Nội dung bạn tìm "
Gửi truyệnƯớc hẹn phù hoa
" có trong những liên kết dưới đây, nhấp chuột để xem chi tiết:Ước hẹn phù hoa - Chương 109 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Mãi đến nửa đêm về sáng, Từ Kính Nam mới dần bình phục trở lại. Quản gia bước vào nhìn tình cảnh ấy thì lặng lẽ lui ra ngoài. Hai người ngồi dưới đất, các loại thuốc vung vãi khắp nơi trên sàn nhà. Từ Kính Nam mở mắt ra nhìn Tôn Dao. Anh đang dựa vào lòng cô. Trong khoảnh khắc ấy, Tôn Dao cũng không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà mình lại đưa tay vuốt ve gương mặt anh. Và cũng trong khoảnh khắc ấy, cô ý thức được rằng mình đã phạm phải một sai lầm mà chính cô cũng không thể tha thứ được cho mình: cô sinh lòng thương hại anh ta.
Ước hẹn phù hoa - Chương 108 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Người quản lý thấy anh trịch thượng như thế thì vội vàng dùng khuỷu tay đẩy Tôn Dao một chút. Tôn Dao hiểu ý của chị ta nên miễn cưỡng giơ tay ra, cố cong môi lên coi như là nở một nụ cười. “Lần đầu gặp mặt, mong được anh giúp đỡ nhiều hơn.” Khi ấy Từ Kính Nam mới đưa tay ra nắm lấy tay cô, thái độ rất kiêu ngạo. Tôn Dao thấy thế cũng chỉ cười nhạt.
Ước hẹn phù hoa - Chương 107 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Tai nạn bất ngờ này khiến cho Từ Kính Diên bỏ mạng, còn Từ Kính Nam thì tàn tật suốt đời. Thời gian xảy ra tai nạn quá trùng hợp khiến cho sự kiện bất ngờ này không khỏi bị người ta đồn đãi thành có người cố ý làm ra. Dù sao thì Từ Kính Nam và Từ Kính Diên từ lâu cũng đã bị đồn thổi là tranh giành gia sản. Nhưng bộ phận quan hệ xã hội của nhà họ Từ đã nhanh chóng ra tay. Họ kiện tờ báo đưa tin anh em họ Từ tranh chấp tài sản lên tòa, cuối cùng nhà họ Từ thắng kiện, rồi lâu ngày vụ tai nạn động trời này cũng được người ta coi như một sự cố đơn thuần.
Ước hẹn phù hoa - Chương 106 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Còi xe vang lên càng lúc càng gay gắt. Tôn Dao đứng sau cửa sổ, lén nhìn ra ngoài. Đó là một chiếc xe hơi sang trọng, thân xe màu đen cùng cửa kính phản quang phía đầu xe khiến người ta không thể nhìn rõ tình hình bên trong. Tôn Dao do dự một lát, cuối cùng mặc thêm áo khoác, đi ra ngoài. Khi Tôn Dao vừa đi đến bên cạnh chiếc xe, cửa xe bỗng nhiên bật mở. Cuối cùng cô cũng nhìn thấy Giám đốc Triệu.
Ước hẹn phù hoa - Chương 105 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Lúc đó, Tôn Dao vừa quay xong một cảnh phim, lớp trang điểm còn trên người, dùng cạn hai chai nước tẩy trang mà vẫn không rửa sạch được nên người bị nổi mẫn đỏ. Lúc thê thảm như thế, cô thật lòng không muốn nghe điện thoại, nhất là điện thoại từ một số lạ, lại là mã vùng của quê nhà, có lẽ cậu lại gọi tới mượn tiền. Điện thoại đổ chuông tới bốn lần, Tôn Dao mới bực bội nghe máy, giọng chẳng êm ái gì cho cam: “A lô?” “Xin hỏi cô có phải là người thân của bà Chu Hân Bình không?”
Ước hẹn phù hoa - Chương 104: Ngoại Truyện (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Hoa trong gió xuân cũng chẳng đẹp bằng em Sau khi Tôn Dao nổi tiếng, cô thường được người ta hỏi một câu thế này: “Tại sao lúc trước lại lựa chọn con đường làm diễn viên?” Đối với vấn đề này, dường như mỗi lần Tôn Dao trả lời không hề giống nhau, nhưng những đáp án đường đường chính chính, nghe có vẻ đầy nhiệt huyết và đam mê ấy thật ra đều là dối trá.
Ước hẹn phù hoa - Chương 103 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Một tháng sau. Tòa sơ thẩm tuyên án bỏ tù Tưởng Minh Đức. Ngay cả Phương Vi Vi - người trước đó luôn một mực khai là Thời Chung xui khiến mình hối lộ Cục trưởng Lý - cũng phản cung, chứng minh mình đã ngụy tạo chứng cứ, hãm hại Thời Chung theo sự sai khiến của Tưởng Minh Đức. Tình thế thay đổi trong nháy mắt, báo chí cũng nhắm ngòi bút của mình sang hướng khác, phanh phui quá khứ đen tối của Tưởng Minh Đức trong mấy chục năm trước ra, vừa trả lại sự trong sạch cho Thời Chung vừa hủy hoại nhà họ Tưởng một cách triệt để.
Ước hẹn phù hoa - Chương 102 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Sau một cơn chấn động mạnh, Thẩm Thấm cảm thấy cả cơ thể không còn là của mình nữa, tầm mắt thì nửa mờ nửa rõ, như thể trước mặt có một làn sương mờ. Trong làn sương mờ ấy, cô nhìn thấy Tưởng Lệnh Thần với cái đầu chảy máu đầm đìa. Máu chảy ròng ròng từ đầu tóc của anh ta. Tưởng Lệnh Thần dùng chút sức lực sau cùng, nhọc nhằn rút đôi tay đang ôm đầu của Thẩm Thấm ra, cười tự giễu. “Em thà rằng nhảy khỏi xe cũng không muốn đi cùng tôi sao?”
Ước hẹn phù hoa - Chương 101 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Tưởng Lệnh Thần bỗng nhiên thả tóc của Thẩm Thấm ra. Thẩm Thấm không còn chỗ tựa nên lảo đảo một chút. Ai ngờ, ngay sau đó, Tưởng Lệnh Thần trở nên tàn nhẫn hơn, đưa tay bóp chặt cổ cô. “Tôi chỉ hỏi em một câu. Em chủ động đi tìm cảnh sát, đề xuất chuyện làm nội gián cho bọn họ hay là bọn họ tìm và ép em phải hợp tác với họ?” “Hai chuyện này có gì khác nhau sao? Anh đã rơi vào bước đường này rồi mà vẫn còn rối rắm chuyện tôi chủ động hay bị động sao?”
Ước hẹn phù hoa - Chương 100 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Nhậm Tư Đồ liên tục nhận được năm cuộc điện thoại của Tôn Dao. Tôn Dao càng nói thì tâm trạng càng tồi tệ, gần như không thể chịu nổi nữa. Tiếng khóc như đứt từng khúc ruột ấy khiến Nhậm Tư Đồ càng thêm nóng lòng. Cảnh sát phụ trách vụ án bắt cóc lần này cùng tổ chuyên án vụ nhà họ Tưởng đã trao đổi với nhau vài lần nhưng vẫn không có kết quả. Khi tất cả mọi người đều bất lực bó tay thì Thời Chung nhận được tin nhắn của Từ Kính Nam. Trong tin nhắn là một địa chỉ.
Ước hẹn phù hoa - Chương 99 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Khi tiếng phanh xe gấp chói tai vang lên thì giọng nói của Thịnh Gia Ngôn lại tiếp tục vang lên bên tai cô: “Anh tìm một cái cớ để chạy đến bệnh viện thì thấy Tưởng Lệnh Thần đang không ngừng gọi điện thoại cho Thẩm Thấm nhưng vẫn không gọi được. Tưởng Lệnh Thần điên rồi, nổi giận đùng đùng chạy ra ngoài. Nếu chuyện này đúng là do Thẩm Thấm làm thì có lẽ lúc này Thẩm Thấm đã trốn rất kĩ rồi, chắc chắn Tưởng Lệnh Thần sẽ không tìm được cô ấy. Nhưng cái tên Tưởng Lệnh Thần này, một khi mà điên tiết lên thì chúng ta không hiểu nổi tư duy của anh ta đâu. Anh sợ anh ta không tìm được Thẩm Thấm thì sẽ đến tìm em.”
Ước hẹn phù hoa - Chương 98 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Mùa hè của Tầm Tầm đã hoàn toàn chấm dứt, cậu nhóc chính thức trở thành một học sinh tiểu học. Ngày đầu tiên đi học, cô giáo liền giao một nhiệm vụ cho các học sinh mới: dùng những tờ giấy xinh xắn để bọc những cuốn sách giáo khoa mới tinh vừa phát. Ngày đầu tiên đến trường chưa cần học bài ngay nên Tầm Tầm được về sớm. Đeo chiếc cặp sách nặng trình trịch, bước ra khỏi cổng trường, Tầm Tầm đang nhìn ngó xung quanh để tìm xe của Thời Chung thì thấy ở phía xa xa, xó một chiếc xe sang trọng đang hạ cửa sổ xuống. Từ Kính Nam ngồi trên băng ghế sau, mỉm cười, vẫy tay với Tầm Tầm, ý bảo cậu bé qua đó.
Ước hẹn phù hoa - Chương 97 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Lớp học hè của Tầm Tầm đã tạm thời kết thúc. Hôm nay Nhậm Tư Đồ phải đi làm, Thời Chung thì càng không có thời gian để chăm sóc Tầm Tầm nên cả ngày cu cậu phải ở trong nhà, làm bạn với cô giúp việc. Lúc này, Tôn Dao không nghe được tiếng trả lời của Tầm Tầm nên hơi ngạc nhiên. Đúng lúc ấy, cô giúp việc từ trong phòng chứa đồ đi ra, Tôn Dao vừa đi về phía cửa phòng để đồ chơi đang mở toang, vừa hỏi cô ấy: “Tầm Tầm đâu ạ?” “Nó ấy à, đi theo cậu chủ luôn rồi. Còn huênh hoang bảo là đi làm vệ sĩ cho cậu ấy.”
Ước hẹn phù hoa - Chương 96: Kết cuộc chưa hẳn đã định (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Khi Tôn Dao quay lại cổng trường mẫu giáo để lấy xe thì đã là hơn một tiếng đồng hồ sau đó. Từ nhỏ, Tầm Tầm đã rất giỏi trong việc phán đoán sắc mặt người khác nên trong tình hình hiện tại, cậu nhóc không dám nhắc tới chú ngồi trên xe lăn nữa, chỉ biết chắp hai tay lại, cầu xin một cách đáng thương: “Xin dì đừng nói cho Nhậm Tư Đồ biết chuyện cháu trốn học. Dì Tôn Dao ơi, dì tốt nhất nhà mà…” Khi hai người bọn họ về tới nhà thì Nhậm Tư Đồ vẫn chưa về.
Ước hẹn phù hoa - Chương 95 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Nửa tiếng đồng hồ sau. Ông chủ nhà mình bị một cô gái bắt đi, đến nay còn chưa trở về, Trợ lý Tiêu và tài xế gần như biến thành hai pho tượng, đứng nhìn nhau ở bên đường. Hai người bị vứt bỏ kia đành phải tìm Tầm Tầm để giải buồn. Tầm Tầm bị nhốt trong xe của Tôn Dao, chỉ có thể hạ cánh cửa kính xuống một chút để không khí trong xe được thông thoáng.
