LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 177

81 lượt xem
"Người không biết không có tội, đứng lên đi."

"Vâng" nghe được đặc xá, Thanh Long mới đứng dậy từ trên đất, đứng chung một chỗ với bốn người.

Xếp thành một hàng, mỗi một người đều là hoa Mỹ Thiếu Niên, tuấn dật phi phàm.

Trên người tản ra ánh sáng vàng, nhìn qua vừa thần thánh lại không dám xâm phạm.

"Chủ nhân, có nhiệm vụ gì giao cho chúng ta sao?" Thanh Long mở miệng, đại biểu mọi người chờ lệnh.

Giữa năm người có lực cộng hưởng vô cùng mạnh, sau một lúc, Thánh Kỳ Lân đã nói toàn bộ chuyện xảy ra trong mấy ngày nay cho bọn họ.

Cho nên lúc này, việc phiền long trong tay chủ nhân cũng còn rất nhiều.

"Lạc Băng sống lại, cần Phong Hệ Linh Miêu." Diệp Tuyết nhìn về nơi xa xăm, vẻ mặt từ từ lạnh lẽo: "Chuyện này giao cho bốn người các ngươi đi làm, cho dù dùng cách gì, cũng phải tới tay ta. Đi đi."

"Dạ!"

"Có tiến triển gì, nhất định phải lập tức báo cho ta biết."

"Thuộc hạ hiểu."

Bốn người ôm quyền hành lễ, sau đó hóa thành Tứ đại Thần Thú, nháy mắt một cái đã biến mất không thấy gì nữa!

......

"Chủ nhân......" Thánh mỹ nam đứng bên cạnh Diệp Tuyết nhỏ giọng nhắc nhở một tiếng. Bốn người kia đều đã đi lâu rồi, nhưng chủ nhân vẫn ngơ ngác đứng không nhúc nhích, trong mắt vô thức toát ra ánh mắt thê thê thảm thảm ưu tư, khiến cho người khác nhìn thấy không khỏi đau lòng: "Ra ngoài đã lâu, chúng ta trở về thôi."

"Thánh, không phải là ta quá tàn nhẫn, quá ích kỷ sao? Bởi vì ta phạm lỗi, nhưng lại muốn nhiều người cùng gặp nạn như vậy?" Nếu không phải là mình quá ngu dốt, Yêu Giới cũng sẽ không biến thành bộ dáng lụn bại như hôm nay; nếu Lạc Băng không chết, cũng sẽ không xảy ra xung đột Thần Ma; vừa rồi mình còn gọi là thủ hạ đi giải quyết chuyện Phong Hệ Linh Miêu, nhất định là lại tổn thương rất nhiều Miêu Tộc vô tội! Rõ ràng là mình...... Phạm vào mười tội nặng nhất rồi!

"Chủ nhân, không nên nói như vậy, tất cả những gì người làm đều là bị ép, đều là vạn bất đắc dĩ, mặc kệ chủ nhân làm cái gì, đều chính xác." Thánh mỹ nam an ủi.

Trong mắt hắn, chủ nhân vĩnh viễn là người hoàn mỹ nhất trên đời!

"Có thật không?"

"Dĩ nhiên." Mỹ nam cúi người xuống, lần nữa biến trở về hình dáng của Kỳ Lân: "Chủ nhân, trở về đi thôi." Đứng ở chỗ này, quá thương cảm, không bằng đưa chủ nhân trở về, tâm sự cùng Bích Lạc Chiến thần.

"Ừ." Diệp Tuyết nghiêng người ngồi trên trên lưng nó, dưới chân Thánh Kỳ Lân chân hiện nên bốn đóa Tường Vân, đi về phía bầu trời......

......

Sau khi bọn họ bay xuống, Bích Lạc đang ngồi ở ghế dưới gốc cây, đang chán đến chết cầm thanh đao khắc một khối khối băng lớn ở bên cạnh, có hai kiện thành phẩm đã điêu khắc tốt ở bên cạnh, một con Băng Phượng, một con hỏa Hoàng, trông rất sống động.

