Ookami và 12 bông hoa bỉ ngạn

134 lượt xem

Hồi 3: Người đồng hành hay trợ thủ ?

“Đâu ? Món quà gì đâu ?”-Ookami háo hức chờ đợi

“ Cứ từ từ.Món quà đang tới.Ngươi cứ việc nghỉ ngơi đi,chắc chắn khi ngủ dậy cô sẽ được một món quà.Món quà sẽ giúp ích cho cô về việc tìm kiếm đó.Đồng thời cô cũng có thời gian để nghỉ ngơi trong một tuần nên cứ thông thả đi nha.”

Ookami đi xuống thư viện để tìm một vài cuốn sách viết về thời gian con người để tìm hiểu thêm về thế giới con người :

“ Chào người đẹp” – Một giọng dẹo của một thằng con trai nào đó rất quen thuộc vang lên : “Cậu mới thực hiện nhiệm vụ về sao ? Tớ về trước cậu hai ngày rồi đó thấy tớ giỏi không ?”-Ookami đã phát hiện ra đó là Aku-chàng hotboy của trường thích làm phiền cô.Ookami cứ tưởng Aku đã tha cho cô nàng nhưng không,anh ta vẫn tiếp tục đeo bám cô nàng.Vài ngày liên tục như thế ( tác giả : thấy gì lạ không :)))),Aku cứ đeo bám Ookami và thích bắt chuyện với cô nàng :

“ Này.Thôi đi theo tôi được không ?”

“ Được thôi”-Aku lạnh lùng đáp

Tuy Aku không còn bám đuôi Ookami nữa nhưng anh chàng lúc nào cũng nhìn cô nàng rồi tự ngồi cười một mình.

“Này.Quà của tôi đâu ? Tại sao gần 3 ngày rồi mà tôi không thấy món quà gì hết vậy ?”

“À…Ờm thì ….. Để ta gọi một lần nữa.Món quà có hơi cứng đầu.”

Tiếng gõ cửa phòng ngủ của Ookami vang lên:

“ Mở cửa coi.Mau lên.Nặng chết tôi mất.”

Ookami liền ra mở cửa với khuôn mặt tươi vui cho tới khi cô thấy món quà :
“ Đây mà gọi là quà hả ? Đùa tôi chắc.Tôi đâu có đăng ký trợ thủ đi kèm đâu ?Tại sao lại đưa tôi một con chó sói như thế ?”

“ Này cô kia.Cô kêu ai là chó sói đấy hả ?” -Con chó sói biết nói giọng như hệt con người làm cho Ookami rất ngạc nhiên ( Trợ thủ thường nói tiếng giống Robot vì thế Ookami mới rén )

Nói xong con sói biến thành một người con trai đi bằng 2 chân (:O).Da trắng như tuyết.Môi đỏ như máu.Tóc trắng nha không phải đen như gỗ mun đâu ( :>).Nếu đem so sánh với Aku thì Aku thua xaaaaaaaaaaaaaaaaaaa lắm luôn.Giọng nói thì trầm ấm.( :3 )Nhưng hình như Ookami đã nghe thấy ở đâu đó.

“ Cậu có đồng ý cho tôi theo cùng không ?”

“ Ờm….Được…Nhưng….” – Ookami ngại ngùng quay lưng ra chỗ khác nói chuyện với chàng trai.

“ Nhưng thế nào Người đẹp ? ”- Anh chàng cười nhết mép lấy tay của Ookami và hun lên đó (:3)

“ Cậu mặc đồ vào trước đi rồi nói chuyện nha”

“ A….Tôi quên”-Anh chàng luống cuống lấy quần áo mặc.Nhưng mà cậu đi vội quá nên đã quên….đồ ở nơi ở rồi: “Cô có thể …..”

“ Cầm lấy.Quỷ sứ hà” -Tên đại phù thủy hình như đã….thấy hết từ đầu đến đuôi.   ( Đại phù thủy là con trai ha :>)

Sau khi mặc đồ xong,anh chàng nằm trên cái giường của Ookami như đó là giường của cậu.
“ Uồi.Cái gường này cũng êm đấy nhưng nóng vãi.”

“ Chuyện này là sao ? Cho tôi biết đi” – Ookami thất vọng nói.

