LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Nam chính à, tôi là nữ phụ nha! - Chap 1 - Xuyên không, vô tình gặp nam chính

387 lượt xem
Nam chính à tôi là nữ phụ nha,Nam chính à tôi là nữ phụ nha Chap 1,Xuyên không vô tình gặp nam chính,Đọc truyện Nam chính à, tôi là nữ phụ nha! - Chap 1 - Xuyên không, vô tình gặp nam chính,Truyện xuyên không,xuyên không
Oáp!!!!Hôm nay Đào Đào của chúng ta ngủ rất ngon aaaaaaaa! Sao hôm nay cô cảm thấy giường của mình êm vậy nhỉ, cái giường mà cô thường ngủ thường rất cứng. Cô dụi mắt tỉnh dậy và ngáp một tiếng, trông cô bây giờ cứ như một chú mèo nhỏ xinh siêu đáng yêu luôn.
Khi Tiểu Đào nhìn lên trần nhà, bỗng cô bật dậy và vô vào mặt bép bép vài cái. Chắc là cô học mệt quá nên mớ ngủ rồi. Cô mệt mỏi lê từng bước vào phòng vệ sinh. Té nước vào mặt vài phát, cô cuối cùng cũng tỉnh ra, cô ngước lên tìm chiếc khăn để lau mặt, đột nhiên cô trông thấy khuôn mặt của mình ở trước gương. Mái tóc màu đen óng mượt như được tỏa sáng dưới ánh đèn vàng, được nhuộm chút đỏ ở đuôi tóc. Đôi mắt màu đỏ máu thêm thập phần quyến rũ, nhưng rất tiếc khi ở trong cơ thể cô lại trống rất ấm áp.
Khuôn mặt trắng không tì vết,có phần hơi bầu bĩnh rất mềm và nhạy cảm, khi cô véo một cái, một vết đỏ chót liền hiện ngay ra sau đó. Bàn tay thon gọn, trắng mịn và mềm mại rất tinh tế. Khi Diệp Đào nhìn xuống phần dưới thân thể, bỗng cảm thấy rất xấu hổ vì 2 chiếc bánh bao mềm mại no đủ hiện ra trước mắt cô. Ít nhất cũng phải cỡ C a! Tiểu Đào của chúng ta cũng phải đắm chìm trong sự mê hoặc này nha!
Diệp Đào bỗng tỉnh lại và nhận ra thân thể này có chút quen quen. Bỗng cô mặt trắng bệch ngồi phịch xuống đất, chân tay run rẩy tỏ vẻ không tin. CÔ ĐÂY CHÍNH LÀ XUYÊN VÀO NHÂN VẬT NỮ PHỤ PHẢN DIỆN TRONG TIỂU THUYẾT CÔ MỚI ĐỌC RỒi! Cô chạy ra bàn học để chứng thực xem sự việc này là mơ hay thật. Cô hoảng hốt lục lọi ngăn bàn, lấy ra một cuốn vở màu hồng nam tính:)))). Cô dò tên ở phần nhãn vở. Thôi xong, cô đúng là đã xuyên không rồi a! Nhãn vở ghi một dòng chữ mềm mại nữ tính: MỘC TỬ ĐÀO. Cô căn bản tên là Lục Diệp Đào mà!!!!!!!!!
Đào Đào của chúng ta phải mất cả tiếng đồng hồ để chấp nhận sự thật kinh hoang này. Cô đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà hôm qua cô mới đọc xong. Để cô nhớ lại xem nào, nhân vật nà chính là kẻ thù không đội trời chung và cũng là rào cản của nữ chính để đến với nam chính. Mộc Tử Đào là thiên kim tiểu thư, đúa con gái duy nhất của tập đoàn Mộc thị- Tập đoàn quyền lực thuộc top của thế giới (công nhận bả tác giả của tiểu thuyết mơ mộng ghe lun á!) Cổ đã làm bao nhiêu việc xấu xa để hại nữ chính nhưng may thay nữ chính có một quyền lực không thể địch lại là ngòi bút của tác giả! Cổ đã phải chịu kết cục là bị nam chính từ hôn, gia đình vì bảo vệ cho cô mà phá sản. Ba mẹ mất vì trong quá trình trả nợ thì đột quỵ. Anh trai thì bị quá sốc nên đâm ra sa đà hư hỏng hẳn đi. Bỏ qua truyện đó, Nam chính chính là hôn phu của thân thể này a, vốn trước đó chưa từng gặp cô. Cô ra nhìn tờ lịch màu hường được đặt trên bàn,Tiểu Đào thấy được dấu hình trái tim được khoanh tròn vào ngày mai: ngày gặp hoàng tử của đời mình. Đào Đào của chúng ta thấy sến sẩm hết mức a! Không ngờ nv nữ phụ phản diện lạnh lùng trong tiểu thuyết lại có thể sến đến mức này!!! Vậy là mai chính là ngày nhập học vô trường rồi ha. Trái với thân thể gốc này, Tiểu Đào của chúng ta rất thích đi học à nha!!!! Sau chừng mấy tiếng đồng hồ suy ngẫm, Diệp Đào quyết định sẽ tránh mặt nam và nữ chính để thoát khỏi kết cục bi thảm. Cô sẽ lên một kế hoạch thật hoàn hảo để có một cuộc sống bình yên học tập và sau này giúp đỡ anh trai tiếp quản công ty của gia đình và theo đuổi ước mơ của mình. Đào Đào cảm thấy mình thật là thông minh ( con lạy mẹ!!!)
Đăng đương đương tự đắc bỗng bé bụng yêu quý của cô tru tréo lên một tiếng khá to. Đào Đào mới nhận ra cô chưa hề ăn gì từ sáng đến giờ. Cô nhớ ra Mộc gia có dì Vương- đầu bếp trưởng của gia đình,nấu siu ngon luôn, cô đang định chạy xuống thì nhớ ra thân chủ ngốc nghếch này đã nằng nặc đòi ra ở riêng vì muốn sống tự lập hơn ( xạo ke á! bả muốn ngủ nướng và thức muộn thì có!) nên đã chọn một nơi ở gần trường. Aaaaaaaaaaa!!!!! Giờ Diệp Đào muốn tự vả quá! Cô thà ngủ sớm dậy sớm hơn là phải tự nấu! Mặc dù nấu khá ngon nhưng phải cô phải mất nhanh nhất 1 tiếng để nấu một tô mì nga!!!! Vì qua lười nên Đào Đào của chúng ta quyết định chạy ra tiệm tạp hóa gần đó mua ít đồ ăn sẵn về ăn( tại hạ xin lạy quàng thượng)
Cô phát hiện ra có một siêu thị nhỏ gần đó nên bước vào. OAAAAAAAAAAAAAAAAAA! Toàn món hấp dẫn không! Cô muốn vét hết tất cả quá nha! Nhưng mua về nhiều thì ăn không hết lại phí nên Diệp Đào đành ngậm ngùi, không cho nước miếng chảy ra và tiếc nuối chọn một món mà trông đẹp mắt nhất. Cô chỉ định chọn 1 món thôi nhưng sự ~rù quến~ của đồ ăn là không thể phủ nhận nên chẳng mấy chốc tay cô đã đầy ự đồ ăn luôn. nhiệm vụ cuối cùng của cô chỉ là lấy món tráng miệng thôi. Từ xa, cô phát hiện ra có một món bánh Pudding vị chanh leo trông rất ngon luôn nha!!!!! Đang định với tay lấy thì một bàn tay to gấp rưỡi cô, thô ráp hơn với lấy chôm lấy hộp bánh. Đào Đào rất tức giận vì cô đã cầm lấy trước nhưng lại bị người kia giựt lấy!!!! Cô quay sang định giành lấy hộp bánh thì đập vào mắt cô là một góc nghiêng không tì vết, cô mặc dù không mê trai những cũng phải công nhận anh chàng này đẹp trai thật! Mái tóc màu đen nh nhánh( hình như anh nầy vừa mới gội đầu xong a nên mới có mấy cọng tóc còn dính nước) phủ xuống vầng trán cao trông rất tri thức và có phần đào hoa, đôi môi bạc mỏng trông rất quyến rũ nha! Đào Đào phải ngây ra một lúc vì sắc đẹp của hắn. Đến khi anh ta chuẩn bị bỏ miếng pudding vào giỏ thì cô mới giật mình, dù gì trai đẹp cũng không thể sánh bằng đồ ăn được nên cô lên tiếng:
- Anh gì ơi, anh có thể nhường cho tối hộp bánh kia đi có được không?
Người con trai kia bông bị mê hoặc bởi âm thanh trong trẻo và quyến rũ kia, anh đứng hình một hồi lâu :)))))( hehe anh bị chị nhà quyến rú rồi a!!!) Đào Đào không thấy anh trả lời một hồi lâu thì tưởng anh không trả lại cho mình thì kìm nén cơn giận nhưng cũng không thể tránh thói quen phồng má được, cô nhắc lại lời nói:
- ANH GÌ ƠI!!!! ANH CÓ THỂ TRẢ LẠI MIẾNG PUDDING KIA CHO TÔI ĐƯỢC KHÔNG Ạ?
Chàng trai kia quay sang nhìn cô. Mẹ kiếp! Con mèo hoang này thật dễ thương!!! Bỗng anh nhìn xuống dưới người cô, aaaaaaaaaaa, anh liền hối hận vì đã nhìn xuống. Hai chiếc bánh bao to hơn cả 1 bàn tay đang nảy trên một đống đồ ăn như đang mời gọi anh vậy! Người anh e của anh cũng chuẩn bị cương cứng rồi a! Đào Đào thấy anh cứ nhìn chằm chằm mình nên hơi ngại, cô ho vài tiếng làm anh bừng tỉnh:
- Nhìn chằm chằm vào con gái là xấu đó nha! Anh có cần tôi nhắc lại câu hỏi không?
5
10 sao / 2 đánh giá
5 sao - 2 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 5 SAO trên tổng số 2 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư