Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 193
Vãn Dương | Chat Online | |
22/03/2019 22:44:24 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
96 lượt xem
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 194 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 195 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 192 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 191 (Truyện xuyên không)
Cửu Chỉ đi phía trước, Bích Lạc theo sát phía sau, đi về phía tẩm cung của Diệp Tuyết.
"Ai u ~" đi không xa dược phòng, đột nhiên nàng lại ôm bụng ngồi xổm dưới đất, trên mặt đều là vẻ khổ sở.
"Làm sao vậy?" Cửu Chỉ cuống quít kiểm tra, nhưng nàng lại dùng một tay lấy hắn đẩy ra, mồ hôi từ trên trán chảy ra, sau đó tập trung lại một chỗ: "Đừng đụng vào ta."
"Bích Lạc, rốt cuộc ngươi làm sao? Ta kiểm tra giúp ngươi." Hắn lo lắng lại đi tới, muốn dìu nàng đi. Lại thấy nàng lăn trên mặt đất, làm ra tư thế phòng bị: "Ta nói, đừng đụng vào ta......"
"Bích Lạc......"
Hô hấp của nàng nặng nhọc, cố gắng chống đỡ cho cơ thể không ngã xuống: "Đây là...... Là bệnh cũ, ngươi nhanh đi tìm Băng Phượng giúp ta, sau đó...... Sau đó nói cho hắn biết, nói...... Nói bệnh cũ của ta tái phát, gọi hắn lập tức lấy thuốc tới đây, nhanh...... Nhanh lên......"
"Nhưng ngươi ở đây được không? Nếu không ta trước......"
"Không cần, nhanh đi......" Nàng cất cao giọng, hét to về phía hắn: "Ngươi muốn ta chết sao?"
"Được, ta sẽ đi!" Cửu Chỉ đã bị dọa không nhẹ, vừa hô như thế, càng không thể nghĩ được gì.
Trong tình huống mọi thứ đều không biết, việc hắn có thể làm chỉ là nghe theo lời nói của nàng: "Ngươi chờ, nhất định phải chờ ở đây."
"Nhanh đi!!!......"
Một cơn gió thoáng qua, Cửu Chỉ ở bên cạnh đã biến mất.
Tiếng thở hổn hển của Bích Lạc lập tức khôi phục lại, trong mắt ý cười dày đặc.
Thật không ngờ là khả năng diễn xuất của mình ngày càng tốt? Còn tên Cửu Chỉ kia lại quá đần, rất dễ lừa!!
Nhịn không được ngửa mặt lên trời kích động cười to ba tiếng, quay người lại, bay trở về dược phòng.
Thật ra thì "Bệnh cũ" là mật mã của mình với Băng Phượng hỏa Hoàng, chỉ cần Cửu Chỉ đi qua, bọn họ sẽ nghĩ biện pháp giữ hắn lại.
Ha ha, kể từ đó, mình sẽ có đủ thời gian đến chế độc tình rồi.
Bảy ngày, ngại cho Tuyết Nhi nói được.
Lúc nữ nhân mang thai, là thời gian khổ nhất.
Chẳng lẽ cậu ấy nghĩ một khi mang thai là đá Tích Phong đi sao?
Mặc kệ là đối với cậu ấy hay là đối với đứa bé trong bụng, đều vô cùng tàn nhẫn!
Cho nên......
Nếu như đã dùng đến chiêu này rồi, nhiều hơn mấy ngày hay ít mấy ngày thì thế nào?
Từ khi mang thai đến khi đứa bé ra đời, phải mất hơn mươi ngày, vậy mình điều chế bảy mươi ngày độc tình đi, để ba người có thời gian hạnh phúc với nhau.
Tích Phong...... Thật ra thì cũng rất đáng thương!
Nhìn biểu hiện mấy ngày nay của hắn, càng lúc càng cảm thấy hắn cũng là người bị hại!
Quên mất Tuyết Nhi là đáng hận, nhưng cũng không phải hắn tình nguyện.
Họ chẳng những phong ấn trí nhớ của hắn, huống chi Cửu Dao dùng pháp lực chuyển tình cảm của hắn với Tuyết Nhi lên người mình. Từ đầu đến cuối, hắn cũng chỉ là con rối bị người ta khống chế, thậm chí còn không có quyền được nói không!!
Tất cả, chỉ có thể nói là trời trêu người!
Nhanh chóng tìm ra cái bình có họa tiết bọ rùa, sau đó học mới bộ dáng vừa rồi của Cửu Chỉ múc ra hai con.
Sau đó lập tức tìm ra cái hộp thất thải từ trong ngăn kéo, mở ra: "Hai muỗng màu vàng, mười muỗng màu đỏ......" Miệng lẩm bẩm, nhưng ánh mắt nhìn lướt qua một cái, hình như bên cạnh có cái gì đó đang động đậy.
Quay đầu nhìn lại, thiếu chút nữa thét chói tai.
Thì ra là mới vừa rồi quá nóng vội, quên đóng lắp bình lại, hiện tại những con cổ trùng kia đã bò ra bên ngoài, có mấy con động động cánh, đang định bay đi.
"Hỏng bét!!"
Mặc dù không có khái niệm gì đó, nhưng cổ trùng có thể ăn hết hận trong lòng, khá là hiếm thấy.
Cũng không biết Cửu Chỉ đã tốn bao nhiêu công sức mới lấy được những con cổ trùng này, nếu là cứ bay đi như vậy, sợ rằng hắn sẽ chết vì đau long mất.
Trong lòng hoảng hốt, bỏ cái hộp vàng óng trong tay xuống, bắt lại.
Cũng là họa vô đơn chí, lúc đi qua làn váy của y phục không cẩn thận đụng tới cái hộp......
"Loảng xoảng, bịch......" Một tiếng, cái hộp bị lật ngược lại, thuốc bột bên trong hộp bị đổ ra, trộn chung với nhau......
(⊙o⊙)...
Bích Lạc trợn tròn mắt!
Xong đời, xong đời, lần này thì đúng là chơi với trứng rồi! Đập đồ không nói, kế hoạch của mình cũng bị phá hỏng toàn bộ, một vở kịch mình tự biên tự diễn như vậy, cũng là công dã tràng!
Hu hu, không cần!
Tay áo vung lên, bắt toàn bộ cổ trùng vào trong bình, sau đó quỳ dưới đất, vì những thuốc kia mà mặc niệm!
"Ai u ~" đi không xa dược phòng, đột nhiên nàng lại ôm bụng ngồi xổm dưới đất, trên mặt đều là vẻ khổ sở.
"Làm sao vậy?" Cửu Chỉ cuống quít kiểm tra, nhưng nàng lại dùng một tay lấy hắn đẩy ra, mồ hôi từ trên trán chảy ra, sau đó tập trung lại một chỗ: "Đừng đụng vào ta."
"Bích Lạc, rốt cuộc ngươi làm sao? Ta kiểm tra giúp ngươi." Hắn lo lắng lại đi tới, muốn dìu nàng đi. Lại thấy nàng lăn trên mặt đất, làm ra tư thế phòng bị: "Ta nói, đừng đụng vào ta......"
"Bích Lạc......"
Hô hấp của nàng nặng nhọc, cố gắng chống đỡ cho cơ thể không ngã xuống: "Đây là...... Là bệnh cũ, ngươi nhanh đi tìm Băng Phượng giúp ta, sau đó...... Sau đó nói cho hắn biết, nói...... Nói bệnh cũ của ta tái phát, gọi hắn lập tức lấy thuốc tới đây, nhanh...... Nhanh lên......"
"Nhưng ngươi ở đây được không? Nếu không ta trước......"
"Không cần, nhanh đi......" Nàng cất cao giọng, hét to về phía hắn: "Ngươi muốn ta chết sao?"
"Được, ta sẽ đi!" Cửu Chỉ đã bị dọa không nhẹ, vừa hô như thế, càng không thể nghĩ được gì.
Trong tình huống mọi thứ đều không biết, việc hắn có thể làm chỉ là nghe theo lời nói của nàng: "Ngươi chờ, nhất định phải chờ ở đây."
"Nhanh đi!!!......"
Một cơn gió thoáng qua, Cửu Chỉ ở bên cạnh đã biến mất.
Tiếng thở hổn hển của Bích Lạc lập tức khôi phục lại, trong mắt ý cười dày đặc.
Thật không ngờ là khả năng diễn xuất của mình ngày càng tốt? Còn tên Cửu Chỉ kia lại quá đần, rất dễ lừa!!
Nhịn không được ngửa mặt lên trời kích động cười to ba tiếng, quay người lại, bay trở về dược phòng.
Thật ra thì "Bệnh cũ" là mật mã của mình với Băng Phượng hỏa Hoàng, chỉ cần Cửu Chỉ đi qua, bọn họ sẽ nghĩ biện pháp giữ hắn lại.
Ha ha, kể từ đó, mình sẽ có đủ thời gian đến chế độc tình rồi.
Bảy ngày, ngại cho Tuyết Nhi nói được.
Lúc nữ nhân mang thai, là thời gian khổ nhất.
Chẳng lẽ cậu ấy nghĩ một khi mang thai là đá Tích Phong đi sao?
Mặc kệ là đối với cậu ấy hay là đối với đứa bé trong bụng, đều vô cùng tàn nhẫn!
Cho nên......
Nếu như đã dùng đến chiêu này rồi, nhiều hơn mấy ngày hay ít mấy ngày thì thế nào?
Từ khi mang thai đến khi đứa bé ra đời, phải mất hơn mươi ngày, vậy mình điều chế bảy mươi ngày độc tình đi, để ba người có thời gian hạnh phúc với nhau.
Tích Phong...... Thật ra thì cũng rất đáng thương!
Nhìn biểu hiện mấy ngày nay của hắn, càng lúc càng cảm thấy hắn cũng là người bị hại!
Quên mất Tuyết Nhi là đáng hận, nhưng cũng không phải hắn tình nguyện.
Họ chẳng những phong ấn trí nhớ của hắn, huống chi Cửu Dao dùng pháp lực chuyển tình cảm của hắn với Tuyết Nhi lên người mình. Từ đầu đến cuối, hắn cũng chỉ là con rối bị người ta khống chế, thậm chí còn không có quyền được nói không!!
Tất cả, chỉ có thể nói là trời trêu người!
Nhanh chóng tìm ra cái bình có họa tiết bọ rùa, sau đó học mới bộ dáng vừa rồi của Cửu Chỉ múc ra hai con.
Sau đó lập tức tìm ra cái hộp thất thải từ trong ngăn kéo, mở ra: "Hai muỗng màu vàng, mười muỗng màu đỏ......" Miệng lẩm bẩm, nhưng ánh mắt nhìn lướt qua một cái, hình như bên cạnh có cái gì đó đang động đậy.
Quay đầu nhìn lại, thiếu chút nữa thét chói tai.
Thì ra là mới vừa rồi quá nóng vội, quên đóng lắp bình lại, hiện tại những con cổ trùng kia đã bò ra bên ngoài, có mấy con động động cánh, đang định bay đi.
"Hỏng bét!!"
Mặc dù không có khái niệm gì đó, nhưng cổ trùng có thể ăn hết hận trong lòng, khá là hiếm thấy.
Cũng không biết Cửu Chỉ đã tốn bao nhiêu công sức mới lấy được những con cổ trùng này, nếu là cứ bay đi như vậy, sợ rằng hắn sẽ chết vì đau long mất.
Trong lòng hoảng hốt, bỏ cái hộp vàng óng trong tay xuống, bắt lại.
Cũng là họa vô đơn chí, lúc đi qua làn váy của y phục không cẩn thận đụng tới cái hộp......
"Loảng xoảng, bịch......" Một tiếng, cái hộp bị lật ngược lại, thuốc bột bên trong hộp bị đổ ra, trộn chung với nhau......
(⊙o⊙)...
Bích Lạc trợn tròn mắt!
Xong đời, xong đời, lần này thì đúng là chơi với trứng rồi! Đập đồ không nói, kế hoạch của mình cũng bị phá hỏng toàn bộ, một vở kịch mình tự biên tự diễn như vậy, cũng là công dã tràng!
Hu hu, không cần!
Tay áo vung lên, bắt toàn bộ cổ trùng vào trong bình, sau đó quỳ dưới đất, vì những thuốc kia mà mặc niệm!
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!