LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 194

89 lượt xem
Tại sao có thể như vậy!!!......

Không được, nếu đã đến bước này, sao có thể từ bỏ được.

Trong khoảng thời gian này, mình nhất định sẽ kiến Tuyết Nhi trải qua vui vẻ, mà nữ nhân vui vẻ là lớn nhất, phải là có một gia đình hạnh phúc và một ông chồng yêu nàng!

Những thuốc bộ này bị trộn chung với nhau, chắc hiệu quả vẫn như vậy.

Cùng lắm thì...... Thời gian dài một chút chứ sao......

Chỉ cần mình cố gắng lấy chỗ có nhiều màu đỏ, chắc sẽ không sao!

Nói làm là làm, Bích Lạc lập tức ra tay, nhanh chóng múc ba muỗng bột thuốc hỗn hợp!

Chuyện tới bây giờ, chỉ có thể đánh cuộc một lần!

......

Lúc Cửu Chỉ dẫn Băng Phượng vội vàng đến đây, Bích Lạc đã nằm lại chỗ vừa rồi, mồ hôi lạnh như mưa.

"Bích Lạc, Bích Lạc, ngươi làm sao vậy?"

"Thuốc đây?"

"Chủ nhân, ở chỗ này." Băng Phượng sờ mó trong tay áo, sau đó lấy tốc độ Cửu Chỉ không thể nhìn rõ ràng đưa vật cầm trong tay vào trong miệng của nàng.

Vừa đỡ lưng của nàng, vừa lo lắng hỏi: "Chủ nhân, người có khỏe không?"

"Ừ, tốt hơn nhiều rồi." Bích Lạc co lại hai chân, tĩnh tọa ngay tại chỗ.

Rất nhanh, sắc mặt đã khôi phục lại bình thường.

"Bích Lạc, rốt cuộc ngươi bị bệnh gì? Mới vừa uống thuốc gì? Có muốn ta khám cho ngươi không." Quan tâm của Cửu Chỉ không lời nào có thể miêu tả nói được.

Bích Lạc vội vàng vẫy tay: "Không có việc gì, đã nói là bệnh cũ rồi, chính là đã rất lâu rồi, chỉ cần uống thuốc đúng lúc, sẽ không có gì đáng ngại."

"Nhưng như vậy chỉ là trị phần ngọn mà không trị phần gốc."

"Ta biết rõ, nhưng mà bệnh này của ta không có cách nào chữa trị, tất cả ngự y Thần giới đều đã khám qua, nói đây là bệnh bẩm sinh của ta, không chữa khỏi." Bích Lạc kiên nhẫn giải thích, trong lòng lại lớn tiếng mắng Băng Phượng: tên đáng chết này, mới vừa rồi cho mình uống cái gì vậy! Mùi vị giống như thịt heo cháy khét!

"Để ta khám thử được không?" Cửu Chỉ tin là thật, quan tâm nhiều hơn trong mắt.

Bẩm sinh sao? Nàng là thần, không biết đã sống bao nhiêu vạn năm rồi, chẳng lẽ mỗi lần đều phải chịu loại đau khổ không hẹn mà đến này sao?

Trong lòng âm thầm thề: mình nhất định phải trị tốt bệnh của nàng, để nàng không phải chịu loại đau khổ này!

Trời mới biết, mới vừa rồi nhìn nàng đau đến mồ hôi rơi như tắm, hắn có bao nhiêu khẩn trương và lo sợ!

"Cái này......" Thật là Bích Lạc làm khó.

Mình vốn không có bệnh, để hắn trị thế nào đây?

"Tin tưởng ta, cho ta một cơ hội được không?"

"...... Vậy...... Được rồi......" Nàng chỉ có thể đồng ý.

Xem ra, hiên tại chỉ có thể tạm thời lừa hắn, ổn định trước rồi lại tính!

Thuyền tới cầu tự nhiên thẳng!

"Nhưng mà việc cấp bách bây giờ là mang độc tình cho Tuyết Nhi, Băng Phượng, ngươi đi gọi Tích Phong đến tẩm cung của Tuyết Nhi."

"Vâng" Băng Phượng giương cánh rời đi.

Cửu Chỉ nhưng vẫn là do dự: "Nhưng ngươi......"

"Yên tâm đi." Bích Lạc lập tức trả lại bằng một nụ cười "Ta rất khỏe, không cần lo lắng": " Mặc dù bệnh tình của ta phát tác không ổn định, nhưng mà mỗi lần phát tác vẫn có khoảng cách, cho nên sắp xếp ổn thỏa chuyện của Tuyết Nhi trước rồi từ từ khám giúp ta cũng không muộn."

"Được rồi." Cửu Chỉ gật đầu. Nếu nàng đã đồng ý để mình thay nàng chữa trị, mấy việc nhỏ kia tùy nàng vậy!

Hơn nữa...... Chuyện của nương nương, đúng là cấp bách thật.

Trên dưới Ma giới, tất cả đều đang mong đợi Ma Quân có thể sớm ngày trở lại!

"Nàng không có ném độc tình đi chứ?"

"Không có đâu, ở đây, nhìn đi." Bích Lạc lấy từ trong tay áo ra, bày ra trước mặt hắn.

"Được được, đi thôi." Bích Lạc lập tức lấy độc tình của mình trong đặt trong lòng bàn tay, sau đó vô cùng thân mật đi lên, ôm cánh tay của hắn......

Toàn thân Cửu Chỉ cứng đờ, đầu óc trống rỗng......

"Làm sao vậy? Đi thôi."

"A A."

......

Lúc hai người đến nơi, Tích Phong đã đến.

Băng Phượng hỏa Hoàng và Thánh Kỳ Lân cũng đứng ở trong phòng.

Năm người, không nói một tiếng.

"Tuyết Nhi, chuẩn bị xong chưa?" Bích Lạc cầm bàn tay lạnh lẽo của nàng, đứng chung với nàng.

Nhưng giọng của nàng vẫn là giọng lạnh chết người không đền mạng, nhàn nhạt nói ra hai chữ: "Tốt lắm." Không phải là bảy ngày sao, nháy mắt một cái là qua.

"Vậy mời nương nương và Yêu Vương nằm trên giường." Cửu Chỉ đã đứng ở bên giường, cầm độc tình trong tay.

Bởi vì sợ mình vẫn không khống chế được tâm tình của mình, cho nên vừa rồi Diệp Tuyết mới cố ý uống chút thuốc an thần, cũng vận khí điều chỉnh cảm xúc đến tốt nhất.

Hai người nằm song song, Cửu Chỉ bắt đầu làm phép, sau đó đẫn từng con cổ trùng chui vào cơ thể hai người......

Một hồi ánh sáng mạnh mẽ loé lên, độc tình coi như đã thi xong

Nhưng mà trên mặt Cửu Chỉ lại hiện ra vẻ nghi ngờ: cổ bảy ngày, sao lại có ánh sáng mạnh như vậy?
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư