòng cũng bị dọa chạy.

Khương Thiện Vũ và Ôn Lệ Nhi cũng xem như là người từng trải qua nhiều chuyện lớn, mặc dù chịu đựng sức áp bách, nhưng vẫn chưa rời đi.

Ánh mắt Kiều Thừa Huân đông lại, trầm giọng nói: “Hai người muốn tôi tự mình mời ra ngoài?”

Khương Thiện Vũ nhìn cô gái nhắm mắt không nói chuyện trên giường, mặc dù kiêng kị Kiều Thừa Huân, nhưng vẫn đứng đó muốn người: “Anh Kiều, tôi muốn đưa vợ chưa cưới của mình đi, mong anh thông cảm cho.”

Nghe anh ta nói như vậy, Ôn Đề Nhi từ từ mở mắt, lạnh nhạt liếc mắt nhìn Khương Thiện Vũ.

Chương 4: Hiện tại bà đây là người của anh Kiều
Vợ chưa cưới?

Đừng quá hài hước như vậy chứ? Từ đầu đến cuối, cô chưa từng chấp nhận mối hôn sự này.

Nếu hiện tại đã xảy ra chuyện như vậy, cô cũng không cần phải giấu giếm, giả vờ nữa: “Anh Thiện Vũ, thôi bỏ đi, hiện tại em đã là một người đê tiện không biết xấu hổ, chị hai mới là vợ hiền dâu đảm mà anh muốn cưới.”

Chị hai cô mất công tính kế, chẳng qua cũng chỉ là muốn cô thân bại danh liệt, đồng thời có thể hợp lý cướp đi Thiện Vũ, vẻ vang gả vào nhà họ Khương.

Thật mẹ nó buồn cười, ai muốn gả đến nhà họ Khương chứ!

Khương Thiện Vũ tức giận: “Đề Nhi, sao cô lại nói như thế được, mau mặc quần áo vào, theo tôi về gặp người lớn, chuyện này để bọn họ quyết định.”

Ôn Đề Nhi nghe vậy vô thức cười lạnh, giống như phù thủy, cả người đầy tà khí, hình tượng cô gái ngoan ngoãn lập tức sụp đổ.

Việc đã đến nước này, nước đổ khó hốt, không bằng trực tiếp nói ra: “Khương Thiện Vũ, đừng có nhắc người lớn gì đó với tôi, tại sao vận mệnh của bà đây lại phải nghe theo lời sắp xếp của hai ông bà già kia chứ, anh muốn tìm người liên hôn thương mại, vậy thì tìm người đẹp hoàn hảo bên cạnh anh kia kìa. Hiện tại bà đây là người của anh Kiều, không muốn chơi trò gia đình với mấy người nữa, mau cút đi!”

Lời này vừa nói ra, cả Khương Thiện Vũ và Ôn Lệ Nhi đều sợ ngây người.

“Cô... Cô…” Khương Thiện Vũ nói liền hai tiếng “cô” vẫn không nói được thành câu.

Ôn Lệ Nhi tức giận mắng: “Ôn Đề Nhi, sai cô lại dám nói những lời bất hiếu như vậy, tôi phải về nói cho cha biết, để ông ấy đuổi cô ra khỏi nhà!”

Ôn Đề Nhi lạnh nhạt “a” một tiếng, vươn tay làm động tác mời: “Xin cứ tự nhiên.”

Ai không biết còn tưởng rằng, cô tuyên bố mình là người phụ nữ của Kiều Thừa Huân.“Cô!” Ôn Lệ Nhi nghẹn ra một tiếng, trong mắt hừng hực lòng đố kị, rất muốn chặt đứt cánh tay kia của Ôn Đề Nhi.

Ôn Đề Nhi đáng chết, rốt cuộc cô ta dẫm phải vận cứt chó gì, vậy mà lại bò lên được giường của Kiều Thừa Huân!

Hiện tại tất cả mọi người đều biết Ôn Đề Nhi là người phụ nữ của Kiều Thừa Huân!

A a a! Tức chết mất!

Khương Thiện Vũ mất hết mặt mũi, vội vàng kéo Ôn Lệ Nhi: “Lệ nhi, Đề Nhi đã không còn là Đề Nhi mà chúng ta quen nữa, chúng ta đi thôi.”

“Dạ!” Ôn Lệ Nhi gật đầu, theo anh ta rời đi.

Cuối cùng trong phòng chỉ còn đôi nam nữ trần trụi nhìn nhau.
Ôn Đề Nhi vừa mới thả lỏng tinh thần lập tức lại căng thẳng, hai tay cô nắm chặt lấy áo sơmi che trước ngực: “Anh Kiều, làm phiền anh đứng lên có được không? Nặng muốn chết.”

Ánh mắt lạnh lùng của Kiều Thừa Huân hơi trầm xuống, nhìn chằm chằm khuôn mặt đỏ ửng của cô, khóe miệng cong lên thành một nụ cười tà mị.

“Hiện tại cô đã là người phụ nữ của tôi, vui vẻ không?”

Ôn Đề Nhi căng thẳng, vô thức duỗi tay đẩy anh, không may mắn là, nơi cô đặt tay đến, chính là cơ bụng rắn chắc của anh.

Cứng quá!

Ôn Đề Nhi sợ tới mức rụt tay lại, khuôn mặt nhỏ nhắn lại càng đỏ hơn, ngượng ngùng chuyển ánh mắt, không dám nhìn thẳng anh: “Vừa rồi là tôi muốn lấy lại mắt mũi nên mới nói như vậy thôi.”

Cơ bụng gợi cảm rắn chắc của Kiều Thừa Huân vô tình bị cô đụng vào, truyền đến cảm giác tê dại, dục vọng khó khăn lắm mới kiềm nén được, ngay lập tức lại bốc lên.

Đáng chết... Người phụ này đang đùa với lửa!

Cảm giác được cơ thể của người đàn ông phía trên trở nên cứng ngắc, Ôn Đề Nhi mơ hồ có một dự cảm không tốt, theo bản năng lại đẩy anh ra một lần nữa, muốn rời khỏi dưới người anh.

Không cần biết anh là Diêm Vương hay Thổ Địa, Ôn Đề Nhi dùng sức đẩy anh: “Tôi muốn đứng lên, anh mau tránh ra…”

Trước mắt cô bỗng nhiên tối sầm, Kiều Thừa Huân cúi người, ghé sát bên tai cô: “Cô có biết, một số chỗ trên cơ thể đàn ông không thể tùy tiện chạm vào hay không?”

Chương 5: Phụ nữ nhà họ Ôn, đều là “phóng khoáng” như vậy à?
Gặp nguy hiểm!

Chân mày Ôn Thi Thi nhíu chặt, cảm giác nguy hiểm sinh ra liên tụ, hai tay không tự chủ được để ở lồng ngực anh, muốn đẩy anh ra: "Anh Kiều, xin anh đừng như vậy!"

"Ha...” Kiều Thừa Huân lạnh lùng rên lên một tiếng, cô gái này vẫn còn chống cự, nửa nghênh đón nửa giãy giụa, ở trong mắt của anh, thật là nực cười, không để ý đến lời “cầu xin tha thứ” của cô.

Ôn Đề Nhi chật vật lấy lại lý trí, trong lòng biết với tình huống hiện tại, cô càng giãy giụa thì ngược lại càng gợi lên khát vọng nguyên thủy của đàn ông, không bằng trước tiên ép mình tỉnh táo trước!

"Anh Kiều, tôi muốn... đi vệ sinh một chút..."

"Hả?" Người đàn ông dừng lại một chút.

Âm cuối cố ý kéo dài, mang theo một loại quyến rũ khiến phụ nữ khó có thể kháng cự.

Trong lòng Ôn Đề Nhi vui vẻ, anh quả nhiên đã ngừng lại, tiếp tục giả vờ đáng thương: "Tôi vừa mới uống hơi nhiều, nếu anh không cho tôi đi vệ sinh, rất có thể sẽ khiến anh bị bẩn đấy, thật đó!"

Kiều Thừa Huân hơi nhíu mày, tuy anh liếc mắt một cái là có thể thấy ngay cô đang diễn trò, nhưng phản ứng của cơ thể anh đã bị cô khóe léo mượn cớ mà dập tắt rồi.

Người đàn ông từ từ rút khỏi người cô gái, nguy cơ thoáng chốc được dừng lại.

Ôn Đề Nhi liền lăn một vòng nhảy xuống giường, tay chân luống cuống nhặt lấy quần áo của mình, chạy trốn vào phòng tắm, đóng chặt cửa lại.

Kiều Thừa Huân không nhanh không chậm xuống giường, nhặt quần lên, mặc vào... nhìn thoáng qua chiếc áo sơ mi trắng bị cô làm nhăn nhó, cuối cùng cũng không mặc lên, để trần nửa người trên.

Trong phòng tắm bỗng nhiên truyền ra tiếng nước chảy.

Kiều Thừa Huân hơi nghiêng đầu, nhìn về phía cửa phòng tắm, khóe môi khẽ cong lên tà mị.

Thì ra cô nói buồn đi vệ sinh là kế hoãn binh, thực là một cô gái thông minh.Chỉ tiếc, đây không phải là một ý kiến hay, khát vọng anh dấy lên, đã tạm thời dìm xuống.

Khoảng hơn nửa giờ, Ôn Đề Nhi cẩn thận bước ra ngoài.

Người đàn ông thon dài đứng cạnh cửa sổ ngắm cảnh, nửa người dưới đã ăn mặc chỉnh tề, nhưng nửa trên thì để trần.

Xem ra, Kiều Thừa Huân đã quản tốt nửa người dưới rồi.

An toàn...

Ôn Đề Nhi khẽ thở phào một cái, mở cửa đi ra ngoài, lại không dám tới gần Kiều Thừa Huân, dịch bước chân về phía cửa.

Kiều Thừa Huân bỗng nhiên xoay người, thấy cô đi tới cửa, rõ ràng là đang cố ý, đôi mắt lạnh lùng nhanh chóng trầm xuống.

Cô muốn đi?Còn tưởng rằng cô sẽ tiếp tục leo lên giường với anh chứ, xem ra là anh nghĩ lầm rồi, trầm giọng nói: "Không còn chuyện gì muốn nói sao?"

Ôn Đề Nhi cười khan: "Haha... anh Kiều, mọi người đều đã là người trưởng thành, chẳng qua là gặp dịp thì chơi, mỗi người đều vui vẻ!"

"Phụ nữ nhà họ Ôn, đều “phóng khoáng” như vậy à?" Trong mắt Kiều Thừa Huân hiện lên một tia chán ghét, vậy mà anh lại xảy ra quan hệ với người phụ nữ như vậy.

Cô gái lơ đễnh nhún vai: "Người khác thì tôi không biết, còn tôi thì chính là như vậy, hẹn gặp lại!"

Dứt lời, Ôn Đề Nhi mở cửa, nghênh ngang rời đi.

Kiều Thừa Huân thu hết nụ cười của cô vào trong mắt, mặt thì cười rộ thật thà như vậy, lời nói ra lại là một việc khác.

Cô gái này, khẩu thị tâm phi!*

*Khẩu thị tâm phi: Miệng nói một đường, tâm nghĩ một nẻo.

Nhưng không thể phủ nhận, cô là một người phụ nữ rất thông minh.

Kiều Thừa Huân đi trở lại giường, vén chăn lên, trên tấm nệm trắng tinh hiện lên một đóa hoa đỏ thẫm, đó là máu xử nữ.

Bởi vì tác dụng của thuốc, nên lúc đó anh không để ý cô có một tầng ngăn cách kia hay không, chỉ cảm thấy cơ thể của cô vô cùng nóng bỏng, vừa chạm vào liền giống như gây nghiện, mặc dù bị người nhìn, nhưng anh vẫn không dừng được, muốn hung hăng giữ lấy cô.

Không nghĩ tới người phụ nữ "ngủ với không biết bao nhiêu là đàn ông" này, lại là một xử nữ... thực quá hoang đường!

Chương 6: Tiểu Bạch Hoa rất đáng thương
Sau khi rời khỏi khách sạn, Ôn Đề Nhi tới quầy thuốc gần đó mua một liền thuốc tránh thai, tuy nói vừa rồi là lần đầu tiên của cô, nhưng cũng không thể không đề phòng, vạn nhất vô ý lưu lại mầm mống của nhà họ Kiều, đảm bảo cô sẽ bị nước bọt thiên hạ dìm chết.

Đêm đó trở lại nhà họ Ôn, trong phòng khách náo nhiệt vô cùng.

Cha Ôn Chấn Quốc, mẹ Hoàng Ngọc Linh, chị hai Ôn Lệ Nhi, vị hôn phu trước Khương Thiện Vũ, anh em họ hàng đều tề tụ về căn phòng này.

Khung cảnh này sắp đuổi kịp không khí đại hội rồi, nếu như có thêm cái lồng heo ở đây sẽ càng đẹp hơn.

Ôn Đề Nhi nhìn vậy thì tê cả da đầu, cũng không phải cô sợ, mà là phiền phức.

"Cha!" Ôn Đề Nhi khách khí kêu lên một tiếng.

Đối với người cha này, cô coi như có vài phần tĩnh nghĩa, dù sao cũng là ruột thịt.

Còn những thân thích kia thì thôi đi, cô không thèm nhìn!

Trước mười hai tuổi cô đều ở trong cô nhi việc, sau đó được cha tìm đến nhận cô về nuôi, còn thường xuyên quay lại quyên góp cho cô nhi viện đó.

Chỉ riêng điểm ấy thôi cũng đủ để cô cám ơn rồi.

Tuy nói 8 năm này ở nhà họ Ôn không phải quá sung sướng, nhưng cô học được rất nhiều thứ.

Ví dụ như tự bảo vệ mình, nhẫn nhịn, cùng với thông minh.

Vẻ mặt Ôn Chấn Quốc ngưng trọng: "Đề Nhi, con lại vừa mới làm chuyện tốt gì rồi?"Ôn Đề Nhi bày ra bộ dạng không hiểu, đáng thương nói: "Con ăn bánh ga tô của chị hai, sau đó không cẩn thận té xỉu, lúc tỉnh lại con liền phát hiện con đang ở trên giường với anh Kiều, oan cho con quá!"

Trong lòng Ôn Đề Nhi nổi lên sự chán ghét, nhưng vẫn chưa biểu hiện ra ngoài, giả vờ tuyệt vọng nói: "Bây giờ con đã thân bại danh liệt, mọi người nói gì thì chính là thế đó!

"Đề Nhi, con..." Ôn Chấn Quốc đau lòng nhức óc, đứa con gái trước giờ vẫn luôn hiểu chuyện nghe lời của ông, ôi...

Mẹ ruột Ôn Lệ nhi - Hoàng Ngọc Linh cười nhạt: "Bản thân thấp hèn còn muốn đổ tội cho Lệ Nhi nhà chúng tôi, thứ tiện chủng mẹ sinh nhưng không có mẹ dậy nhà cô, thật là xấu hổ cho dòng máu nhà họ Ôn chúng tôi mà..."

Chị gái Đường Nhược Vi lập tức phụ họa: "Vốn chính là đồ tiện chủng nhặt được từ trong đống rác về, còn muốn gả cho anh Khương, hôn nhân này hay là thôi đi, quá mất mặt rồi!"

Em gái Ôn Hiểu Hiểu cũng phụ họa: "Bác cả, bác nhìn thái độ của chị ba đó, chị ấy lên giường với người khác còn không biết hối cải, nhà họ Khương có thể chấp nhận đứa con dâu này sao?"

Là đại diện của cả nhà họ Khương, Khương Thiện Vũ đầy căm phẫn nói: "Bác Ôn, duyên phận giữa cháu và Đề Nhi đã hết, hôn sự này, cháu sợ mình không kham nổi!"Người phụ nữ bị người đàn ông khác ngủ qua, anh ta thấy bẩn!

Huống chi, người đàn ông kia lại là Kiều Thừa Huân.

Phụ nữ của Kiều Thừa Huân chính là một đôi giày rách, tuyệt đối anh ta không thể dùng lại.

"Ôi chao..." Hoàng Ngọc Linh lên tiếng khuyên nhỏ: "Thiện Vũ, cháu có thể tìm hiểu Lệ Nhi nhà chúng ta một chút, tuy con bé lớn hơn cháu một tuổi, thế nhưng nó rất hiền lành hiểu chuyện, tính tình đoan chính, cũng rất biết chọn bạn bè, tuyệt sẽ không có những người bạn nào không tốt!"

"Đúng đúng, chị Lệ Nhi và anh Thiện Vũ mới là một đôi trời sinh!"

"Anh Khương, chị Lệ Nhi của em là người rất tốt!"

"Nếu anh cưới chị Lệ Nhi, đảm bảo cả đời sẽ được hạnh phúc!"

...

Nghe đám đàn bà này thi nhau tâng bốc, trong lòng Khương Thiện Vũ liền hiện lên một tia phản cảm.

Anh ta không thích đàn bà lớn tuổi hơn mình, cũng không thích kiểu người như Ôn Lệ Nhi, nhưng đám cưới giữa hai nhà Khương - Ôn thì bắt buộc phải làm, bây giờ Đề Nhi đã không thể nào, anh ta cũng chỉ có thể cưới Ôn Lệ Nhi mà thôi.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
truyện hay
0 0
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo