Câu chuyện về nàng - Người con gái thành phố hậu đậu
Khánh Duy | Chat Online | |
03/02/2021 18:52:00 | |
Truyện ngắn | Truyện Tự viết | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
319 lượt xem
- * (VMin) (BTS) Con gái Kim Tổng (kết) (Truyện ngôn tình)
- * Câu chuyện bắt đầu từ một quả táo (Truyện ngôn tình)
- * Kamigami no sekai (Thế giới của các vị thần linh) (Truyện tổng hợp)
- * Tiểu Thư Kiêu Kì - Chap 16: Chuyện Phòng 123 (Truyện ngôn tình)
Knock ! Knock ! Cứ gõ , cửa sẽ mở !
Đã bao lâu rồi tôi không quay lại nơi này ? Liệu bạn còn nhớ " Chàng vệ sĩ của tôi" bị bỏ giở ? Liệu còn ai nhớ đến tôi ? Có ai biết tôi đã đổi tên thành " Mẫn Doãn Kì " không ?
Một khoảng thời gian thực sự rất dài , như cả một đời người....
Covid trở lại , nó tấn công tàn bạo vào Hà Nội, khiến cho cái Tết năm nay , lại nghỉ nhiều như năm ngoái , hoặc có thể là hơn thế nữa .....
Lại một năm để ta sống chậm lại...
Vì vậy, tôi vẫn sẽ luôn sống như ngày mai sẽ chết.
Như nàng từng nói : Nếu cuộc đời như một khóm hoa , chỉ cần nở đẹp . Một lần là đủ . Đừng ngủ quên giữa màu hoa nở...
Để cảm ơn nàng , tôi xin phép viết lại câu chuyện về nàng - một cô gái thành phố hậu đậu .
Nàng từ Hà Nội về , nàng đang học đại học , được nghỉ Tết sớm , cộng thêm cái covid , nàng về quê sớm . Nàng đứng đợi tôi trước cửa nhà với sơ mi denim, với giày thể thao , với jean rách xắn gấu . Đi bộ với tôi , nàng vẫn thong thả lượn lờ khắp phố , ngắm chỗ này một tí , chỗ kia một tẹo . Nàng khoe rằng nàng đang học Sơ cấp nấu ăn . Tôi đồng ý , nhưng tôi hơi lo....
- Thôi ăn quán đi , em có tiền.
- Không, chị sẽ nấu - nàng dứt khoát.
- Chị có bao giờ xuống bếp đâu ?
Nàng đưa tôi - cái nhìn cháy da mặt
- À không.....chị cứ nấu đi ạ !
Tôi lặng lẽ lùi ra sau , ngồi bệt xuống ghế , nhường căn bếp rộng rãi và tiện nghi đó .
Nàng lao vào bếp, xắn ống tay áo và bắt đầu " trận chiến nấu cơm " . Mở tủ lạnh ra , cái tủ lạnh không quá to , nàng đứng lặng người với đống thực phẩm chất đầy tủ lạnh . Nàng quay lại lườm tôi như oán rằng sao không nói cho chị ấy biết rằng tủ lạnh nhà tôi rất nhiều đồ ? Tôi ngồi im trên ghế , giơ cao tờ báo tránh né cái lườm của nàng .
- Thịt luộc vậy !
Nàng đưa ra quyết định và tự hài lòng nói tiếp :
- Chỉ cần rửa sạch , bắc nồi luộc ! Qúa đơn giản !
Và ngay lập tức , ánh mắt tôi nhìn theo miếng thịt bò được bỏ vô nồi luộc ? Trời đất , chị ấy có biết đó là thịt bò không ? THỊT BÒ LUỘC – món mới đó
Tiếp theo là rau xào. Một mớ rau to đùng qua bàn tay nàng nhặt nhạnh chuyên nghiệp giờ cũng còn một nhúm ! Tuy ít nhưng đảm bảo chất lượng , toàn những ngọn non mơn mởn .