"Tuyết Nhi." Hôm nay thấy bạn tốt tới đây, trong lòng của nàng trở nên kích động.

Tuyết Nhi có thể tới nhìn mình, chứng tỏ không tức giận với mình sao?

"Mã Toa." Diệp Tuyết há miệng, còn gọi ra cái tên này.

Làm bằng hữu nhiều năm như vậy, tình bằng hữu của hai người sớm đã thấm vào xương tủy, sao có thể nói đứt là đứt!

"Tuyết Nhi, cậu tha thứ cho mình sao? Thật tốt."

Diệp Tuyết muốn cho nàng một nụ cười trấn an, đáng tiếc gương mặt căng cúng, ngay cả khóe miệng cũng không có cách nào nâng lên, chỉ có thể từ bỏ. Gượng cười, không bằng không cười: "Cậu ở đây làm gì?"

"Không làm gì cả, nhàm chán giết thời gian mà thôi."

"Oa, Bích Lạc chiến thần kỹ thuật điêu khắc là hạng nhất, sinh động như thế, cũng có thể dùng giả đổi thật."

"Đâu có đâu có!" Bích Lạc khoát khoát tay, sau đó mới cảm thấy khác thường: "Thánh?" Hắn hắn hắn......

Biết Tuyết Nhi khôi phục pháp lực, khôi phục chân thân Ngũ Đại Thần Thú cũng là chuyện sớm hay muộn, nhưng...... Cho dù như vậy, vẫn cảm thấy thật sự vui mừng......

"Thỉnh an Bích Lạc Chiến thần."

"Đứng lên......" Bích Lạc cười lớn, một tay kéo mỹ nam trên đất, phản xạ có điều kiện sờ sờ đầu của hắn: "Thánh, nhiều năm không gặp, ngươi càng ngày càng xinh đẹp mê người."

"Cám ơn Bích Lạc Chiến thần tán dương."

"Chủ nhân chủ nhân!"

Hai pho tượng ở bên cạnh trong lúc bất chợt vỡ ra, biến thành Băng Phượng hỏa Hoàng, vỗ cánh đến trước mặt nàng: "Chủ nhân, chúng ta cũng muốn biến trở về hình người, chủ nhân......"

"Thì ra mấy pho tượng trông rất sống động này là được ‘sinh’ ra." Diệp Tuyết lắc đầu một cái, trong lời nói mang theo nhạo báng.

"Không phải nói các ngươi biến thành tượng sao, không có lệnh của ta, ai bảo các ngươi hiện hình ra!" Bích Lạc nặng nề gõ vào hai cái đầu chim, kim quang chợt lóe, hai người đã hóa thân thành hình người, một nam một nữ, đều mặc y phục thất thải, rạng rỡ phát sáng.

"Tạ chủ nhân ân điển." Hai người tạ ơn sau vui mừng ôm nhau một chỗ, sau đó sóng vai khiêu khích nhìn Thánh Kỳ Lân: "Thánh mỹ nam, không cho ngươi trở lại chiếm đoạt ân sủng của chủ nhân chúng ta, nếu không, đừng trách chúng ta không khách khí!"

"Ta thật tò mò, các ngươi không khách khí thì có thể thế nào!" Thánh Kỳ Lân ngẩng đầu ưỡn ngực, một thái độ căn bản cũng không coi bọn họ vào đâu.

Coi rẻ tất cả, nhìn hai người vô ích.

"Đương nhiên là rút sừng kỳ lân của ngươi, rút gân Kỳ Lân của ngươi!"

Thánh Kỳ Lân vừa nghe, mặt hoa tức giận: "Hai con hoa Khổng Tước không biết điều kia, xem ta lột sạch lông của các ngươi như thế nào, khiến cho người khác không nhận ra các ngươi mới thôi!"
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư