Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 106
Vãn Dương | Chat Online | |
29/04/2019 18:56:50 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
108 lượt xem
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 107 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 108 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 105 (Truyện tiên hiệp)
- * Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 103 (Truyện tiên hiệp)
Trên đường đi tìm, mới đầu cũng chẳng gặp phải điều bất trắc không may gì, vừa rồi bay qua một khu rừng nọ, đột nhiên có một tấm lướt mạng nhện bất ngờ tung ra, Nhã Tư và Cốt Cốt trở tay không kịp liền bị dích chặt vào tơ nhện. Quẫy đạp rẫy rụa một hồi, cũng nhờ sự giúp sức của Cốt Cốt mà Nhã Tư mới thoát, nhưng còn Cốt Cốt không thể thoát ra được liền bị đốt tơ nhện đó quấn chặt lại. Chủ thể của cái mạng nhện khủng lồ đó là một con Nhện Tinh khủng lồ vô cùng hung hăng, Nhã Tư đấu không lại nó, không biết con Nhện Tinh đã giấu Cốt Cốt ở chỗ nào, trong lòng đã hoảng loạn lại càng thêm hoang mang, không còn cách nào khác liền vội vã chạy đi tìm người cứu giúp, cũng may vừa hay phát hiện ra Thiên Ẩn ở đây nên mới đến tìm.
Trên đường đuổi theo Thiên Ẩn, nghe Nhã Tư kể lại toàn bộ câu chuyện ta cũng có chút cảm thông, hai nử tử yếu đuối không may gặp phải yêu quái hung hăng tung hoành, đã bị hoảng loạn một phen, thực sự đáng thương.
Nhã Tư dẫn ta đến nơi con Nhện Tinh, cũng chính là đang đuổi theo Thiên Ẩn, ta và Nhã Tư đằng vân như vậy là khá nhanh rồi, nhưng mãi mà chẳng thấy hắn đâu, có thể thấy Thiên Ẩn gấp gáp đến mức nào…
Hắn thực sự đang rất lo lắng cho Cốt Cốt…
- Có chuyện gì vậy? – thấy Nhã Tư cứ nhìn mình nhát gừng, ta khó hiểu hỏi.
Nhã Tư à lên một tiếng, tâm trạng đã bình ổn hơn lúc trước, mỉn cười nói.
- Mắt của cô…
- Ừm, nhìn lạ lắm à?
Nhã Tư lắc đầu.
- Không có, chỉ là một bên màu đen, một bên màu tím, nhìn vô cùng ảo diệu, có chút là lạ nên ta mới quá chú ý, làm phiền cô rồi.
- Không sao. – ta khách khí nói, sau đó nhìn về phía trước – đã tới nơi chưa vậy?
Ta đang nóng lòng muốn biết Thiên Ẩn đang ở đâu, bắt đầu từ khi nào mà một giây phút ngắn ngủi thiếu hắn thôi mà ta đã trở nên bồn chồn không yên như thế này.
- Sắp tới rồi, mặc dù lúc đó rất hỗn loạn, nhưng ta nhớ là băng qua con sông này là tới nơi rồi. – Nhã Tư chỉ tay về phía trước. Ta im lặng không nói gì, vì còn mải suy nghĩ, tại vì sao khi không thấy Thiên Ẩn, ta lại bồn chồn không yên.
Quả nhiên băng qua con sông lớn nữa, một ngôi làng nhỏ nữa, một cánh rừng nữa, lại một thôn làng khác nữa, mới thực sự tới nơi ta cần tới. Lúc rời đi là lúc xế chiều, khi đến khu rừng xuất hiện Nhện Tinh thì trời đã tối hẳn, từ xa đã thấy một đống hỗn độn hiện ra, cây cối đổ nát, con Nhện Tinh to lớn kềnh càng nằm bết động, ta đoán ngay được vừa rồi đã có một cuộc hỗn chiến xảy ra, dĩ nhiên người thắng là Thiên Ẩn.
Vừa nhìn thấy Thiên Ẩn, ta bỗng chốc rất vui, định lên tiếng gọi hắn, nhưng lại thấy trong tay hắn đang ôm một nữ tử yếu đuối, thì không hiểu sao tiếng gọi định thốt lên lại nghẹn ứ trong họng.
Thiên Ẩn không nhìn thấy ta, hắn vội vã rời đi, ta chỉ nhìn thấy bóng lưng của hắn, cũng nhìn thấy Cốt Cốt người nhuốm đầy máu đang yếu ớt ngả đầu lên ngực hắn, yên tâm nằm trong vòng tay của hắn.
Lúc này đây, nhìn thấy bóng lưng ấy, ta lại có cảm giác sợ hãi, điều ta sợ hãi, chính là nhìn thấy hắn quay lưng về phía ta, lạnh lùng rời đi, không một lần ngoái lại.
Ta đã tìm ra được câu trả lời cho những nghi vấn nếu trên rồi, lí do tại sao khi không nhìn thấy hắn ta lại khó chịu, chẳng qua là vì ta đã thực sự động tâm với mà thôi
Trên đường đuổi theo Thiên Ẩn, nghe Nhã Tư kể lại toàn bộ câu chuyện ta cũng có chút cảm thông, hai nử tử yếu đuối không may gặp phải yêu quái hung hăng tung hoành, đã bị hoảng loạn một phen, thực sự đáng thương.
Nhã Tư dẫn ta đến nơi con Nhện Tinh, cũng chính là đang đuổi theo Thiên Ẩn, ta và Nhã Tư đằng vân như vậy là khá nhanh rồi, nhưng mãi mà chẳng thấy hắn đâu, có thể thấy Thiên Ẩn gấp gáp đến mức nào…
Hắn thực sự đang rất lo lắng cho Cốt Cốt…
- Có chuyện gì vậy? – thấy Nhã Tư cứ nhìn mình nhát gừng, ta khó hiểu hỏi.
Nhã Tư à lên một tiếng, tâm trạng đã bình ổn hơn lúc trước, mỉn cười nói.
- Mắt của cô…
- Ừm, nhìn lạ lắm à?
Nhã Tư lắc đầu.
- Không có, chỉ là một bên màu đen, một bên màu tím, nhìn vô cùng ảo diệu, có chút là lạ nên ta mới quá chú ý, làm phiền cô rồi.
- Không sao. – ta khách khí nói, sau đó nhìn về phía trước – đã tới nơi chưa vậy?
Ta đang nóng lòng muốn biết Thiên Ẩn đang ở đâu, bắt đầu từ khi nào mà một giây phút ngắn ngủi thiếu hắn thôi mà ta đã trở nên bồn chồn không yên như thế này.
- Sắp tới rồi, mặc dù lúc đó rất hỗn loạn, nhưng ta nhớ là băng qua con sông này là tới nơi rồi. – Nhã Tư chỉ tay về phía trước. Ta im lặng không nói gì, vì còn mải suy nghĩ, tại vì sao khi không thấy Thiên Ẩn, ta lại bồn chồn không yên.
Quả nhiên băng qua con sông lớn nữa, một ngôi làng nhỏ nữa, một cánh rừng nữa, lại một thôn làng khác nữa, mới thực sự tới nơi ta cần tới. Lúc rời đi là lúc xế chiều, khi đến khu rừng xuất hiện Nhện Tinh thì trời đã tối hẳn, từ xa đã thấy một đống hỗn độn hiện ra, cây cối đổ nát, con Nhện Tinh to lớn kềnh càng nằm bết động, ta đoán ngay được vừa rồi đã có một cuộc hỗn chiến xảy ra, dĩ nhiên người thắng là Thiên Ẩn.
Vừa nhìn thấy Thiên Ẩn, ta bỗng chốc rất vui, định lên tiếng gọi hắn, nhưng lại thấy trong tay hắn đang ôm một nữ tử yếu đuối, thì không hiểu sao tiếng gọi định thốt lên lại nghẹn ứ trong họng.
Thiên Ẩn không nhìn thấy ta, hắn vội vã rời đi, ta chỉ nhìn thấy bóng lưng của hắn, cũng nhìn thấy Cốt Cốt người nhuốm đầy máu đang yếu ớt ngả đầu lên ngực hắn, yên tâm nằm trong vòng tay của hắn.
Lúc này đây, nhìn thấy bóng lưng ấy, ta lại có cảm giác sợ hãi, điều ta sợ hãi, chính là nhìn thấy hắn quay lưng về phía ta, lạnh lùng rời đi, không một lần ngoái lại.
Ta đã tìm ra được câu trả lời cho những nghi vấn nếu trên rồi, lí do tại sao khi không nhìn thấy hắn ta lại khó chịu, chẳng qua là vì ta đã thực sự động tâm với mà thôi
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 106,Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!