“ Thì …quà đó (:D).Nhìn vậy thôi chứ cậu ấy…. ờm … dễ gần…thân thiện… với …giúp ích được nhiều cho cô lắm đó.Nhưng có điều hơi … ờm có vấn đề về não á… ờm”

“ Quà sao ? Ủa vậy tôi thành hàng tặng hả ?” -Anh chàng ngơ ngác hỏi.
“ Ờ…… thôi người làm quen với nhau đi ha.Ta đi đâyyyy”

“Cút hộ bà mày cái.” -Ookami quạo điên (rồi)

Một khoảng khắc im lặng.Ookami thì ngồi trên ghế và chỉ trích tên đại phù thủy chẻ châu kia.Còn anh chàng người sói thì đang cố gắng lại gần và bắt chuyện với Ookami những điều đó rất khó với anh chàng.Mỗi lần anh chàng tới gần thì Ookami lại đập bàn một cái: “ Ôi má ơi.Chơi với nhỏ này ổn không trời.Ban nãy còn vui vẻ ra nhận quà rồi giờ….Tự nhiên ta ngửi thấy mùi sát khí nồng nặc quải….Không được mình phải tìm cách bắt chuyện không được để âm dương lẫn lộn thế này được.”- Anh chàng chỉ nghĩ trong đầu thôi ( chứ sao mà dám nói )

“ À …. Ờ thời tiết hôm nay đẹp thế nhể.Uồi giờ mà đi chơi chắc vui nhắm.Cậu dắt tôi đi dạo được không.Người sói chúng tôi thích đi dạo nhắm.” -Anh chàng tiến đến gần Ookami và bắt đầu làm nũng.
Ookami trả lời với anh chàng bằng ánh mắt sắt bén.Cô nàng nhìn anh ta với một cái liếc “đầm thấm”:

“ Không đi thì thôi làm gì mà liếc dữ vậy.Biết người ta sợ không ( :< ).”- Anh chàng sợ hãi nói.

“Đi thì đi nhưng lỡ các phù thủy trong trường nhận ra anh là sói thì không hay đâu đó.” – Ookami lo lắng cho anh ta

“ Không sao.Không lộ được đâu.Tôi có thể giấu đuôi và lông của tôi mà”

“Ờ….Vậy coi tai của anh kìa.Nó đang nhúc nhích.Giấu đi.Mau lên” – Ookami thấy rất dễ thương nhưng vẫn tỏ ra mình là nhạnh nhùng gơ nhằm dọa anh ta rén ( :>)

Hai người đi ra ngoài vườn cây hoa của trường :

“ Quao ! Hoa ở đây đẹp thật đó”

“ Ừm.Tôi thích ra đây lắm.Tôi có trồng một cái cây nhỏ ở đằng kia,cậu muốn đi xem không ?”

“ Cô đi thực hiện nhiệm vụ mà cũng chăm sóc cho cây được sao ?”

“ Không.Nhưng giống cây của tôi rất dễ trồng.Nó không cần nhiều nước nên tôi thường nhờ bạn tôi chăm giúp.Nó dễ thương lắm.”

Khi tới chỗ cái cây được Ookami trồng thì…. Anh chàng trầmm kảm nặng :

“Sao ? Anh thấy dễ thương không ?” -Ookami vui mừng vì thấy cái cây bé nhỏ và siu cute của mình
“ Ờm ….. Dễ thương…. Ừ thì dễ thương.Gu cô cũng mặn và đao đớn thật đấy.”

Cái cây của Ookami trồng là một cây… xương rồng.

“ À chúng ta chưa biết tên của nhau nhể ?” -Anh chàng nôn nóng muốn biết được tên của Ookami.

“ Tôi tên Ookami.”

“ Toi là Otokuma “ -Anh ta tự hào giới thiệu : “ Tôi là một người sói lai sói-phù thủy.Tôi không hiểu vì sao bố mẹ tôi lại đến với nhau xong rồi sinh tôi ra hai người họ lại chia tay nhau”

“ Cậu cũng là người lai sao ?” – Ookami vui mừng nói

“Ừm”

“Vậy tôi không cô đơn rồi.Tôi cũng là người lai nhưng là giữa người với phù thủy.”

“ Tôi nói cho cô nghe một bí mật chỉ có bạn thân nhất của tôi mới biết được thôi đó. Tên thật của tôi là Hashimoto Mohanjot.Tên hay mà,đúng chứ ?”

“ Đúng là hay thật.”

“ Vậy Ookami là tên thật của cô sao ?”- Anh chàng ngơ ngác hỏi

“ Không. Tên thật là Matsumoto Tsukiko”

“Ồ.Tên đẹp đấy”

Hai người nào ngờ,cuộc hội thoại của Ookami và Otokuma đã được Aku nghe hết từ đầu đến cuối: “Người sói à ? Trợ thủ ? Otokuma ? Mohanjot ? Tsukiko à ? Thú vị rồi đấy.Đẹp đôi phết ”-Aku vừa nói lại những thứ quan trọng rồi cười nhết mép.

Ookami cùng Otokuma quay lại phòng :

“À mà tối nay ngủ như lào đây ?”- Otokuma hỏi

“Thì anh nằm đất tôi nằm giường chứ còn gì nữa?”-Ookami nói

“Phù thủy cô làm thế với khách à ?”-Otokuma bực tức nói

“Ừ.Nếu anh không thích thì anh có thể về nhà mà ở nhá.Ở nhờ mà còn đòi hỏi ? Nam nữ thụ thụ bất thân nhá.”-Ookami xéo xắc trả lời Otokuma.

“Ờ thì thôi.Mắc gì quạo ?”-Otokuma lo lắng cho tương lai của mình khi ở cùng với Ookami.Anh chàng đã tìm nhiều cách để kết thân với Ookami.

“ Không phải quạo nhưng mà cách nói chuyện của anh rất kì.Tôi nghĩ muốn làm bạn với tôi thì anh nên học lại cách ăn nói của mình đi.Tôi không muốn phù thủy với người sói gây chiến với nhau nữa nên phiền anh nghe lời tôi một chút.Tôi cũng sẽ cố gắng thay đổi bản thân để chúng ta thân với nhau hơn.”

Anh chàng có chút buồn cũng có chút vui vì thật sự Ookami cũng muốn kết thân với anh:
“Hay là chúng ta ghi phiếu những điểm chúng ta muốn đối phương thay đổi đi.”-Anh háo hức nói.

“Cũng được”-Ookami nở một nụ cười

Ookami lấy từ trên bàn của cô một vài tờ giấy rồi cắt nhỏ,đưa cho Otokuma một vài tờ.Anh chàng nhận lấy rồi bắt đầu ghi lên đấy những khuyết điểm của Ookami:

“Tôi thấy cô cũng dễ thương lắm đó.Mà sao tôi thấy cô bị nhiều người ghét quá vậy ?”

“Tôi cũng không biết.Nhưng mà kệ họ đi,dù sao thì tôi cũng chẳng muốn kết bạn với ai hết”

Cả hai đều đã ghi những nhược điểm của nhau và trao đổi.Ookami nhìn vào số phiếu mà Otokuma đã ghi cho mình :

“ Chỉ có 3 tờ thôi sao ?”

“Đúng.Tôi thấy cô quá hoàn hảo rồi nên chẳng cần thay đổi gì nhiều đâu.À…Nhưng mà…cô ghét tôi đến thế sao ? Sao cô không giết tôi rồi sinh ra tôi lại đi.Tính ra tui… hức….chưa làm gì….cô mà ghét tôi đến vậy luôn…Hic.Thoi được gòi,nếu người ta không chấp nhận mình thì mình rời đi vậy…Hic.”- Anh chàng vừa nói vừa khóc.

“Vậy cậu đọc nội dung trong đó chưa ?”

“ Chưa.Nhưng mà bấy nhiêu đây giấy cũng đủ để biết cô không thích tôi rồi.Cả nửa cuốn tập chứ ít gì.”

( Tác giả : Ừ,tập 50 trang )

Cả hai bắt đầu đọc những yêu cầu thay đổi của đối phương đề ra.Ookami bốc đến tờ cuối cùng.Lúc này,máu đã lên tới não,sức chịu đựng đã đạt đến giới hạn của cô.Hình như Otokuma đạt được 0 điểm trong môn tâm lý học…Anh ta viết những lời chê bai tàn độc vào giấy và muốn Ookami thay đổi. “Tính khô khan,cọc cằn” “ Quá sạch sẽ” và “KHÔNG GIỐNG CON NGƯỜI.HÃY TRỞ NÊN GIỐNG NGƯỜI MỘT TÍ ĐI”

-“Không giống con người ? Ý của cậu là sao ?” – Lại cái ánh mắt đầm thấm của cái ngày định mệnh đó.

“ À ….Cái đó …. Tôi cố tình … ý nhầm tôi vô tình ghi nhầm.Tôi đã…vứt rồi nhưng mà… tôi đưa nhầm.”

“Cậu đùa tôi đó hả ? Cậu nhìn xem, cậu khác gì tôi ? Chắc cậu là người” – Ookami cười nhết mép

“ Thì…xin lỗi được chưa ? Khổ” -Otokuma cũng cười khinh. ( tác giả : chê )

Thế là một buổi tối lại trôi qua.Một buổi sáng không mấy đẹp trời lại bắt đầu,Ookami đang lim dim bò xuống giường nhưng cô đã quên rằng…Otokuma đang nằm ở dưới đó.( tác giả : nằm Ở DƯỚI GIƯỜNG nhe )

“ Ui da.M* mù à ? Con chó nào thế ?”- Otokuma đang mơ màng nhưng mồm vẫn chửi.( Vì là chó nên tính nóng như kem )

“ Con chó này nè” – Ookami lạnh lùng bảo

Otokuma đã tỉnh,anh chàng vội xin lỗi.Thế là hai người cùng nhau đi ăn sáng và trải qua một ngày không dài mấy.

Đêm hôm cách ngày thực hiện nhiệm vụ thứ 3 khoảng 1 ngày,Ookami nằm trên chiếc giường chuẩn bị đi ngủ:

“Này.Cậu đã chuẩn bị gì cho nhiệm vụ này chưa ?”

“Cần gì phải chuẩn bị ? Chỉ cần vác xác đi thôi.”- Anh chàng kiêu ngạo đáp

“Vậy cậu chưa làm nhiệm vụ bao giờ à ?”

“Ừ”- ( >:))

Và thế là cô nàng phải giành thời gian để huấn luyện một số môn võ cho Otokuma suốt đêm hôm đó.Sáng ngày hôm sau, Ookami và Otokuma đã sẵn sàng lên đường:
“ Rồi ! Hai người chuẩn bị sẵn sàng chưa ?”- Đại phù thủy hiện lên và nói

“Rồi !” – Cả hai đồng thanh đáp trả.

“ Được nhiệm vụ lần này chính là nhiệm vụ tổ đội.Các bạn sẽ được đưa vào một khu rừng và tìm kiếm những vật phẩm rải rác khắp khu rừng để giúp các bạn nâng cấp sức mạnh của mình,sau đó hãy tiêu diệt đối thủ bằng bùa chú của các bạn.Lưu ý không được làm đối thủ chết.Nếu đối thủ chết,các bạn cị trừ 1 điểm.Đội bị tiêu diệt sẽ bị loại…”

“Ê ông già, nói nhiều quá rồi đó nha ông già.Đi đâu thì đi đi.Nhức đầu vãi”-Otokuma mất bình tĩnh

“…Ông mày không phổ biến luật cho chúng mày chết à ? Mười đội chơi nhiều điểm nhất…. sẽ được”

“ Được cái gì ?”-Ookami hỏi

“Được cái ôm của ta”- ( nhìn chúng tôi giống cần không? )

“Bớt đùa đi nha ông già” – Otokuma lại mất bình tĩnh

“ Tao không già,mới sống được có nhiêu năm đâu mà bảo già.Nói vậy thôi,10 đội thắng cuộc sẽ được một quyền lại cho nhiệm vụ tiếp theo.À đừng quên nhiệm vụ chính của chúng ta đó là hãy tìm ra bông hoa bỉ ngạn nhá.Thôi… ta đi đâyyyyy”

Vậy là nhiệm vụ của Ookami và Otokuma chính thức bắt đầu
_________Tạm dừng Hồi 3_________
@Po❤️

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k