Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 175
Vãn Dương | Chat Online | |
22/03/2019 22:34:44 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
60 lượt xem
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 176 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 177 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 174 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 173 (Truyện xuyên không)
Tay áo vung lên, băng trên người Cửu Dao tan chảy, nặng nề ngã xuốngđất.
Tiếp theo trong không khí xuất hiện ngàn vạn cây băng châm, rậm rạp chằng chịt tập trung sau lưng nàng: "Ngươi đã thích Tích Phong như vậy, hết lần này đến lần khác ta vẫn không hợp ý ngươi, chúng ta phải sống chết xa nhau, trời nam đất bắc!"
"Không cần......" Cửu Dao bị dọa sợ đến hô to một tiếng: "Tích Phong...... Cứu thiếp......"
"Tuyết Nhi!" Một ánh sáng thoáng qua bên cạnh, Tích Phong đã kéo Cửu Dao từ trên mặt đất sang bên cạnh, cũng không phải nâng nàng dậy, mà là giẫm ở dưới chân: "Tuyết Nhi, muốn giết nàng hãy để ta đến làm, nàng không cần bẩn tay."
"Tích Phong, chàng nói cái gì vậy? Ta là Dao nhi, ta là Dao nhi của chàng!" Cửu Dao giùng giằng muốn đứng lên, nhưng vừa rồi tay chân bị đông cứng, tê cứng không thể động đậy được: "Phong, thiếp đã trở về, thiếp biết căn bản chàng cũng không thích Diệp Tuyết đó, có phải chàng bị nàng khống chế. Phong, chỉ cần chúng ta cùng ra tay, không sợ đánh không lại nàng, chàng mau đỡ thiếp đứng lên!
"Cửu Dao, ngươi cảm thấy ngươi còn có thể gạt ta tới khi nào?" Sức lực trên chân Tích Phong tăng thêm, trên mặt lo lắng nhiều hơn: "Trực tiếp giết ngươi, đó là tiện nghi cho ngươi, ta muốn ngươi phải chết từ từ."
Nhưng mà...... Hắn như vậy làm, thật ra vẫn không phải vì giết nàng!
Nữ Oa nói muốn cứu Lạc Băng, cần Linh Hồ mới sinh, nhưng Tuyết Nhi hận mình như vậy......
Có lẽ vì Lạc Băng, nàng có thể miễn cưỡng kết hợp với mình, nhưng mà...... Trong lòng nhất định sẽ rất đau khổ.
Không bằng mình kết hợp với Cửu Dao, sinh hạ Linh Hồ để nàng sử dụng.
Dù sao mình đã vạn kiếp bất phục, thế nào lại tái phạm một lần nữa!
"Phong...... Chàng......" Cửu Dao nỗ lực nhìn ánh mắt của hắn, hi vọng có thể nhìn ra được chút đầu mối nào từ trong đó.
Nhưng không có, ánh mắt của hắn bén nhọn, giống như hận không ăn được thịt của nàng, uống máu của nàng.
Nhưng mà lời nói phía sau nàng không nói ra, Diệp Tuyết lạnh giọng cắt đứt lời nói của nàng: "Các ngươi không cần uổng phí hơi sức nữa, cho dù diễn trò là thật, tất cả cũng đều là giả."
Thật ra thì bọn họ không cần hao tổn tâm trí nhiều như vậy, mình cũng không có tính giết nàng!
Nếu như mình cố ý giết nàng, làm sao Tích Phong có thể cứu nàng từ trong tay của mình được?
Không phải muốn Linh Hồ sao? Mình là hồ ly, Cửu Dao trước mắt cũng là hồ ly! Nhưng mà không biết vì sao, ba vạn năm, thậm trí hai người bọn họ cũng không sinh hạ đời sau, không phải là Cửu Dao có vấn đề về sinh sản chứ!
Đến lúc đó, phải tìm Cửu Chỉ kiểm tra cho Cửu Dao này một chút mới được!
"Tuyết Nhi......" Thấy nàng không tin tưởng lời nói của mình và ánh mắt vẫn lạnh lẽo, Tích Phong trăm miệng cũng không thể bào chữa, không thể nói được lời nào.
Trong lòng thê lương, cũng bỏ qua động tĩnh dưới chân.
Băng trên mặt đất đột nhiên vỡ ra, một cái tay trực tiếp xuyên thấu thân thể của Cửu Dao, nắm trái tim đỏ tươi trong tay, ở một nơi toàn màu trắng thì nó lại vô cùng chói mắt......
"......" Tích Phong và Diệp Tuyết đồng thời sửng sốt một chút, đang định ra tay ngăn lại, tay đang cầm trái tim bóp một cái, trái tim đang đập kia ngay lập tức bị bóp nát bấy! Ngay sau đó mặt băng bị bạo phá "Oanh" một cái, Ngu Cát nhảy lên từ phía dưới, quỳ rạp xuống trước mặt của Diệp Tuyết: "Tuyết Nhi, thật xin lỗi, ta đáng chết."
"Vì sao lại nói như vậy?" Diệp Tuyết liếc mắt nhìn Cửu Dao đang thoi thóp trên đất, sau đó nhàn nhạt mở miệng. Hai người này, từ trước tới nay luôn cấu kết với nhau làm việc xấu, hiện tại Ngu Cát lại nghĩ ra chiêu gì để lừa người đây, muốn giở trò gì?
"Tuyết Nhi, trước kia ta đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với muội, tội của ta đáng chết vạn lần, nhưng ta muốn nói cho muội biết, tất cả đều không phải ý của ta, ta cũng là bị ép buộc." Ngu Cát nói đến cực kỳ thành khẩn, biểu hiện trên mặt cũng vô cùng đúng chỗ. Bày ra thần sắc vô cùng có lỗi, vô cùng hối cải
Tích Phong nghe vậy, nhưng trong lòng thì giận: "Ngu Cát, đã đến đến lúc này, ngươi còn có thể nói như vậy, không cảm thấy buồn cười sao?"
"Tất cả những gì ta nói đều là sự thật."
Tiếp theo trong không khí xuất hiện ngàn vạn cây băng châm, rậm rạp chằng chịt tập trung sau lưng nàng: "Ngươi đã thích Tích Phong như vậy, hết lần này đến lần khác ta vẫn không hợp ý ngươi, chúng ta phải sống chết xa nhau, trời nam đất bắc!"
"Không cần......" Cửu Dao bị dọa sợ đến hô to một tiếng: "Tích Phong...... Cứu thiếp......"
"Tuyết Nhi!" Một ánh sáng thoáng qua bên cạnh, Tích Phong đã kéo Cửu Dao từ trên mặt đất sang bên cạnh, cũng không phải nâng nàng dậy, mà là giẫm ở dưới chân: "Tuyết Nhi, muốn giết nàng hãy để ta đến làm, nàng không cần bẩn tay."
"Tích Phong, chàng nói cái gì vậy? Ta là Dao nhi, ta là Dao nhi của chàng!" Cửu Dao giùng giằng muốn đứng lên, nhưng vừa rồi tay chân bị đông cứng, tê cứng không thể động đậy được: "Phong, thiếp đã trở về, thiếp biết căn bản chàng cũng không thích Diệp Tuyết đó, có phải chàng bị nàng khống chế. Phong, chỉ cần chúng ta cùng ra tay, không sợ đánh không lại nàng, chàng mau đỡ thiếp đứng lên!
"Cửu Dao, ngươi cảm thấy ngươi còn có thể gạt ta tới khi nào?" Sức lực trên chân Tích Phong tăng thêm, trên mặt lo lắng nhiều hơn: "Trực tiếp giết ngươi, đó là tiện nghi cho ngươi, ta muốn ngươi phải chết từ từ."
Nhưng mà...... Hắn như vậy làm, thật ra vẫn không phải vì giết nàng!
Nữ Oa nói muốn cứu Lạc Băng, cần Linh Hồ mới sinh, nhưng Tuyết Nhi hận mình như vậy......
Có lẽ vì Lạc Băng, nàng có thể miễn cưỡng kết hợp với mình, nhưng mà...... Trong lòng nhất định sẽ rất đau khổ.
Không bằng mình kết hợp với Cửu Dao, sinh hạ Linh Hồ để nàng sử dụng.
Dù sao mình đã vạn kiếp bất phục, thế nào lại tái phạm một lần nữa!
"Phong...... Chàng......" Cửu Dao nỗ lực nhìn ánh mắt của hắn, hi vọng có thể nhìn ra được chút đầu mối nào từ trong đó.
Nhưng không có, ánh mắt của hắn bén nhọn, giống như hận không ăn được thịt của nàng, uống máu của nàng.
Nhưng mà lời nói phía sau nàng không nói ra, Diệp Tuyết lạnh giọng cắt đứt lời nói của nàng: "Các ngươi không cần uổng phí hơi sức nữa, cho dù diễn trò là thật, tất cả cũng đều là giả."
Thật ra thì bọn họ không cần hao tổn tâm trí nhiều như vậy, mình cũng không có tính giết nàng!
Nếu như mình cố ý giết nàng, làm sao Tích Phong có thể cứu nàng từ trong tay của mình được?
Không phải muốn Linh Hồ sao? Mình là hồ ly, Cửu Dao trước mắt cũng là hồ ly! Nhưng mà không biết vì sao, ba vạn năm, thậm trí hai người bọn họ cũng không sinh hạ đời sau, không phải là Cửu Dao có vấn đề về sinh sản chứ!
Đến lúc đó, phải tìm Cửu Chỉ kiểm tra cho Cửu Dao này một chút mới được!
"Tuyết Nhi......" Thấy nàng không tin tưởng lời nói của mình và ánh mắt vẫn lạnh lẽo, Tích Phong trăm miệng cũng không thể bào chữa, không thể nói được lời nào.
Trong lòng thê lương, cũng bỏ qua động tĩnh dưới chân.
Băng trên mặt đất đột nhiên vỡ ra, một cái tay trực tiếp xuyên thấu thân thể của Cửu Dao, nắm trái tim đỏ tươi trong tay, ở một nơi toàn màu trắng thì nó lại vô cùng chói mắt......
"......" Tích Phong và Diệp Tuyết đồng thời sửng sốt một chút, đang định ra tay ngăn lại, tay đang cầm trái tim bóp một cái, trái tim đang đập kia ngay lập tức bị bóp nát bấy! Ngay sau đó mặt băng bị bạo phá "Oanh" một cái, Ngu Cát nhảy lên từ phía dưới, quỳ rạp xuống trước mặt của Diệp Tuyết: "Tuyết Nhi, thật xin lỗi, ta đáng chết."
"Vì sao lại nói như vậy?" Diệp Tuyết liếc mắt nhìn Cửu Dao đang thoi thóp trên đất, sau đó nhàn nhạt mở miệng. Hai người này, từ trước tới nay luôn cấu kết với nhau làm việc xấu, hiện tại Ngu Cát lại nghĩ ra chiêu gì để lừa người đây, muốn giở trò gì?
"Tuyết Nhi, trước kia ta đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với muội, tội của ta đáng chết vạn lần, nhưng ta muốn nói cho muội biết, tất cả đều không phải ý của ta, ta cũng là bị ép buộc." Ngu Cát nói đến cực kỳ thành khẩn, biểu hiện trên mặt cũng vô cùng đúng chỗ. Bày ra thần sắc vô cùng có lỗi, vô cùng hối cải
Tích Phong nghe vậy, nhưng trong lòng thì giận: "Ngu Cát, đã đến đến lúc này, ngươi còn có thể nói như vậy, không cảm thấy buồn cười sao?"
"Tất cả những gì ta nói đều là sự thật."
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!