Ước hẹn phù hoa - Chương 94 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Cứ thế, Tầm Tầm gần như là bị ép buộc phải chấp nhận lời xin lỗi của ông chú này. Nhưng ông bà có câu rất hay: Nam tử hán nói được làm được. Nếu đã bắt tay làm hòa rồi, cho dù ngoài mặt vẫn chẳng mấy vui vẻ nhưng Tầm Tầm vẫn lặng lẽ nhích người qua, xê về phía bên kia của sofa, chừa ra một chỗ ngồi. Từ Kính Nam nhận thấy ý tốt của cậu nhóc, liền đưa hai tay chống lên sofa, nhấc mình từ xe lăn lên ghế. “Rốt cuộc khi nào bố cháu mới xong việc?”
Ước hẹn phù hoa - Chương 93 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Sau khi cậu nhóc nói ra mục đích của mình liền đeo chiếc cặp căng phồng ngồi trên cái ghế dựa ngoài cửa công ty xây dựng Trung Hâm chờ đợi. Dáng vẻ nhỏ nhắn nhưng nghiêm túc của Tầm Tầm đã thu hút sự chú ý của các cô nhân viên lễ tân. “Cậu nhóc đó ở đâu ra vậy?” “Tìm bố nó đó.” “Bố nó? Ai thế?” “Nó nói bố nó là Giám đốc Thời.” “Không thể nào. Chẳng phải Giám đốc vừa mới kết hôn không lâu… À không phải, chẳng phải chưa kết hôn xong sao?”
Ước hẹn phù hoa - Chương 92 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Ngày hôm sau, sau khi vệ sĩ báo cho Tôn Dao biết lịch trình của Từ Kính Nam, Nhậm Tư Đồ không cho Tôn Dao đi cùng mà tự đi một mình. Trợ lý của Từ Kính Nam dẫn Nhậm Tư Đồ vào phòng nghỉ của trung tâm phục hồi chức năng. “Quá trình tập luyện hồi phục chức năng của anh Từ còn mười mấy phút nữa mới kết thúc, bây giờ cô ngồi đây đợi trước đi.” Phòng nghỉ ở tầng hai của trung tâm phục hồi chức năng. Nhìn qua cửa kính sát sàn là có thể thấy toàn cảnh phòng phục hồi chức năng ở lầu một.
Ước hẹn phù hoa - Chương 91 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Mấy ngày nay, Tầm Tầm được nghỉ hè nên Nhậm Tư Đồ giao nó cho Tôn Dao chăm sóc. Cô liền vội vàng nghe máy vì tưởng Tầm Tầm đã xảy ra chuyện gì. Không ngờ vừa bắt máy đã nghe Tôn Dao hỏi: “Thế là thế nào? Sao chồng cậu lại lên báo nữa rồi?” Nhậm Tư Đồ liếc nhìn Thời Chung đang cẩn thận dán băng cá nhân lên vết thương trên đầu gối mình. Từ góc này, cô chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu của anh nhưng cô hoàn toàn có thể tưởng tượng ra vẻ mặt đau lòng ấy. Đây chính là động lực để cô có thể mỉm cười đối mặt với tất cả mỗi khi thức dậy vào ngày mới.
Ước hẹn phù hoa - Chương 90: Dù có thế nào (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm
Gần đây, cuộc sống của Thời Chung có thể dùng năm từ để diễn tả: bận tối mắt tối mũi. Bị vụ án oan đè nặng trên đầu còn chưa tính, những ngày tháng đi chạy vạy lấy lòng người ta như lúc vừa khởi nghiệp cũng đã quay lại. Mỗi ngày, vừa mở mắt ra, từ đầu tiên mà anh nghĩ đến chính là tiền vốn… tiền vốn… tiền vốn… Nếu trong vòng một tháng tới đây mà không tìm được người hợp tác có nguồn vốn dồi dào thì dự án này sẽ bị mắc kẹt, anh không biết phải ăn nói thế nào với các cổ đông của mình.
|
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>