LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 187

76 lượt xem
Tay vung qua trước mắt, trong phòng bày kết giới, sau đó mới sững sờ nhìn người đang bất tỉnh trên giường không.

Thật sự mình phải làm chuyện buồn cười như vậy sao?

Đầu tiên không nói đến vấn đề có thể thành công trong một lần hay không, sau khi chuyện thành công ném hắn đến nơi hoang dã, hắn tạm thời có thể không biết, nhưng ít nữa thì sao? Khi bụng mình lớn thì như thế nào? Hắn còn không đoán ra được sao?

Đến lúc đó hắn sẽ nghĩ mình là người thế nào?

Vô sỉ? Hèn hạ?

Trong lúc giật mình Diệp Tuyết phát hiện, trong lúc vô tình, hoặc là cho tới nay, trong tiềm thức...... Có lẽ chính mình vẫn luôn quan tâm hắn.

Nhận thức được việc này, khiến cho nàng có chút sợ hãi.

Không thể nào mình lại thích hắn nữa, vĩnh viễn sẽ không thể!

Nàng cố gắng nhớ lại cảnh tượng hắn xóa đi hài tử trong bùng mình ngày hôm đó, nhờ vào quá khứ đó gia tăng đối với hắn hận ý.

Nhưng...... Không được......

Trí nhớ kiếp trước và trí nhớ kiếp này cùng nhau hiện lên, khi đó nàng còn nhỏ, tu vi chỉ hơn một nghìn năm. Bởi vì nhất thời ham chơi nên đi đến nơi không nên đi không nên đi, bị lang yêu (sói yêu) tu luyện ba ngàn năm bắt được, muốn ăn tươi nuốt sống nàng. Là sư huynh tìm được nàng đầu tiên, hơn nữa còn không để ý đến an toàn của bản thân còn vật lộn với lang yêu......

Lần đó, sư huynh nằm trên giường ba tháng.

Lại một lần nữa, nàng không cẩn thận rơi vào yêu trì chuyên để trừng phạt trong sư môn, đó là ao chuyên dùng để trừng phạt những kẻ tội đồ phản bội sư môn, một khi rơi xuống, chính là tan thành mây khói.

Đầu tiên sư huynh phi thân giữ tay nàng lại, trên miệng ao là kiếm của sư huynh, sư huynh treo ở một bên, dùng chân gắt gao kẹp lại thân kiếm.

Bởi vì yêu trì dùng để trừng phạt nên có lệ khí phun ra từ bên trong, lực sát thương vô cùng lớn.

Mặt nàng quay lên, cho nên sau khi được cứu lên chân chỉ bị thương một chút. Mà sư huynh lại vì thế mà bị lệ khí đâm bị thương mắt, mù hơn một trăm năm......

Diệp Tuyết lắc đầu, nghĩ tới ngày đó chàng tàn nhẫn muốn lấy nội đan của mình, nghĩ tới cái chết của Lạc Băng.

Nhưng đồng thời, trí nhớ của kiếp trước không ngừng tuôn ra như cũ, năm đó nàng một chân đạp hai thuyền, sau lưng sư huynh còn xảy ra quan hệ với Lạc Băng......

Giờ phút này trong cơ thể chỉ biết có tiểu nhân ở đánh nhau, một đại biểu kiếp trước, một đại biểu cho Diệp Tuyết đã chết của kiếp này.

Mỗi ý kiến của mình, tất cả đều có lỹ!

Trong đầu cũng là hai cái gương đồng đang chiếu ra, khiến cho nàng không nhịn được mà phải giữ đầu óc của mình: thật là đau! Thật là loạn! Thật là phiền!

"Sư huynh......"

Trong miệng lẩm bẩm ra tiếng, trong mắt đã có nước mắt.

Hắn là sư huynh của mình, là sư huynh mình yêu một đời ở kiếp trước, giữa hai người từng ly từng tý, hai nhỏ vô tư, thanh mai trúc mã, vô luận như thế nào cũng để cho nàng không có cách nào làm ra chuyện như vậy.

Tổn thương kiếp này đang ở trước mắt, nhưng kiếp trước yêu...... Đã trải qua mấy vạn năm lắng đọng, sao nói quên là có thể quên, nói không muốn là có thể không cần!!

Che mình miệng, liều mạng lắc đầu, trong miệng lẩm bẩm: "Không thể...... Không thể......"

Nàng không làm được, làm như vậy...... Lại biến thành tổn thương hắn, tổn thương tự ái và mặt mũi của hắn, tại sao mình có thể tàn nhẫn như thế!

Chợt kéo cửa ra, một trận gió nổi lên, biến mất không thấy gì nữa......

Băng Phượng há miệng, một chữ sịnh sinh đến bên miệng nhưng bị nghẹn lại......

Tốc độ của nàng thật sự quá nhanh, hắn mới vừa muốn mở miệng, nàng đã biến mất không thấy nữa!

Ghé đầu, nhìn vào trong phòng, trên giường vị kia vẫn ngủ không biết trời đất gì như cũ.

Làm thế nào đây?

Nhưng nên đi báo cho chủ nhân biết chuyện Tuyết Nhi cô nương đi ra ngoài trước, hay là xử lý nam nhân này trước!

Ngay sau đó vỗ ót một cái, đi vào nhặt bao bố từ dưới đất lên, cho người vào trong bao lần nữa, sau đó khiêng ra cửa......

Ha ha...... Mình thật thông minh......

......

Khi Băng Phượng khiêng người trở về, Bích Lạc đang thương thảo chuyện nam nữ với Cửu Chỉ, dĩ nhiên, chủ đề là Diệp Tuyết và Tích Phong, nhân tiện bổ sung thêm thông tin nhiều một chút.

"Chủ nhân."
 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư