Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 195
Vãn Dương | Chat Online | |
22/03/2019 22:45:17 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
133 lượt xem
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 196 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 197 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 194 (Truyện xuyên không)
- * Ma phi khuynh thế, độc sủng nàng - Chương 193 (Truyện xuyên không)
"Cửu Chỉ, ngươi làm sao vậy?" Bích Lạc cẩn thận phát hiện sự khác thường của hắn, quan tâm hỏi.
"Không có...... Không có gì." Cửu Chỉ tự giễu cười cười.
Cổ này là tự tay mình sắp xếp, sao có thể phạm sai lầm?
Chắc là mình suy nghĩ nhiều rồi!
"Tuyết Nhi......"
"Hư." Hắn làm ra dấu nhỏ giọng, sau đó phất phất tay ý bảo mọi người đi ra ngoài.
"Làm sao vậy? Tại sao bảo chúng ta ra ngoài?" Bích Lạc lo lắng nhìn vào bên trong. Hình như hai người trên giường ngủ thiếp đi......
"Bọn họ cần một chút thời gian để thích ứng, trước khi bọn họ tỉnh lại, chúng ta cũng không nên đi quấy rầy bọn họ, như vậy hiệu quả mới có thể tốt hơn."
"A, tốt. Thánh thánh, vậy ngươi ở chỗ này coi chừng, chúng ta đi về trước, lát nữa lại tới."
"Bích Lạc Chiến thần đi thong thả."
"Vậy ta ở đây......"
"Ai, Cửu Chỉ, ta tìm ngươi còn có việc đấy." Bích Lạc vội vàng giữ lại: "Không phải ngươi muốn đến chỗ ta ngồi một chút sao?" Nếu như có thể, nàng thật không muốn làm như vậy, bởi vì nàng còn chưa nghĩ ra đâu rồi, thế nào mới có thể lừa được bệnh cũ của mình.
Nhưng nàng lại sợ, sợ hắn sau khi trở về chợt có suy nghĩ dạo dược phòng một chút, vậy thì thảm......
Cho dù nói như thế nào, cũng nên kéo dài tới khi hai người Diệp Tuyết tỉnh lại!
"Đúng vậy."
Thật là sợ điều gì sẽ gặp điều đó!
Chỉ thấy Cửu Chỉ vỗ ót của mình, xin lỗi nói: "Thiếu chút nữa quên mất, đi, ta đi giúp ngươi xem bệnh."
"Được!"
Ba người trở về chỗ ở của Bích Lạc, nàng lại chưa trở về phòng, mà là trực tiếp dẫn người đi đến phòng bếp.
"Bích Lạc, người đây là......"
"Dù sao bệnh này cũng nhiều năm như vậy, bây giờ không sao, trước tiên ta muốn đi xem phòng bếp của ta sửa đến đâu rồi."
Lời này vừa nói ra, Băng Phượng kiêu ngạo nâng cằm lên: "Bảo đảm sẽ khiến chủ nhân hài lòng."
"Thật sao?"
......
"Đây là phòng bếp mà ngươi nói sẽ khiến ta hài lòng sao" Giọng nói của Bích Lạc phải vô cùng cao, nhất là hai từ "Hài lòng", dường như là gầm ra.
"Ta......" Băng Phượng và hỏa Hoàng liếc mắt nhìn nhau, hai người đều không rõ, tại sao chủ nhân lại có vẻ mặt này!
Ổ chim ấm áp ~~
Đây chính là phòng bếp xinh đẹp nhất mà bọn họ có thể nghĩ ra!
Phía trên còn cắm hai cọng lông thất thải, vì để phòng bếp càng thêm tinh xảo, bọn họ nhịn đau rút ra từ trên thân đấy!
Bây giờ tâm còn đau đấy......
"Quả thật là...... Không cách nào khai thông!!!" Nhìn hai con chim bày ra ánh mắt tội nghiệp, cuối cùng lửa giận trong lòng cũng không có phát ra: "Thôi, phá tổ chim này đi cho ta, sau đó đi gọi người của Ma giới tới đây xây dựng lại." Theo ý nàng, đây đã là ân điển lớn nhất của mình rồi.
Nhưng hai con chim này lại không đồng ý: "Chủ nhân, nhìn chúng ta đau khổ cay đắng xây lên, đừng phá hủy đi, có được hay không?"
"Không được!"
"Chủ nhân, van cầu người, đây chính là ta kết tinh của chúng."
"......"
"Chủ nhân, phá hủy, sẽ làm chúng ta đau lòng."
"......"
"Chủ nhân......"
"Ai, được rồi được rồi, các ngươi nói cái gì chính là cái đó thôi." Bích Lạc phiền não hét lớn một tiếng, lửa giận trong lòng cũng hoàn toàn tiêu mất: "Cùng lắm thì ta về sau không vào phòng bếp là được." Hai gã gia hỏa này, rõ là......
Biết làm nũng như vậy, học của ai vậy!!
"Chủ nhân, rất cảm tạ ngươi!"
......
Một buổi chiều, Bích Lạc vô cùng bận.
Nhưng rốt cuộc đang bận rộn cái gì, thì cũng không thể nói rõ được, dù sao có một chút...... Đều là những chuyện không quan trọng!
Cho đến khi nàng không tìm thêm được việc gì, thật sự chống đỡ không được, không thể không tìm Cửu Chỉ thay mình xem bệnh thì cứu tinh từ trên trời hạ xuống.
"Bích Lạc Chiến thần, ma y, chủ nhân nhà ta mời các ngươi đi qua dùng bữa tối." Thánh mỹ nam cung kính khom người nói.
"Tuyết Nhi tỉnh chưa?" Bích Lạc nhảy lên cao ba thước, hưng phấn hỏi. Bữa cơm này, tới quá kịp thời!
"Đúng, xin hai vị đi nhanh một chút, thức ăn đã chuẩn bị sẵn sàng."
"Đi nhanh đi, Cửu Chỉ."
"Nhưng ngươi......"
"Ai nha, ăn cơm quan trọng hơn, hơn nữa ta đã không kịp chờ đợi muốn nhìn trạng thái sau hai người trúng độc tình sẽ thành cái gì, có thể không ngấy khiến người ta tê dại không? Cửu Chỉ, chẳng lẽ ngươi không phải mong đợi sao?" Bích Lạc nói xong, cũng không cho phép hắn giãy giụa, đã kéo tay của hắn......
......
"Không có...... Không có gì." Cửu Chỉ tự giễu cười cười.
Cổ này là tự tay mình sắp xếp, sao có thể phạm sai lầm?
Chắc là mình suy nghĩ nhiều rồi!
"Tuyết Nhi......"
"Hư." Hắn làm ra dấu nhỏ giọng, sau đó phất phất tay ý bảo mọi người đi ra ngoài.
"Làm sao vậy? Tại sao bảo chúng ta ra ngoài?" Bích Lạc lo lắng nhìn vào bên trong. Hình như hai người trên giường ngủ thiếp đi......
"Bọn họ cần một chút thời gian để thích ứng, trước khi bọn họ tỉnh lại, chúng ta cũng không nên đi quấy rầy bọn họ, như vậy hiệu quả mới có thể tốt hơn."
"A, tốt. Thánh thánh, vậy ngươi ở chỗ này coi chừng, chúng ta đi về trước, lát nữa lại tới."
"Bích Lạc Chiến thần đi thong thả."
"Vậy ta ở đây......"
"Ai, Cửu Chỉ, ta tìm ngươi còn có việc đấy." Bích Lạc vội vàng giữ lại: "Không phải ngươi muốn đến chỗ ta ngồi một chút sao?" Nếu như có thể, nàng thật không muốn làm như vậy, bởi vì nàng còn chưa nghĩ ra đâu rồi, thế nào mới có thể lừa được bệnh cũ của mình.
Nhưng nàng lại sợ, sợ hắn sau khi trở về chợt có suy nghĩ dạo dược phòng một chút, vậy thì thảm......
Cho dù nói như thế nào, cũng nên kéo dài tới khi hai người Diệp Tuyết tỉnh lại!
"Đúng vậy."
Thật là sợ điều gì sẽ gặp điều đó!
Chỉ thấy Cửu Chỉ vỗ ót của mình, xin lỗi nói: "Thiếu chút nữa quên mất, đi, ta đi giúp ngươi xem bệnh."
"Được!"
Ba người trở về chỗ ở của Bích Lạc, nàng lại chưa trở về phòng, mà là trực tiếp dẫn người đi đến phòng bếp.
"Bích Lạc, người đây là......"
"Dù sao bệnh này cũng nhiều năm như vậy, bây giờ không sao, trước tiên ta muốn đi xem phòng bếp của ta sửa đến đâu rồi."
Lời này vừa nói ra, Băng Phượng kiêu ngạo nâng cằm lên: "Bảo đảm sẽ khiến chủ nhân hài lòng."
"Thật sao?"
......
"Đây là phòng bếp mà ngươi nói sẽ khiến ta hài lòng sao" Giọng nói của Bích Lạc phải vô cùng cao, nhất là hai từ "Hài lòng", dường như là gầm ra.
"Ta......" Băng Phượng và hỏa Hoàng liếc mắt nhìn nhau, hai người đều không rõ, tại sao chủ nhân lại có vẻ mặt này!
Ổ chim ấm áp ~~
Đây chính là phòng bếp xinh đẹp nhất mà bọn họ có thể nghĩ ra!
Phía trên còn cắm hai cọng lông thất thải, vì để phòng bếp càng thêm tinh xảo, bọn họ nhịn đau rút ra từ trên thân đấy!
Bây giờ tâm còn đau đấy......
"Quả thật là...... Không cách nào khai thông!!!" Nhìn hai con chim bày ra ánh mắt tội nghiệp, cuối cùng lửa giận trong lòng cũng không có phát ra: "Thôi, phá tổ chim này đi cho ta, sau đó đi gọi người của Ma giới tới đây xây dựng lại." Theo ý nàng, đây đã là ân điển lớn nhất của mình rồi.
Nhưng hai con chim này lại không đồng ý: "Chủ nhân, nhìn chúng ta đau khổ cay đắng xây lên, đừng phá hủy đi, có được hay không?"
"Không được!"
"Chủ nhân, van cầu người, đây chính là ta kết tinh của chúng."
"......"
"Chủ nhân, phá hủy, sẽ làm chúng ta đau lòng."
"......"
"Chủ nhân......"
"Ai, được rồi được rồi, các ngươi nói cái gì chính là cái đó thôi." Bích Lạc phiền não hét lớn một tiếng, lửa giận trong lòng cũng hoàn toàn tiêu mất: "Cùng lắm thì ta về sau không vào phòng bếp là được." Hai gã gia hỏa này, rõ là......
Biết làm nũng như vậy, học của ai vậy!!
"Chủ nhân, rất cảm tạ ngươi!"
......
Một buổi chiều, Bích Lạc vô cùng bận.
Nhưng rốt cuộc đang bận rộn cái gì, thì cũng không thể nói rõ được, dù sao có một chút...... Đều là những chuyện không quan trọng!
Cho đến khi nàng không tìm thêm được việc gì, thật sự chống đỡ không được, không thể không tìm Cửu Chỉ thay mình xem bệnh thì cứu tinh từ trên trời hạ xuống.
"Bích Lạc Chiến thần, ma y, chủ nhân nhà ta mời các ngươi đi qua dùng bữa tối." Thánh mỹ nam cung kính khom người nói.
"Tuyết Nhi tỉnh chưa?" Bích Lạc nhảy lên cao ba thước, hưng phấn hỏi. Bữa cơm này, tới quá kịp thời!
"Đúng, xin hai vị đi nhanh một chút, thức ăn đã chuẩn bị sẵn sàng."
"Đi nhanh đi, Cửu Chỉ."
"Nhưng ngươi......"
"Ai nha, ăn cơm quan trọng hơn, hơn nữa ta đã không kịp chờ đợi muốn nhìn trạng thái sau hai người trúng độc tình sẽ thành cái gì, có thể không ngấy khiến người ta tê dại không? Cửu Chỉ, chẳng lẽ ngươi không phải mong đợi sao?" Bích Lạc nói xong, cũng không cho phép hắn giãy giụa, đã kéo tay của hắn......
......
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!