LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 186

77 lượt xem
"A Bích, cậu...... Đây là ý gì?"

Diệp Tuyết từ trên giường trượt xuống, vẻ mặt cứng ngắc nhìn bao to đã đặt trên giường......

"o(n_n)o ha ha ~" Bích Lạc khoát khoát tay, phân phó cho Băng Phượng: "Ngươi đi giữ cửa." Sau đó mới nhìn về phía nàng, đè thấp âm thanh nhỏ giọng thần bí nói: "Tuyết nhi không cần phải xấu hổ, mình đã đánh ngất hắn, hì hì, chỉ cần vừa xong chuyện, chúng ta sẽ ném hắn vào trong tuyết, chờ hắn tỉnh lại, nhất định sẽ không biết bị ai cưỡng bức đâu."

"......" Mặt Diệp Tuyết càng thêm cứng ngắc, có ba đường hắc tuyến trượt từ trên trán xuống: "Vậy có được không? Ngộ nhỡ lát nữa hắn đã tỉnh lại thì làm thế nào?"

Nếu đang làm mà hắn tỉnh lại, so với việc bị hắn từ chối trực tiếp còn mất mặt hơn!!

"Yên tâm đi, mình đã xin thuốc từ chỗ Cửu Chỉ, hai canh giờ tùy cậu giày vò. Ngay cả chém hắn một đao, hắn cũng không động đậy." Bích Lạc vỗ ngực bảo đảm.

Như vậy Diệp Tuyết đoán, ngược lại đây là đang khoe ra dược tính tốt của thuốc.

Suy tư một chút, cuối cùng nặn ra một câu nói: "Cậu quyến rũ Cửu Chỉ?"

"Phốc......" Bích Lạc phun, ngay sau đó lườm nàng một cái: "Cái gì gọi là quyến rũ? Chúng ta là tình chàng ý thiếp, chỉ hận không gặp sớm có được hay không?"

"Hoá ra là như vậy  ~~~" giọng điệu nâng lên, còn chờ nghiệm chứng sự thật có đúng như nàng nói không.

Người nào đó tiếp tục trừng.

Nhiều năm làm bằng hữu như vậy, cũng vô dụng rồi!

"Được rồi, bớt nói nhảm, cậu nói thẳng đi, rốt cuộc cậu có làm được không?"

"Mình...... Không biết được!" Gần đây Diệp Tuyết luôn cảm thấy, pháp lực càng cao, chuyện khó có thể làm cũng càng nhiều, hôm nay càng rõ ràng. Có lẽ là pháp lực càng cao, mong đợi lại càng lớn, cho nên mới phải thất vọng càng nhiều đi!

Giống như có một câu nói ở hiện đại: nếu ngươi vẽ một tròn trên giấy, vòng tròn càng lớn, khoảng cách tiếp xúc lại càng lớn!

"Chẳng lẽ trong lòng cậu không có biện pháp gì sao?" Bích Lạc ở bên cạnh từ tốn chỉ bảo, "Nhắm mắt lại, cẩn thận cảm thụ một chút? Có cảm giác chưa? Thật ra thì cậu có thể coi hắn là một cỗ thi thể, coi như cậu đang cưỡng gian một nam thi (thi thể nam giới) đi!"

"......" Lần này nét mặt Diệp Tuyết không còn cứng ngắc nữa, bởi vì khóe mắt bắt đầu co quắp rồi: "!!!"

Trường hợp kinh khủng như vậy, mệt cho nàng còn nói ra được!

Như vậy, chẳng phải là còn không có cảm giác hơn vừa rồi sao!

"Được rồi được rồi, rốt cuộc cậu có làm được không, phải làm mới biết được." Thấy nàng thật lâu không trả lời, Bích Lạc đứng dậy, nhanh nhẹn cởi bao ra, Chiến thần đúng là Chiến thần, chỉ cầm đáy bao đổ ra, người cũng bị đổ ra.

Trong tiềm thức của Diệp Tuyết...... Giống như thấy một con cá...... Bị đổ ra từ trong túi......

o(╯□╰)o!

Bích Lạc tiện tay ném bao đi, ném xuống đất, đôi tay chống nạnh, chỉ vào người trên giường: "Hiện tại thế nào? Có được hay không?"

Diệp Tuyết có chút mất hồn nhìn mái tóc bạch kim một chút, vẫn phiêu dật như vậy vẫn chói sáng như vậy, nhưng cũng chói mắt như vậy, đồng thời cũng khiến lòng nàng đau nhói.

Nhiều ngày như vậy, mặc dù mỗi ngày hắn đều ở bên cạnh, nhưng cũng không biết mình đã bao lâu không nhìn kỹ hắn.

Hắn gầy đi không ít, hai má hóp vào rồi.

Thường ngày nàng thích nhất là đôi mắt kia của hắn, mắt xếch là đẹp nhất, đặc biệt có hồn. Nhưng bây giờ, quanh mắt đầy quầng thâm, còn có chút lõm xuống.

"Tuyết Nhi?" Bích Lạc đẩy một cái nàng, đối với việc mất hồn của nàng lộ ra một cười xấu xa: "Xem ra là có thể nha?"

"Mình...... Thử một chút......" Nói ra như vậy, khiến Diệp Tuyết có chút khó khăn.

Thì ra là lòng bị đóng băng, đóng băng cảm xúc, đóng băng tình cảm, có đôi khi, vẫn là có cảm giác!

Mà loại cảm giác này lại đưa tới một loại cảm giác khác...... Là vô cùng không tốt......

"Được, vậy mình ra ngoài trước..., hi vọng cậu một lần là thành công." Bích Lạc làm một dấu tay cố gắng lên ra, sau đó cười xấu xa lui ra ngoài.

Cửa bị đóng, lát sau đã vang lên tiếng gió, sau đó bên ngoài chỉ còn lại một bóng người.

Đầu óc Diệp Tuyết có chút mụ mị: nhìn bóng người, hình như không phải thánh thánh.

Ngay sau đó mới nhớ tới, thánh thánh bị mình sai đi làm nhiệm vụ rồi, ở bên ngoài...... Chắc là Băng Phượng.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư