1.2 Cái Giếng.
Đêm hôm đó, khi cả nhà đang nằm ngủ, bỗng trong nhà rất nhiều mùi hương trầm, khiến cả nhà ai cũng tỉnh ngủ. Mùi hương nồng nàn đến khó chịu, không đơn giản là thoang thoảng như khi cúng bái mà là mùi của rất nhiều bó hương như kiểu thắp tập trung trên đền chùa. Nhưng tuyệt nhiên không có một chút khói nào.
2 vợ chồng ông T và bà V thì rất ngạc nhiên và thắc mắc vì điều đó. Còn cậu Q thì run sợ không dám đối diện với bố mẹ. Sau đó, liên tiếp 3 ngày, bà V liên tục mơ thấy một ông già nhìn rất phúc hậu, tay ông cầm một cái gậy, ông gọi tên bà và muốn bước về phía bà nhưng dường như ông ko thể, ông đứng xa bà hơn chục mét, mặt ông rất buồn, tay cứ với với rồi nói với bà: “V ơi ! Đại họa rồi con ơi, ta sắp ko chịu nổi rồi con ơi ! Cứu ta, cứu ta vớiiii..”. Rồi ông như bị một thứ gì đó hút đi mất, chỉ văng vẳng câu kêu cứu.
Bà V thấy rất lạ, dù bà là người cũng rất hay đi đền chùa, cũng gọi là mê tín nhưng bà chưa bao giờ mơ những giấc mơ kì lạ đến thế. 1 lần thì ko sao, nhưng 3 lần như vậy thì bà ko thể ko suy nghĩ đến. Bà thắp hương trên bàn thờ tổ rồi kể lại giấc mơ với ông T và con trai. Ông T gạt phăng đi, tay cầm điết thuốc rít vài hơi rồi nói:
– Mơ mộng lung tung. Bà hay đi mấy chỗ chùa chiền nên giờ mới mơ như thế thôi. Ko có gì đâu.
Bà V cũng buồn rầu nói:
– Chắc mấy hôm nay chuyện đồng áng lu bu quá nên chắc tôi mệt mỏi rồi mơ mộng vậy đó ông.
Ông T mặt suy tư rồi ậm ừ nhìn về nơi xa xăm nào đó. Vì bà V ko biết rằng ông cũng mơ như bà vậy. Nhưng ông giấu ko nói ra để cho bà ko suy diễn lung tung. Còn cậu Q, mặt tái mét, cắt ko còn giọt máu. Vì cậu cũng mơ giống bố mẹ cậu. Đến tối cậu suy nghĩ mông lung lắm, ko biết có nên nói thật cho bố mẹ biết về chuyện cái lư hương ko. Nhưng dù gì thì cậu cũng đủ nhận thức để suy nghĩ rằng mọi chuyện bấy nay gia đình cậu gặp đều liên quan đến nó. Cậu quyết định sáng mai sẽ kể cho bố mẹ, thà bị đánh, bị chửi một lần còn hơn là cậu cứ bị giày vò về tâm trí như vậy.
Vừa nhắm mắt thiu thiu ngủ thì cậu nghe thấy tiếng cào ken két vào cái cửa sổ bằng tôn, tiếng cào nghe đến chói tai. Rồi bỗng chốc cái cửa mở ra, một cái gì đó đen xì, cứ lấp lửng, lắc qua, lắc lại trong ko khí, cậu như bị thôi miên, mồm há hốc ra và cứ nhìn theo cái thứ đen kịt đó. Bỗng chốc cái thứ đó nó bay vèo một phát ép sát vào mặt cậu – một cái mặt nhợt nhạt chỉ da bọc xương, 2 cái mắt sâu hoẵm, đỏ lòm, ko có lỗ mũi, mồm thì chỉ toàn răng và có một thứ gì đó nhầy nhầy rớt ra trong miệng.
Lúc này, Q ko còn suy nghĩ được gì nữa, nẫy cậu đã muốn la lên nhưng xương hàm cậu như bị đóng băng, và giờ đây, cậu lấy hết sức bình sinh hét lên như chưa bao giờ được hét. Đến nỗi mấy nhà hàng xóm xung quanh cũng phải giật mình với tiếng hét của cậu, hét xong, cậu đứng hình trong vài giây, người đổ rất nhiều mồ hôi và ngất xỉu.
Mẹ cậu nghe con hét như vậy thì giật mình chạy vào thì thấy con đang nhắm mắt như đang ngủ, bà V lo lắng ngồi xuống lay lay Q. Cậu mở mắt ra nhìn mẹ cậu, một cái nhìn mà khiến bà V lạnh dọc sống lưng, bà bập bẹ hỏi con :
– Co…n sa..ao th..ế. ?
Q ko trả lời mà trừng mắt lên nhìn bà, bà V lần đầu tiên đối diện với con trai mình mà chân tay bủn rủn như ko còn sức sống.
Ông T nằm ngoài nhà nói với vào :
– Chắc nó mơ thấy ác mộng thôi. Ra ngủ đi bà.
Ông rọi đèn pin nhìn thì thấy mới chỉ gần 12h đêm. Q nghe tiếng ông T thì nhắm mắt lại. Bà V chỉnh lại gối và dắt màn cho con rồi run rẩy bước ra, khi bà ra đến gần giường của mình thì bà nghe văng vẳng bên tai một tiếng cười the thé đến rùng mình vang lên bên tai.