EM LÀ NHÀ - Chương 67
Đỗ Phương Lam | Chat Online | |
21/03/2019 17:13:13 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
162 lượt xem
- * EM LÀ NHÀ - Chương 68 (Truyện ngôn tình)
- * EM LÀ NHÀ - Chương 69 (Truyện ngôn tình)
- * EM LÀ NHÀ - Chương 66 (Truyện ngôn tình)
- * Nắng Lạnh (Truyện ngôn tình)
Hắn kiểu như bị sốc, ngỡ ngàng nhìn mình, môi mấp máy định nói gì đó, rồi lại yên lặng.
Chả nhẽ mình hỏi chưa đủ to?
Hay hắn không hiểu ý?
Mình chẳng biết làm gì ngoài ngồi thừ ra, để cằm tựa đầu gối, quan sát ai đó, có một câu hỏi thôi mà căng thẳng thế?
Thích thì nói thích, không thì từ chối, bảo em ăn dưa bở rồi.
Làm gì mà suy nghĩ đăm chiêu cứ như kiểu phải chứng minh một bổ đề Toán học khó lắm ấy.
Trời dần sáng rồi, nắng ban mai chiếu qua khung cửa sổ, tươi đẹp lắm, tiếng chuông báo thức mọi khi kêu ngân vang, phá tan bầu không khí uỷ mị.
Mình nghe tiếng hắn thở dài, mãi sau đó mới ngồi xổm xuống, khẽ nâng niu hai bàn tay mình, giọng buồn buồn.
-“Anh xin lỗi, nhưng anh hứa, đây là lần cuối!”
Vừa dứt lời, cánh môi kia đã chạm lên trán, mơn man dịu dàng, dư vị ấy, xao xuyến khó tả. Hắn chậm rãi cúi xuống, lưu luyến thơm nhẹ lên từng ngón tay, không hiểu sao, mình có cảm giác người này, tử tế vô cùng, thuần khiết kinh khủng, tim gan mình, rối bời theo từng cử chỉ của người ta.
-“Vậy…là anh thích tôi…phải không?”
-“Em cảm nhận thế nào thì chính là như thế!”
Hả?
Lại còn chơi chữ nữa à? Em nghĩ như nào, tôi nghĩ anh thích tôi…thì là như thế, ờ, thế là hắn thích mình, phải không?
Nói ra một câu khẳng định khó lắm hay sao tên kia?
Mình còn chưa kịp phản ứng, hắn đã trầm trầm.
-“Nhưng em không cần cảm thấy quá nặng nề hay có lỗi với anh…”
Hắn đang nghĩ đi đâu vậy trời?
-“Kể ra thằng bé còn trẻ, tính cách lại khá hợp với em, thôi thì…”
-“Cứ vậy nhé, em vào nằm nghỉ một lát đi, anh về đây!”
Đoạn, hắn xoa xoa đầu mình rồi đứng dậy, bộ dạng thất tha thất thểu.
Đừng có bảo là giáo sư tưởng mình nhận lời thằng Đức, giờ mình với nó là một cặp, giáo sư quyết định không phá vỡ hạnh phúc đôi lứa đấy nhé?
Ngộ ra thì người ta đi lâu rồi, mình hớt hải chạy theo, gọi với lại, mà hắn phũ phàng.
-“Để sau đi em, giờ anh mệt rồi!”
Thôi đành, sau thì sau vậy.
Nói là sau, mà lâu ơi là lâu luôn ý, từ hôm ấy không thấy hắn nữa, điện thoại mất liên lạc, tới nhà không tìm được, hỏi con Mai thầy mày đâu nó cũng chịu.
Nhắc tới con Mai mình lại thấy rờn rợn, con Mai thích thầy, giờ sự việc như thế, không biết mình có nên nói chuyện với nó một chút không?
Mà nghĩ lại, mọi thứ chưa đâu vào đâu, biết nói gì?
Hắn cũng không hề khẳng định là hắn thích mình cơ mà. Với lại có thích hình như cũng hời hợt hay sao, thích gì mà biệt tăm biệt tích bao nhiêu hôm, nhớ nhung còn chẳng có?
Đúng vậy, có khi tình cảm của người ta rất bình thường thôi, vớ va vớ vẩn, mình trong lòng người ta chẳng quan trọng như mình nghĩ.
Có khi mình lại ăn cả rổ dưa bở rồi!
Ôi, nhục!!!
Chả nhẽ mình hỏi chưa đủ to?
Hay hắn không hiểu ý?
Mình chẳng biết làm gì ngoài ngồi thừ ra, để cằm tựa đầu gối, quan sát ai đó, có một câu hỏi thôi mà căng thẳng thế?
Thích thì nói thích, không thì từ chối, bảo em ăn dưa bở rồi.
Làm gì mà suy nghĩ đăm chiêu cứ như kiểu phải chứng minh một bổ đề Toán học khó lắm ấy.
Trời dần sáng rồi, nắng ban mai chiếu qua khung cửa sổ, tươi đẹp lắm, tiếng chuông báo thức mọi khi kêu ngân vang, phá tan bầu không khí uỷ mị.
Mình nghe tiếng hắn thở dài, mãi sau đó mới ngồi xổm xuống, khẽ nâng niu hai bàn tay mình, giọng buồn buồn.
-“Anh xin lỗi, nhưng anh hứa, đây là lần cuối!”
Vừa dứt lời, cánh môi kia đã chạm lên trán, mơn man dịu dàng, dư vị ấy, xao xuyến khó tả. Hắn chậm rãi cúi xuống, lưu luyến thơm nhẹ lên từng ngón tay, không hiểu sao, mình có cảm giác người này, tử tế vô cùng, thuần khiết kinh khủng, tim gan mình, rối bời theo từng cử chỉ của người ta.
-“Vậy…là anh thích tôi…phải không?”
-“Em cảm nhận thế nào thì chính là như thế!”
Hả?
Lại còn chơi chữ nữa à? Em nghĩ như nào, tôi nghĩ anh thích tôi…thì là như thế, ờ, thế là hắn thích mình, phải không?
Nói ra một câu khẳng định khó lắm hay sao tên kia?
Mình còn chưa kịp phản ứng, hắn đã trầm trầm.
-“Nhưng em không cần cảm thấy quá nặng nề hay có lỗi với anh…”
Hắn đang nghĩ đi đâu vậy trời?
-“Kể ra thằng bé còn trẻ, tính cách lại khá hợp với em, thôi thì…”
-“Cứ vậy nhé, em vào nằm nghỉ một lát đi, anh về đây!”
Đoạn, hắn xoa xoa đầu mình rồi đứng dậy, bộ dạng thất tha thất thểu.
Đừng có bảo là giáo sư tưởng mình nhận lời thằng Đức, giờ mình với nó là một cặp, giáo sư quyết định không phá vỡ hạnh phúc đôi lứa đấy nhé?
Ngộ ra thì người ta đi lâu rồi, mình hớt hải chạy theo, gọi với lại, mà hắn phũ phàng.
-“Để sau đi em, giờ anh mệt rồi!”
Thôi đành, sau thì sau vậy.
Nói là sau, mà lâu ơi là lâu luôn ý, từ hôm ấy không thấy hắn nữa, điện thoại mất liên lạc, tới nhà không tìm được, hỏi con Mai thầy mày đâu nó cũng chịu.
Nhắc tới con Mai mình lại thấy rờn rợn, con Mai thích thầy, giờ sự việc như thế, không biết mình có nên nói chuyện với nó một chút không?
Mà nghĩ lại, mọi thứ chưa đâu vào đâu, biết nói gì?
Hắn cũng không hề khẳng định là hắn thích mình cơ mà. Với lại có thích hình như cũng hời hợt hay sao, thích gì mà biệt tăm biệt tích bao nhiêu hôm, nhớ nhung còn chẳng có?
Đúng vậy, có khi tình cảm của người ta rất bình thường thôi, vớ va vớ vẩn, mình trong lòng người ta chẳng quan trọng như mình nghĩ.
Có khi mình lại ăn cả rổ dưa bở rồi!
Ôi, nhục!!!
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!