Và nàng buộc phải huy động nốt 3 mở rau còn lại trong tủ lạnh mới đủ số lượng cần nấu cho ba người ( tôi , bé Bi , nàng ) . Bốn mớ rau cho 3 người ăn ? ( Tôi cá là Hắc và Bạch - 2 bạn thỏ bé nhỏ kia sẽ không nhươi hết được số rau mà nàng cho là quá già để ăn ) Món rau xào đc nàng xào khá là đơn giản và tiết kiệm. Bỏ vô chảo, đổ ít dầu và cho rau vào rồi đảo, chộn, dằm, nghiền…. nói chung là ko biết cậu ấy đang làm gì, chỉ biết rằng rau vô cùng mềm, nhũn, nát,…
- Rau xào phải cho muối, mắm, hành khô, ớt, bột nêm, nghệ… – Rất nhiều thứ đc nàng cho vào rau ngoài cả sự “cần thiết” và cái thứ “cần thiết nhất” thì ko thấy đâu: “TỎI”. Cũng đc hai món rồi!
Giờ sang món thứ ba: Trứng rán
- Phải đạp vỏ, cho vào bát, ngoắng đều, cho thêm gia vị, bột nêm! Món này cũng dễ!
Và đúng như nàng nói, trứng đc đập một nhát vỡ vụn luôn! HỖN HỢP TRỨNG gồm: lòng đỏ, lòng trắng, bột nêm, mì chính, và vỏ trứng! (chắc nàng học giỏi sinh nên biết VỎ TRỨNG rất giầu canxi! ). HỖN HỢP đc bỏ lên chảo, dán vàng ơi là vàng, vàng hơn cả sự mong đợi, đó là từ vàng ươm chuyển sang vàng nâu và giờ thì chỉ hơi đen thui một tí thôi! Khá là mệt mỏi, toát hết cả mồ hôi hột, mới nấu xong có ba món.
- Chả nhẽ lại nấu ít thế này ?
Nghĩ vậy , nàng cố bóp đầu bóp trán xem nên làm thêm món gì ? Đúng là quá khó với nàng , một bài toán hóc búa, một hiện tượng vật lý khó giải thích, một phản ứng hóa học lằng nhằng…. cũng ko khiến nàng phải quá đau đầu như thế này!
Nàng bỏ cuộc , tôi muốn nói với nàng rằng : nàng...chưa nấu cơm , nhưng nàng đa kêu tôi im miệng ngay khi tôi vừa mới chỉ mở miệng gọi nàng .
- Chị ơi, thịt luộc này dai quá, khó nuốt lắm ! - bé Bi nhăn nhó
- Thịt bò mà đem luộc? Ăn đc hả chị ? – Tôi gắp miếng thịt lên ko biết phải nuốt thế nào?
- Chị ơi rau gì vậy? - bé bi ngẩng lên nhìn nàng
- Rau gì mà vừa vàng vừa đen, lại nát nhừ thế này? – tôi cầm đôi đũa mà ko tài nào gắp đc rau lên. (vụn quá!)
- Chị ơi, trứng cháy vẫn ăn đc chứ ạ? – Bé Bi gắp miếng trứng bỏ vào miệng. “rộp rộp…. rộp” – Chị ơi, trứng….
- HAI NGƯỜI THÔI ĐI! – Nàng nãy giờ mới lên tiếng. – Ko ăn thì thôi, tôi đã bỏ ra cả tiếng đồng hồ rồi đó. Ừ, tôi chỉ nấu đc thế thôi, ko ăn thì thôi!
Cả hai đứa chúng tôi im re , không dám nói gì cả ! Hút chụt ly nước cam , tôi và bé Bi ngồi ở phòng khách xem ti vi . Dưới bếp " xoảng" âm thanh đủ giết chết bao người.....Tôi vội bật dậy như cái lò xo , lao nhanh vào bếp . Nàng hai hàng nước mắt chảy dài . Dưới sàn nhà , thức ăn lênh láng, mảnh vỡ văng tứ tung . Nàng sợ hãi luống cuống cúi xuống nhặt mảnh vỡ . Có lẽ vì quá sợ hãi và luống cuống nên nàng vừa mới chạm xuống nhặt mảnh vỡ đã bị cứa 1 vệt dài .
Rốt cuộc, tôi phải rửa bát . Nàng bó gối ngồi trên sofa vừa xem ti vi vừa ăn nho xanh Tôi nghe nàng lẩm bẩm gì đó một mình . Hình như nàng bảo rằng nàng sẽ học cho xong Sơ cấp nấu ăn , rồi sẽ nhồi cho tôi căng bụng cho đến nửa tháng sau , tôi vẫn chưa buồn ăn cơm . Tôi cười...
Vậy là tôi đã viết xong tập truyện ngắn gửi nàng . Cảm ơn mn đã đọc nó , hãy ủng hộ tôi , mỗi sự tương tác , mỗi bình luận của bạn là niềm động lực để tôi ra tác phẩm tiếp theo .
THÂN ÁI
Mẫn Doãn Kì
Đã bao lâu rồi tôi không quay lại nơi này ? Liệu bạn còn nhớ " Chàng vệ sĩ của tôi" bị bỏ giở ? Liệu còn ai nhớ đến tôi ? Có ai biết tôi đã đổi tên thành " Mẫn Doãn Kì " không ?
Một khoảng thời gian thực sự rất dài , như cả một đời người....
Covid trở lại , nó tấn công tàn bạo vào Hà Nội, khiến cho cái Tết năm nay , lại nghỉ nhiều như năm ngoái , hoặc có thể là hơn thế nữa .....
Lại một năm để ta sống chậm lại...
Vì vậy, tôi vẫn sẽ luôn sống như ngày mai sẽ chết.
Như nàng từng nói : Nếu cuộc đời như một khóm hoa , chỉ cần nở đẹp . Một lần là đủ . Đừng ngủ quên giữa màu hoa nở...
Để cảm ơn nàng , tôi xin phép viết lại câu chuyện về nàng - một cô gái thành phố hậu đậu .
Nàng từ Hà Nội về , nàng đang học đại học , được nghỉ Tết sớm , cộng thêm cái covid , nàng về quê sớm . Nàng đứng đợi tôi trước cửa nhà với sơ mi denim, với giày thể thao , với jean rách xắn gấu . Đi bộ với tôi , nàng vẫn thong thả lượn lờ khắp phố , ngắm chỗ này một tí , chỗ kia một tẹo . Nàng khoe rằng nàng đang học Sơ cấp nấu ăn . Tôi đồng ý , nhưng tôi hơi lo....
- Thôi ăn quán đi , em có tiền.
- Không, chị sẽ nấu - nàng dứt khoát.
- Chị có bao giờ xuống bếp đâu ?
Nàng đưa tôi - cái nhìn cháy da mặt
- À không.....chị cứ nấu đi ạ !
Tôi lặng lẽ lùi ra sau , ngồi bệt xuống ghế , nhường căn bếp rộng rãi và tiện nghi đó .
Nàng lao vào bếp, xắn ống tay áo và bắt đầu " trận chiến nấu cơm " . Mở tủ lạnh ra , cái tủ lạnh không quá to , nàng đứng lặng người với đống thực phẩm chất đầy tủ lạnh . Nàng quay lại lườm tôi như oán rằng sao không nói cho chị ấy biết rằng tủ lạnh nhà tôi rất nhiều đồ ? Tôi ngồi im trên ghế , giơ cao tờ báo tránh né cái lườm của nàng .
- Thịt luộc vậy !
Nàng đưa ra quyết định và tự hài lòng nói tiếp :
- Chỉ cần rửa sạch , bắc nồi luộc ! Qúa đơn giản !
Và ngay lập tức , ánh mắt tôi nhìn theo miếng thịt bò được bỏ vô nồi luộc ? Trời đất , chị ấy có biết đó là thịt bò không ? THỊT BÒ LUỘC – món mới đó
Tiếp theo là rau xào. Một mớ rau to đùng qua bàn tay nàng nhặt nhạnh chuyên nghiệp giờ cũng còn một nhúm ! Tuy ít nhưng đảm bảo chất lượng , toàn những ngọn non mơn mởn .
Và nàng buộc phải huy động nốt 3 mở rau còn lại trong tủ lạnh mới đủ số lượng cần nấu cho ba người ( tôi , bé Bi , nàng ) . Bốn mớ rau cho 3 người ăn ? ( Tôi cá là Hắc và Bạch - 2 bạn thỏ bé nhỏ kia sẽ không nhươi hết được số rau mà nàng cho là quá già để ăn ) Món rau xào đc nàng xào khá là đơn giản và tiết kiệm. Bỏ vô chảo, đổ ít dầu và cho rau vào rồi đảo, chộn, dằm, nghiền…. nói chung là ko biết cậu ấy đang làm gì, chỉ biết rằng rau vô cùng mềm, nhũn, nát,…
- Rau xào phải cho muối, mắm, hành khô, ớt, bột nêm, nghệ… – Rất nhiều thứ đc nàng cho vào rau ngoài cả sự “cần thiết” và cái thứ “cần thiết nhất” thì ko thấy đâu: “TỎI”. Cũng đc hai món rồi!
Giờ sang món thứ ba: Trứng rán
- Phải đạp vỏ, cho vào bát, ngoắng đều, cho thêm gia vị, bột nêm! Món này cũng dễ!
Và đúng như nàng nói, trứng đc đập một nhát vỡ vụn luôn! HỖN HỢP TRỨNG gồm: lòng đỏ, lòng trắng, bột nêm, mì chính, và vỏ trứng! (chắc nàng học giỏi sinh nên biết VỎ TRỨNG rất giầu canxi! ). HỖN HỢP đc bỏ lên chảo, dán vàng ơi là vàng, vàng hơn cả sự mong đợi, đó là từ vàng ươm chuyển sang vàng nâu và giờ thì chỉ hơi đen thui một tí thôi! Khá là mệt mỏi, toát hết cả mồ hôi hột, mới nấu xong có ba món.
- Chả nhẽ lại nấu ít thế này ?
Nghĩ vậy , nàng cố bóp đầu bóp trán xem nên làm thêm món gì ? Đúng là quá khó với nàng , một bài toán hóc búa, một hiện tượng vật lý khó giải thích, một phản ứng hóa học lằng nhằng…. cũng ko khiến nàng phải quá đau đầu như thế này!
Nàng bỏ cuộc , tôi muốn nói với nàng rằng : nàng...chưa nấu cơm , nhưng nàng đa kêu tôi im miệng ngay khi tôi vừa mới chỉ mở miệng gọi nàng .
- Chị ơi, thịt luộc này dai quá, khó nuốt lắm ! - bé Bi nhăn nhó
- Thịt bò mà đem luộc? Ăn đc hả chị ? – Tôi gắp miếng thịt lên ko biết phải nuốt thế nào?
- Chị ơi rau gì vậy? - bé bi ngẩng lên nhìn nàng
- Rau gì mà vừa vàng vừa đen, lại nát nhừ thế này? – tôi cầm đôi đũa mà ko tài nào gắp đc rau lên. (vụn quá!)
- Chị ơi, trứng cháy vẫn ăn đc chứ ạ? – Bé Bi gắp miếng trứng bỏ vào miệng. “rộp rộp…. rộp” – Chị ơi, trứng….
- HAI NGƯỜI THÔI ĐI! – Nàng nãy giờ mới lên tiếng. – Ko ăn thì thôi, tôi đã bỏ ra cả tiếng đồng hồ rồi đó. Ừ, tôi chỉ nấu đc thế thôi, ko ăn thì thôi!
Cả hai đứa chúng tôi im re , không dám nói gì cả ! Hút chụt ly nước cam , tôi và bé Bi ngồi ở phòng khách xem ti vi . Dưới bếp " xoảng" âm thanh đủ giết chết bao người.....Tôi vội bật dậy như cái lò xo , lao nhanh vào bếp . Nàng hai hàng nước mắt chảy dài . Dưới sàn nhà , thức ăn lênh láng, mảnh vỡ văng tứ tung . Nàng sợ hãi luống cuống cúi xuống nhặt mảnh vỡ . Có lẽ vì quá sợ hãi và luống cuống nên nàng vừa mới chạm xuống nhặt mảnh vỡ đã bị cứa 1 vệt dài .
Rốt cuộc, tôi phải rửa bát . Nàng bó gối ngồi trên sofa vừa xem ti vi vừa ăn nho xanh Tôi nghe nàng lẩm bẩm gì đó một mình . Hình như nàng bảo rằng nàng sẽ học cho xong Sơ cấp nấu ăn , rồi sẽ nhồi cho tôi căng bụng cho đến nửa tháng sau , tôi vẫn chưa buồn ăn cơm . Tôi cười...
Vậy là tôi đã viết xong tập truyện ngắn gửi nàng . Cảm ơn mn đã đọc nó , hãy ủng hộ tôi , mỗi sự tương tác , mỗi bình luận của bạn là niềm động lực để tôi ra tác phẩm tiếp theo .
THÂN ÁI
Mẫn Doãn Kì
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
kẹo zhou | Chat Online | |
04/02/2021 10:08:06 |
Nàng ấy học xong Sơ cấp nấu ăn chưa nhỉ ^^
Khánh Duy | Chat Online | |
05/02/2021 08:54:12 |
Chắc nàng bị đuổi r :)))
Tags: Câu chuyện về nàng Người con gái thành phố hậu đậu,Câu chuyện về nàng,Người con gái thành phố hậu đậu
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!