Thích mày á! Được chưa? (11. Khoảng cách không lời)

25 lượt xem

Dạo gần đây, Kang Hyi cảm nhận được một điều khác thường. Cảm xúc của cậu đối với Buo Chao Chao không còn như trước. Những lần cô chọc ghẹo cậu, những lúc cô thì thầm vào tai cậu khiến tim cậu đập nhanh hơn mức bình thường.

Hyi thở dài, ngồi lặng lẽ nhìn quyển sách Toán trước mặt. Cậu biết mình không thể để bản thân tiếp tục như vậy. "Mình phải tập trung vào việc học... Không thể để mấy chuyện linh tinh ảnh hưởng."

Kang Hyi quyết định giữ khoảng cách với Chao, không chỉ vì muốn tránh sự sao nhãng, mà còn vì cậu sợ. Sợ rằng nếu tiếp tục gần gũi với cô bạn lớp trưởng, cậu sẽ bị chính cô tán đổ lúc nào không hay.

Nhưng cậu không ngờ, chính quyết định này lại khiến cả hai rơi vào một vòng xoáy của sự im lặng và ngại ngùng.

Chao vẫn đang cố gắng tìm cách để hiểu lý do Hyi tránh né mình. Trong giờ giải lao hôm ấy, cô quyết định bắt cậu nói rõ ràng.

Chao ngồi chễm chệ trên chỗ ngồi của bản thân, khi Kang Hyi vừa đi qua, cô ngay lập tức gọi cậu lại.

  • "Ê, Kang Hyi. Tao muốn nói chuyện."

Hyi thoáng ngập ngừng, nhưng cuối cùng cũng đứng lại, đi qua chỗ cô. Cậu nhìn cô, cố giữ vẻ mặt bình thản:

  • "Chuyện gì?"

Chao khoanh tay, nghiêng đầu nhìn cậu:

  • "Mấy ngày nay, mày bị làm sao vậy? Né tao như né tà. Tao làm gì mày à?"

Hyi lúng túng, không biết phải trả lời sao. Cậu chỉ cúi mặt, tránh ánh mắt của cô.

  • "Tao không có né mày. Chỉ là... tao bận học thôi."

  • "Bận học?" Chao nhíu mày. "Mày lúc nào cũng bận học à? Thế mày có nói chuyện với đám bạn khác không? Hay chỉ mỗi tao bị mày phớt lờ?"

Hyi khựng lại. Cậu biết Chao nói đúng, nhưng cậu không thể giải thích sự thật. Cuối cùng, cậu thở dài:

  • "Thì tao chỉ muốn tập trung vào học thôi. Mày cũng nên làm vậy."

Câu trả lời của Hyi như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào lòng Chao. Cô cười nhạt, giọng pha chút chua chát:

  • "À, ra thế. Được rồi. Mày muốn thế thì tao cũng không ép."

Cô quay người bước đi, không quên buông lại một câu:

  • "Mày học đi. Chúc mày thành công."

Kang Hyi đứng nhìn theo bóng lưng của Chao, lòng nặng trĩu. Cậu không ngờ lời nói của mình lại khiến cô tổn thương đến vậy. Nhưng cậu tự nhủ rằng đây là cách tốt nhất. "Mình không thể để bản thân bị dao động. Cô ấy giỏi hơn mình, mình phải cố gắng nhiều hơn."

Dù vậy, trong suốt buổi học hôm ấy, ánh mắt của Hyi vẫn vô thức hướng về phía Chao. Cậu nhận ra cô không còn quay xuống trêu chọc mình như trước, cũng không còn lén nhìn cậu mỗi khi cậu viết bài.

Cảm giác trống rỗng lấp đầy trái tim Hyi. "1 năm nữa thôi..."

Chao ngồi trong góc thư viện, tay lật qua lật lại quyển sách "Lịch sử thế giới" mà chẳng đọc nổi chữ nào. Tâm trí cô cứ mãi quanh quẩn hình ảnh của Kang Hyi.

Cô cười nhạt, lẩm bẩm:

  • "Mày bận học thì tao cũng bận. Cứ xem như tao không biết mày là ai nữa đi."

Chao quyết định sẽ không để bản thân vì Hyi mà nản lòng thêm lần nào nữa. Nhưng dù cô tự nhủ như thế, trái tim cô vẫn không ngừng nhớ đến những khoảnh khắc hai người từng có.

"Nếu nó thật sự muốn xa mình, thì mình phải tôn trọng thôi. Nhưng mà, nó có nhất thiết phải vậy không?"

5
5 sao / 1 đánh giá
5 sao - 1 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 5 SAO trên tổng số 1 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
Gửi câu hỏi
×