(VMin) (BTS) Con gái Kim Tổng (kết)
Nguyễn Như | Chat Online | |
03/02/2021 18:53:11 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Tự viết | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
440 lượt xem
- * Câu chuyện bắt đầu từ một quả táo (Truyện ngôn tình)
- * Shinobu và hoa tử đẳng (Truyện truyền thuyết)
- * Câu chuyện về nàng - Người con gái thành phố hậu đậu (Truyện ngắn)
- * Kamigami no sekai (Thế giới của các vị thần linh) (Truyện tổng hợp)
- Bà...bà...
- Cháu ngoan của ta đừng khóc, có chuyện gì sao?
- Con ko nghe lời papa, lỡ ăn đồ ở canteen nên papa giận con rồi. Làm sao bây giờ hả bà?
Kim lão phu nhân thở dài:
- Sao con lại ko nghe lời papa con. Con hư quá rồi!
- Tại bạn con rủ, con ko kìm lòng đc. Giờ papa giận con rồi, người giúp con đi.
- Được rồi. Con làm theo ta này...
Một lát sau...
Căn phòng bao trùm sự im lặng. Nam nhân cầm ly rượu trên tay lắc nhẹ rồi đưa lên miệng. Ánh mắt sắc bén nhìn vào dòng tin nhắn thuộc hạ gửi. Lại có chuyện gì nữa đây? Bỗng cánh cửa hé mở...một con mèo nhỏ ló đầu vào vẻ gượng gạo. Hắn mở lời:
- Chuyện gì?
- Papa...- rồi nó chạy lại bên hắn.
- Nếu vào để xin lỗi thì ko cần đâu.
- Papa...người hết thương con rồi đúng ko?
- Vậy ta hỏi con, tại sao con ko nghe lời ta?
- Tại Jung bạn học lôi kéo, mà papa biết mời đồ ăn là ko thể khước từ mà...
- Vậy coi như chuyện này bỏ qua cho con. Còn việc con đi học võ, con giải thích sao đây?
- Sao...sao người biết con đi học võ?
- Con nghĩ con giấu đc ta? Mau giải thích đi.
- Tại con...con muốn bảo vệ bản thân...papa - nó ấp úng nói.
- Ta bảo vệ con ko an toàn?
- Ko phải như vậy mà là con ko muốn mình quá yêu đuối đến mức lúc nào cũng đc papa bảo vệ.
- Tại ta chiều con hóa hư. Giờ con về phòng đi.
- Papa...
Hắn im lặng. Bỗng nhiên nó ngã xuống :
- Papa...aaa....con...con....
Hắn vội vàng chạy lại phía nó:
- Jimin con sao vậy?
- Con đau bụng quá người giúp con với papa...
Hắn vội bế nó lên:
- Người đâu? Mau gọi bác sĩ ngay!
Tại bệnh viện....
- Bác sĩ con bé sao rồi?
- Kim Tổng yên tâm. Tiểu thư ăn nhiều quá dẫn tới khó tiêu nên mới vậy. Một lát nữa là khỏi. Bây giờ tôi còn vài việc...tôi xin phép....
Hắn vội vào phòng bệnh Jimin, tới gần giường của nó:
- Minnie....ta xin lỗi...con thấy thế nào rồi?
- Papa đừng giận con nữa nha....Con sai rồi...
- Được...được...ko giận con nữa...
- Cảm ơn papa. Con yêu papa.
Jimin tươi cười nhìn ra phía cửa sổ, nháy mắt với Kim lão phu nhân. Kế hoạch xảy ra hoàn hảo. Đúng là hăn rất thương nó. Chỉ có nó hắn mới như vậy...
Vài ngày sau...
- Con ko đồng ý. Tại sao mẹ lại xen vào chuyện này...
- Nhưng hôn ước này đc lập ra trước khi con sinh ra nên ko thể hủy...
- Papa sẽ cưới vợ sao? Vậy papa sẽ ko thương mình nữa.
Câu chuyện mà bà Kim nói với hăn, nó đã nghe hết tất cả. Hắn sẽ lấy vợ? Còn nó thì sao? Hắn cưới vợ liệu người đó có thương nó? Còn tình cảm nó dành cho hắn thì sao? Giọt nước mắt lăn dài trên má, ngực trái nhói đau...Ko muốn nhưng nó lấy gì để ngăn cản, con nuôi? Chưa đủ....Ko thể nghe thêm, nó quay về phòng khóc nức nở...
- Ta ko quan tâm. Hôn ước đã định thì ko thể muốn hủy là hủy. Ko đồng ý đừng gọi ta là mẹ... - Rồi bà bỏ đi.
Phận làm con ko thể cãi...Chuyện gì đến rồi sẽ đến... Hắn về phòng, ngang qua phóng nó thì nghe thấy tiếng thút thít. Vừa tò mò vừa lo lắng, mở cửa vào thì thấy nó đang ôm chăn khóc. Ai? Ai dàm làm bảo bối của hắn phải rơi nước mắt vậy?
- Jimin...sao con lại khóc vậy?
- Papa? Ko phải đâu, chỉ là bụi bay vào mắt thôi ạ. - nó vội lau nước mắt
- Nói dối!
- Papa...người đừng lấy vợ đc ko? Con ko muốn có mama...con ko muốn papa chia sẻ tình thương cho bất cứ ai...
- Sao...sao con biết?
- Lúc nãy con đã nghe bà và papa nói chuyện...
- Ta đã 28 tuổi rồi. Con phải cho ta lấy vợ chứ.
- Ko...con ko muốn chia sẻ papa cho bất cứ ai....papa chỉ là của mình con thôi. - nó ôm chặt lấy hắn.
- Ta ko ngờ con mèo nhỏ như con lại có tính chiếm hữu cao vậy đấy. Nói ta nghe xem...con có yêu ta ko?
- Đương nhiên là có...
- Ta ko hỏi tình cảm cha con mà con có yêu ta coi ta như người con trai của riêng mình ko?
Nó ngập ngừng một lúc rồi nói:
- Có...con rất yêu người.
- Hahahaaa, vậy là ta đã có con dâu rồi. - Bỗng nhiêu bà Kim xông vào trong phòng.
- Bà...bà như vậy là sao?
- Chuyện lúc nãy con nghe chỉ là một vở kịch để con nói ra tình cảm của mình thôi. Ko có hôn ước nào ở đây cả.
Nó mới vỡ lẽ, quay mặt đi:
- Papa với bà lừa con, con ko chơi với 2 người nữa.
8 năm sau...
- Ông ngoại, ông ngoại mở tivi cho con
- Taehi à, con đừng gọi ta như thế. Gọi papa đi con.
- Đâu có đc, mama kêu con gọi như vậy.
- Jimin ah, em lại dạy bậy con cái gì nữa vậy?
- Ko phải sao papa yêu dấu? Côn gọi người là papa thì con con phải gọi người bằng ông ngoại chứ còn gì nữa.
- Kim Jimin hôm nay em ra to gan, còn dám cà khịa anh nữa...hôm nay phải phạt nặng - rồi hắn bế nó lên.
- TaeTae à....cứu mama....papa ăn hiếp mama....
- Ủa có ai biết gì đâu? Ai gọi Tae vậy? Ai gọi Tae đấy? Tae có biết gì đâu. Sao ko thấy ai vậy?*bỏ đi*
- Thằng con trời đánh.
Jimin cau có còn Taehyung thì nhếch môi cười:
- Đúng là con trai của ta.
---------------The End-------------------------
- Cháu ngoan của ta đừng khóc, có chuyện gì sao?
- Con ko nghe lời papa, lỡ ăn đồ ở canteen nên papa giận con rồi. Làm sao bây giờ hả bà?
Kim lão phu nhân thở dài:
- Sao con lại ko nghe lời papa con. Con hư quá rồi!
- Tại bạn con rủ, con ko kìm lòng đc. Giờ papa giận con rồi, người giúp con đi.
- Được rồi. Con làm theo ta này...
Một lát sau...
Căn phòng bao trùm sự im lặng. Nam nhân cầm ly rượu trên tay lắc nhẹ rồi đưa lên miệng. Ánh mắt sắc bén nhìn vào dòng tin nhắn thuộc hạ gửi. Lại có chuyện gì nữa đây? Bỗng cánh cửa hé mở...một con mèo nhỏ ló đầu vào vẻ gượng gạo. Hắn mở lời:
- Chuyện gì?
- Papa...- rồi nó chạy lại bên hắn.
- Nếu vào để xin lỗi thì ko cần đâu.
- Papa...người hết thương con rồi đúng ko?
- Vậy ta hỏi con, tại sao con ko nghe lời ta?
- Tại Jung bạn học lôi kéo, mà papa biết mời đồ ăn là ko thể khước từ mà...
- Vậy coi như chuyện này bỏ qua cho con. Còn việc con đi học võ, con giải thích sao đây?
- Sao...sao người biết con đi học võ?
- Con nghĩ con giấu đc ta? Mau giải thích đi.
- Tại con...con muốn bảo vệ bản thân...papa - nó ấp úng nói.
- Ta bảo vệ con ko an toàn?
- Ko phải như vậy mà là con ko muốn mình quá yêu đuối đến mức lúc nào cũng đc papa bảo vệ.
- Tại ta chiều con hóa hư. Giờ con về phòng đi.
- Papa...
Hắn im lặng. Bỗng nhiên nó ngã xuống :
- Papa...aaa....con...con....
Hắn vội vàng chạy lại phía nó:
- Jimin con sao vậy?
- Con đau bụng quá người giúp con với papa...
Hắn vội bế nó lên:
- Người đâu? Mau gọi bác sĩ ngay!
Tại bệnh viện....
- Bác sĩ con bé sao rồi?
- Kim Tổng yên tâm. Tiểu thư ăn nhiều quá dẫn tới khó tiêu nên mới vậy. Một lát nữa là khỏi. Bây giờ tôi còn vài việc...tôi xin phép....
Hắn vội vào phòng bệnh Jimin, tới gần giường của nó:
- Minnie....ta xin lỗi...con thấy thế nào rồi?
- Papa đừng giận con nữa nha....Con sai rồi...
- Được...được...ko giận con nữa...
- Cảm ơn papa. Con yêu papa.
Jimin tươi cười nhìn ra phía cửa sổ, nháy mắt với Kim lão phu nhân. Kế hoạch xảy ra hoàn hảo. Đúng là hăn rất thương nó. Chỉ có nó hắn mới như vậy...
Vài ngày sau...
- Con ko đồng ý. Tại sao mẹ lại xen vào chuyện này...
- Nhưng hôn ước này đc lập ra trước khi con sinh ra nên ko thể hủy...
- Papa sẽ cưới vợ sao? Vậy papa sẽ ko thương mình nữa.
Câu chuyện mà bà Kim nói với hăn, nó đã nghe hết tất cả. Hắn sẽ lấy vợ? Còn nó thì sao? Hắn cưới vợ liệu người đó có thương nó? Còn tình cảm nó dành cho hắn thì sao? Giọt nước mắt lăn dài trên má, ngực trái nhói đau...Ko muốn nhưng nó lấy gì để ngăn cản, con nuôi? Chưa đủ....Ko thể nghe thêm, nó quay về phòng khóc nức nở...
- Ta ko quan tâm. Hôn ước đã định thì ko thể muốn hủy là hủy. Ko đồng ý đừng gọi ta là mẹ... - Rồi bà bỏ đi.
Phận làm con ko thể cãi...Chuyện gì đến rồi sẽ đến... Hắn về phòng, ngang qua phóng nó thì nghe thấy tiếng thút thít. Vừa tò mò vừa lo lắng, mở cửa vào thì thấy nó đang ôm chăn khóc. Ai? Ai dàm làm bảo bối của hắn phải rơi nước mắt vậy?
- Jimin...sao con lại khóc vậy?
- Papa? Ko phải đâu, chỉ là bụi bay vào mắt thôi ạ. - nó vội lau nước mắt
- Nói dối!
- Papa...người đừng lấy vợ đc ko? Con ko muốn có mama...con ko muốn papa chia sẻ tình thương cho bất cứ ai...
- Sao...sao con biết?
- Lúc nãy con đã nghe bà và papa nói chuyện...
- Ta đã 28 tuổi rồi. Con phải cho ta lấy vợ chứ.
- Ko...con ko muốn chia sẻ papa cho bất cứ ai....papa chỉ là của mình con thôi. - nó ôm chặt lấy hắn.
- Ta ko ngờ con mèo nhỏ như con lại có tính chiếm hữu cao vậy đấy. Nói ta nghe xem...con có yêu ta ko?
- Đương nhiên là có...
- Ta ko hỏi tình cảm cha con mà con có yêu ta coi ta như người con trai của riêng mình ko?
Nó ngập ngừng một lúc rồi nói:
- Có...con rất yêu người.
- Hahahaaa, vậy là ta đã có con dâu rồi. - Bỗng nhiêu bà Kim xông vào trong phòng.
- Bà...bà như vậy là sao?
- Chuyện lúc nãy con nghe chỉ là một vở kịch để con nói ra tình cảm của mình thôi. Ko có hôn ước nào ở đây cả.
Nó mới vỡ lẽ, quay mặt đi:
- Papa với bà lừa con, con ko chơi với 2 người nữa.
8 năm sau...
- Ông ngoại, ông ngoại mở tivi cho con
- Taehi à, con đừng gọi ta như thế. Gọi papa đi con.
- Đâu có đc, mama kêu con gọi như vậy.
- Jimin ah, em lại dạy bậy con cái gì nữa vậy?
- Ko phải sao papa yêu dấu? Côn gọi người là papa thì con con phải gọi người bằng ông ngoại chứ còn gì nữa.
- Kim Jimin hôm nay em ra to gan, còn dám cà khịa anh nữa...hôm nay phải phạt nặng - rồi hắn bế nó lên.
- TaeTae à....cứu mama....papa ăn hiếp mama....
- Ủa có ai biết gì đâu? Ai gọi Tae vậy? Ai gọi Tae đấy? Tae có biết gì đâu. Sao ko thấy ai vậy?*bỏ đi*
- Thằng con trời đánh.
Jimin cau có còn Taehyung thì nhếch môi cười:
- Đúng là con trai của ta.
---------------The End-------------------------
Truyện mới nhất:
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!