LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Truyện girl love theo yêu cầu

48 lượt xem

Cuộc sống ai mà chả có ước mơ, nhưng nó có được chấp nhận hay không có lẽ là một chuyện khác nhỉ? Sống trong một gia đình hà khắc thì liệu cái ước mơ của tôi có được chấp nhận không? Dòng họ tôi trước giờ đều là giáo viên nên họ luôn mong muốn những đứa con đứa cháu của mình có thể trở thành giáo viên giống họ, nhưng thay vì cổ vũ họ áp đặt lên người con người cháu của mình những tư tưởng của họ, ngăn cấm ước mơ và sở thích của con cháu chỉ để chúng trở thành một người hoàn hảo, một giáo viên giỏi. Anh trai của tôi đã mắc bệnh trầm cảm sau khi nói với gia đình anh ấy muốn theo đuổi con đường làm một thần tượng. Còn tôi-người con gái trong mắt bố mẹ là hoàn hảo, đang phải gánh vác cả trách nghiệm của mình và anh trai, trở thành một giáo viên và mang lại niềm tự hào cho gia đình. Nhưng tôi muốn trở thành một họa sĩ vẽ truyện tranh, có lẽ đây sẽ là lần đầu tiên tôi đứng lên dành lại quyền tự chủ cho mình, không chịu sự sắp đặt của bố mẹ, tôi đã cãi nhau với họ, nói về ước mơ của mình và sự áp đặt của họ đã khiến tôi khó chịu như thế nào.

Tôi hiện đang ở một thành phố khác, một thành phố phồn vinh-nơi tôi sẽ thực hiện ước mơ của mình mà không phải chịu sự sắp đặt của bố mẹ. Hôm nay là ngày tôi đi xin việc, tôi tự tin với khả năng của mình sẽ qua được bài phỏng vấn, bước qua cửa công ty ‘’Ồ’’ nó rộng lớn hơn tôi nghĩ. Nhưng tôi gặp phải thứ khó nhằn rồi, giám đốc của công ty này hôm nay đích thân đi phỏng vấn, và chị ta là mối tình đầu của tôi.

Chuyện là trước đây, tôi và chị ta học cùng một trường, vô tình trong lần lao động trường có va phải chị, ấn tượng đầu tiên là chị khá cao hơn tôi một cái đầu lận, cũng rất xinh con trai lớp tôi hồi ấy còn mê chị mà, có vẻ mải ngắm kỹ khuôn mặt xinh đẹp trong lời đồn của chị mà tôi đã lỡ làm bẩn áo chị, cũng nhờ thế mà chúng tôi thân nhau và tiến đến với nhau. Nhưng mọi chuyện sẽ chẳng có gì và chúng tôi còn có thể bên nhau đến tận bây giờ? Mẹ tôi nhìn thấy tôi và chị trao nhau nụ hôn trong một con hẻm, mọi chuyện sau đó thì tôi không muốn nhớ lại nữa, dù sao thì một người là giáo viên như mẹ tôi sao mà có thể chấp nhận được. Sau đó, tôi và chị cắt đứt mọi liên lạc, gia đình tôi cũng không muốn mang tiếng xấu nên đã chuyển đi. Gặp lại chị lúc này thì có được coi là định mệnh không nhỉ?

Chị nhìn tôi rồi, nhưng không nói gì chỉ bảo tôi hãy giới thiệu bản thân và bắt đầu phỏng vấn, chị đã quên tôi rồi sao, mối tình đầu mà chị yêu thương. Sau buổi phỏng vấn, tôi cố tình đứng ngoài đợi chị, có lẽ là để nối lại tình xưa.‘’A-chị ơi’’ Tôi lúng túng vẫy gọi chị, hình như là đỏ mặt rồi, tôi có cảm giác mặt mình đang đỏ lên, tim tôi đập thình thịch như trước đây mỗi lần ở gần chị.

       ‘’Có vấn đề gì sao em’’ Chị nghiêng đầu nhìn tôi, ánh mắt ấy giống như lần đầu tôi gặp chị vậy chẳng có tý yêu chiều nào cả

      ‘’Em xin lỗi vì đã làm phiền nhưng…chị có thể nói chuyện riêng với em không ạ’’

      ‘’Ồ, được thôi’’Chị nhìn sang thư ký của mình nói gì đó rồi quay qua nhìn tôi, cười

      ‘’Em muốn nói về chuyện phỏng vấn hay là…về mối tình đầu của em’’

Cái gì, chị…không phải là đã quên rồi sao? Nếu không phải vậy tại sao lại có vẻ xa lạ khi thấy tôi, là đang hận tôi cắt đứt liên lạc với chị hay hận tôi chuyển đi?

       ‘’Tại sao…chị nhận ra em mà, vẻ mặt xa lạ đấy là vì điều gì?’’

       ‘’Em không muốn giải thích gì cho tôi sao’’ Lại là cái nụ cười đấy, chị cười như vậy là có ý gì đây, nó khiến tôi nổi da gà rồi

       ‘’Nếu chị muốn nghe, em có thể giải thích nhưng…chị có giận em không?’’

Chị dựa vào tường khoanh tay nhìn tôi nhếch một bên vai, ồ ý này là còn phải dựa vào thái độ của tôi hay dựa vào lời giải thích của tôi có vừa ý chị hay không

----------

Tôi được nhận rồi nhưng từ ngày hôm ấy tôi không được yên ổn cho lắm, chị bắt tôi làm rất nhiều việc, cố tình tạo cho tôi nhiều áp lực như vậy là sự trả thù của chị sao, vậy mang danh người con gái hoàn hảo tôi cũng chiều theo ý chị. ‘’Này người mới, giám đốc gọi cô lên phòng’’ người mới? ý chỉ là tôi à, chị gọi tôi làm gì chứ cũng chẳng phải là mối quan hệ như trước, chuyển lời được mà

         ‘’Này, sau ngày hôm ấy em cũng không định hẹn tôi nói gì à’’

         ‘’Hả?’’ nói gì là nói gì? Chúng ta thì có chuyện gì để nói

         ‘’Aaaa, biết ngay mà, em chẳng còn gì với tôi cả’’

Chị nói thế là có ý gì, còn của chị là còn gì, có thể nó ra rõ ràng được không, chị cứ úp úp mở mở vậy khiến tôi rất khó chịu đấy. ‘’Nhìn biểu cảm của em như vậy, tôi cũng hiểu rồi’’Chị đứng dậy tiến lại gần tôi, chắc là theo phản xạ tôi lùi ra sau tránh tiếp xúc với chị, bị dồn đến tường rồi, chị ép tôi vào tường nâng cằm tôi, có ý định cưỡng hôn tôi, nhưng tôi không muốn, chúng ta bây giờ chẳng còn gì cả thì đừng làm như vậy

       ‘’Em…sao lại né tôi?’’

       ‘’Đừng làm như vậy, em và chị không phải như trước đây đâu’’

       ‘’Vậy tình cảm thì sao? Em còn tình cảm với tôi không?’’

Chị nhìn tôi với cái ánh mắt mà trước đây chị đã từng nhìn tôi, cái ánh mắt yêu chiều ấy tôi vốn đã tưởng không còn có thể thấy lại. Thật sự, tôi vẫn còn tình cảm với chị, nhưng còn chị thì sao? Sau những chuyện tôi đã làm thì chị có tha thứ cho tôi không?

       ‘’Có…’’Umm ít nhất là nếu chị không đồng ý, tôi vẫn biết rằng chị vẫn còn nhớ tôi và tôi vẫn thích chị như trước đây. Tôi không hy vọng gì với thứ tình cảm sẽ được chị tha thứ nhưng tôi vẫn có cảm giác thật tự hào vì làm gì có ai sau những chuyện như thế dám nói lên tình cảm của mình nhỉ? Điên thật, giá như mẹ tôi không phát hiện ra thì tôi sẽ chẳng phải khó xử như vậy.

-------

      ‘’Bàn số 3, sếp gọi cô lên phòng nói chuyện’’Ồ, bàn số 3 là tôi, sau chuyện ngày hôm ấy tôi và chị hmm có thể gọi là quay lại không nhỉ? nói chung là tôi cũng rất hạnh phúc, dù là không được như trước đây nhưng ít nhất tôi và chị hiện đang yêu nhau.‘’Chị gọi em ạ?’’Ôi trời, chị nghiêm túc có thể đẹp vậy sao, đúng là nhan sắc trong lời đồn của trường không thể xem thường được

      ‘’Em lại đây, ngồi trên ghế của chị’’Chị rời khỏi ghế của mình, đứng dậy ra vẻ đàn ông mời tôi ngồi. Tôi thầm cười trước sự đáng yêu của chị, tiến lại gần ngồi xuống

      ‘’A- chị kéo thẻ của em làm gì’’Chị kéo thẻ nhân viên của tôi khiến môi tôi và môi chị gần nhau hơn, cảm giác như chị có thể nghe thấy được nhịp tim của tôi vậy

      ‘’Dù chẳng lãng mạn gì cả nhưng chị yêu em, chúng ta quay lại nhé’’

-----

Từ hôm ấy, tôi và chị chuyển sang sống chung trong một căn chung cư cũng sắp kết hôn rồi, tôi thì quay lại thành phố nơi gia đình đang sống nói cho bố mẹ dù biết chẳng được đồng ý nhưng vẫn phải nói cho họ biết rằng tôi và chị đã quay lại, bố mẹ chị thì đã chấp nhận tình cảm của bọn tôi từ trước rồi, rất vui vẻ khi biết tin bọn tôi sắp kết hôn. Umm chẳng biết nói sao nữa, tôi đã vui muốn chết rồi. Chúc cho tôi và chị bây giờ hay sau này sẽ mãi mãi hạnh phúc
                                                    _HE vì bí =)))_

Yêu cầu của bạn Lynh Chiee ạ
Cảm ơn vì đã đọc truyện của tớ

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư