Giờ G - Chương 11.2

106 lượt xem

- Không phải thế đâu! Em...

Đột nhiên anh ngừng bặt.

- Em làm sao? Anh nói tiếp đi chứ!

- Anh đang nghĩ hồi ấy tại sao em lấy Nevile?

Audray cười:

- Tại em yêu anh ấy!

- Anh biết. Nhưng tại sao em yêu cậu ta? Em yêu cậu ta về điểm gì nào?

Audray nhắm mắt lại, cố hình dung những ý nghĩ thầm kín của mình hồi đó.

- Có lẽ - Cô đáp - Vì Nevile hoàn toàn trái ngược với em. Trong khi em cố giống như một cái bóng, cố làm như mình không tồn tại, thì Nevile lại hoàn toàn lộ liễu. Anh ấy tồn tại một cách đầy đủ!... Sung sướng hoàn toàn, tự tin tuyệt đối!

Cô cười nói thêm:

- Và anh ấy không xấu chút nào!

Royde nói, có phần cay đắng:

- Đúng rồi. Nevile là một người Anh trăm phần trăm, một người Anh lý tưởng. To cao, ham thích thể thao, điềm tĩnh, thân hình chắc nịch, lúc nào cũng thỏa mãn, và trong mọi lĩnh vực cậu ta đều thành công.

Audray ngạc nhiên nhìn anh:

- Có vẻ anh không ưa Nevile?

Tránh cặp mắt Audray, Royde quay đi nhồi thuốc vào tẩu.

- Nếu quả như vậy, - Anh nói tiếp - thì em ngạc nhiên lắm sao? Cậu ta có tất cả những gì anh không có! Cậu ta giỏi đủ các môn thể thao, cậu ta bơi giỏi, khiêu vũ giỏi, nói chuyện hết sức có duyên! Trong khi anh chỉ là đứa vụng về, lại thêm một cánh tay bị liệt! Cậu ta lúc nào cũng nổi trội, trong khi anh chỉ là một con gấu vụng về! Và cậu ta đã lấy cô gái anh hằng yêu dấu!

Audray cố nén lại một tiếng cười khẽ.

Royde vẫn thao thao:

- Em đừng làm như em không biết anh yêu em từ năm em mười lăm tuổi!... Cả bây giờ anh vẫn yêu em...

Audray không để anh nói tiếp:

- Không! Bây giờ thì không!

- Em nói thế nghĩa là sao?... “Bây giờ thì không” nghĩa là thế nào?

Audray đứng dậy.

- Vì bây giờ, - Cô điềm tĩnh nói - em không còn như trước nữa.

- Nghĩa là sao?

Anh đứng lên, trước mặt người phụ nữ trẻ.

- Dù anh chưa biết, - Cô trả lời rất nhanh - em cũng không thể nói với anh được!... Chính em cũng chưa hiểu rõ bản thân em lắm... chỉ biết rằng...

Audray ngừng bặt, rồi không nói hết câu, quay gót đi về phía khách sạn.

Đi một lát, cô gặp Nevile. Anh đang nằm sấp trên cát, chăm chú nhìn một xoáy nước. Audray hỏi anh đang làm gì.

- Anh đang xem một con cua - Nevile nói - Nó đang loay hoay khôn khổ, tự làm khổ mình!... Em nhìn kìa! Kia kìa!

Audray quỳ xuống nhìn.

- Em nhìn thấy chưa?

- Rồi.

Nevile mời Audray một điếu thuốc. Cô nhận và anh châm lửa cho cô. Audray cố tránh, không để cặp mắt anh nhìn vào cặp mắt cô.

Lát sau, Nevile nói khẽ:

- Audray?

- Anh bảo gì ạ?

- Hai chúng mình vẫn giữ tình thân chứ?

- Tất nhiên rồi!

- Đối với anh, điều đó là quan trọng nhất!

Nevile lo lắng nhìn người vợ cũ. Cô cười gượng gạo. Anh lấy giọng bình thường, nói tiếp:

- Cuộc dạo chơi hôm nay thú vị đấy chứ? Thời tiết lại rất đẹp!

- Vâng.

- Tháng Chín mà thế này là hơi nóng quá đấy.

Họ im lặng. Và Nevile lại lên tiếng trước:

- Audray?

Người phụ nữ trẻ ngẩng đầu lên nhìn ra bãi cát:

- Vợ anh gọi anh kìa. Chị ấy ra hiệu bảo anh đến đó...

Nevile đứng lên, nhìn thẳng vào mắt Audray, nói khẽ:

- Em mới là vợ anh, Audray!

Cô quay lưng lại người chồng cũ.

Nevile chạy về phía Kay đang đợi anh.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo