YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 1726: Không buông tay (2)
Đỗ Phương Lam | Chat Online | |
16/05/2019 11:45:18 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
104 lượt xem
- * YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 1727: Không yêu thương nổi người sợ tối (1) (Truyện ngôn tình)
- * YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 1728: Không yêu thương nổi người sợ tối (2) (Truyện ngôn tình)
- * YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 1725: Không buông tay (1) (Truyện ngôn tình)
- * YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 1724: Dựa vào mặt kiếm cơm (2) (Truyện ngôn tình)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiểu Bạch giật mình, thầm nghĩ: vẫn là Lạc Y chủ động a, chưa gì đã dẫn anh về nhà, há há...
Anh còn tưởng rằng Lạc Y sẽ cùng anh về nhà anh chứ. Mặc dù anh không hay ở trong nước, nhưng, bất động sản ở trong nước của anh vẫn rất nhiều.
Đến thăm nhà cô cũng tốt, tiện thể, tìm hiểu thói quen cuộc sống của cô!
Lạc Y không đưa xe vào bãi đỗ xe, mà để luôn dưới lầu.
Trong lòng Tiểu Bạch kỳ quái, vì sao lại dừng xe ở đây? Chẳng lẽ lát nữa còn phải ra ngoài?
“Xuống xe!”
“Nha...” Tiểu Bạch theo Lạc Y xuống xe.
Cửa xe vừa mở ra, gió lạnh lập tức thổi vù tới.
Tiểu Bạch che miệng, nói: “Lạnh miệng chết...”
Lạc Y nhìn thoáng qua anh, chợt muốn cười.
Cuối tháng 11, giữa mùa đông có thể không lạnh sao, huống chi miệng anh còn bị thương, ban nãy Tiểu Bạch bị thương kêu cha gọi mẹ, lại bị bác sĩ vần vò hơn bốn mươi phút, thật sự là chịu đủ khổ.
Tiểu Bạch nức nở làu bàu, Lạc Y mất kiên nhẫn: “Anh đừng như bé trai thế được không? Lớn tướng rồi mà còn!”
Lạc Y không thích kiểu người như Tiểu Bạch, cô thích người trầm ổn, trưởng thành, có thể gánh vác trách nhiệm.
Tính cách của Tiểu Bạch, làm em trai còn được, làm bạn trai, mấy phút đã có thể bị anh chọc tức chết.
Lạc Y dẫn anh lên lầu, Lạc Y ở tầng ba, cô cầm chìa khóa mở cửa, nói với Tiểu Bạch: “Anh chờ ở đây. Đừng lộn xộn! Tôi thu dọn xong quần áo rồi ra.”
Vẻ mặt Tiểu Bạch ngơ ngác. Hóa ra là cô dẫn anh về nhà để lấy quần áo... Ban đầu anh còn định vào xem nhà cô thế nào, giờ người ta còn chẳng cho anh bước chân vào!
Tiểu Bạch thầm nghĩ, em không cho anh vào, chẳng lẽ anh không vào được sao? Dù sao em cũng đã mở cửa, lát nữa em đi vào thu dọn quần áo, anh sẽ lén ngó vào...
“Ừm ừm ừm, nhanh lên nhé.” Tiểu Bạch làm bộ gật đầu, giục cô: “Nhanh lên, bên ngoài lạnh lắm.”
Lạc Y nhìn lướt qua anh, tên này ngay cả áo khoác cũng không mặc, chỉ mặc bộ vét trắng.
Lạc Y mở cửa ra, đi vào trong, cành cạch, khóa cửa lại.
!!!
Tiểu Bạch mở to hai mắt nhìn, trong lòng “fuck fuck...” Mặc dù biết không được nói tục, nhưng, lúc này nội tâm anh không thể nào bình tĩnh nổi!
Cô nương Lạc Y này... phòng anh như phòng cướp vậy? Khóa cửa làm gì? Chẳng lẽ anh còn có thể trộm đồ sao?
Hừ --------- anh không vui!
“Ách xì --------“ Tiểu Bạch hắt hơi một cái, bi kịch là... miệng đau!
Hắt xì, miệng mở quá to, đau môi, huhuhu
Lúc này, cửa sát vách mở ra, một bác gái bước ra. Bác gái nhìn Tiểu Bạch, nha... tên nhóc này là ai? Rất đẹp trai, vóc dáng lại cao, rất dễ nhìn! Còn bờ môi... hơi dày thì phải...
“Cậu tìm ai vậy?” Bác gái hỏi anh.
Tiểu Bạch đáp: “Cháu là bạn người này.” Cậu chỉ chỉ nhà Lạc Y.
Bác gái vội nói: “Ai u, chắc cậu là bạn của thẩm phán Lạc hả, vậy nhân phẩm của cậu nhất định không tồi!”
Hai mắt bà lão sáng lên, nhìn anh hỏi: “Cậu đã có đối tượng chưa? Không có đối tượng thì để bác giới thiệu cho cậu một người!”
Tiểu Bạch giật mình, thầm nghĩ: vẫn là Lạc Y chủ động a, chưa gì đã dẫn anh về nhà, há há...
Anh còn tưởng rằng Lạc Y sẽ cùng anh về nhà anh chứ. Mặc dù anh không hay ở trong nước, nhưng, bất động sản ở trong nước của anh vẫn rất nhiều.
Đến thăm nhà cô cũng tốt, tiện thể, tìm hiểu thói quen cuộc sống của cô!
Lạc Y không đưa xe vào bãi đỗ xe, mà để luôn dưới lầu.
Trong lòng Tiểu Bạch kỳ quái, vì sao lại dừng xe ở đây? Chẳng lẽ lát nữa còn phải ra ngoài?
“Xuống xe!”
“Nha...” Tiểu Bạch theo Lạc Y xuống xe.
Cửa xe vừa mở ra, gió lạnh lập tức thổi vù tới.
Tiểu Bạch che miệng, nói: “Lạnh miệng chết...”
Lạc Y nhìn thoáng qua anh, chợt muốn cười.
Cuối tháng 11, giữa mùa đông có thể không lạnh sao, huống chi miệng anh còn bị thương, ban nãy Tiểu Bạch bị thương kêu cha gọi mẹ, lại bị bác sĩ vần vò hơn bốn mươi phút, thật sự là chịu đủ khổ.
Tiểu Bạch nức nở làu bàu, Lạc Y mất kiên nhẫn: “Anh đừng như bé trai thế được không? Lớn tướng rồi mà còn!”
Lạc Y không thích kiểu người như Tiểu Bạch, cô thích người trầm ổn, trưởng thành, có thể gánh vác trách nhiệm.
Tính cách của Tiểu Bạch, làm em trai còn được, làm bạn trai, mấy phút đã có thể bị anh chọc tức chết.
Lạc Y dẫn anh lên lầu, Lạc Y ở tầng ba, cô cầm chìa khóa mở cửa, nói với Tiểu Bạch: “Anh chờ ở đây. Đừng lộn xộn! Tôi thu dọn xong quần áo rồi ra.”
Vẻ mặt Tiểu Bạch ngơ ngác. Hóa ra là cô dẫn anh về nhà để lấy quần áo... Ban đầu anh còn định vào xem nhà cô thế nào, giờ người ta còn chẳng cho anh bước chân vào!
Tiểu Bạch thầm nghĩ, em không cho anh vào, chẳng lẽ anh không vào được sao? Dù sao em cũng đã mở cửa, lát nữa em đi vào thu dọn quần áo, anh sẽ lén ngó vào...
“Ừm ừm ừm, nhanh lên nhé.” Tiểu Bạch làm bộ gật đầu, giục cô: “Nhanh lên, bên ngoài lạnh lắm.”
Lạc Y nhìn lướt qua anh, tên này ngay cả áo khoác cũng không mặc, chỉ mặc bộ vét trắng.
Lạc Y mở cửa ra, đi vào trong, cành cạch, khóa cửa lại.
!!!
Tiểu Bạch mở to hai mắt nhìn, trong lòng “fuck fuck...” Mặc dù biết không được nói tục, nhưng, lúc này nội tâm anh không thể nào bình tĩnh nổi!
Cô nương Lạc Y này... phòng anh như phòng cướp vậy? Khóa cửa làm gì? Chẳng lẽ anh còn có thể trộm đồ sao?
Hừ --------- anh không vui!
“Ách xì --------“ Tiểu Bạch hắt hơi một cái, bi kịch là... miệng đau!
Hắt xì, miệng mở quá to, đau môi, huhuhu
Lúc này, cửa sát vách mở ra, một bác gái bước ra. Bác gái nhìn Tiểu Bạch, nha... tên nhóc này là ai? Rất đẹp trai, vóc dáng lại cao, rất dễ nhìn! Còn bờ môi... hơi dày thì phải...
“Cậu tìm ai vậy?” Bác gái hỏi anh.
Tiểu Bạch đáp: “Cháu là bạn người này.” Cậu chỉ chỉ nhà Lạc Y.
Bác gái vội nói: “Ai u, chắc cậu là bạn của thẩm phán Lạc hả, vậy nhân phẩm của cậu nhất định không tồi!”
Hai mắt bà lão sáng lên, nhìn anh hỏi: “Cậu đã có đối tượng chưa? Không có đối tượng thì để bác giới thiệu cho cậu một người!”
Truyện mới nhất:
- HẠT MẦM TÌNH BẠN (Truyện tổng hợp)
- Thích mày á! Được chưa? (12. Khoảng cách) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (11. Khoảng cách không lời) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (10. Rối răm) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (9. Chao biết ghen òi!) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (8. Khó hiểu) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (7. Hint ngập tràn) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (6. Dare or True) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (5. Thái độ) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (4. Ánh mắt...) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ - Chương 1726: Không buông tay (2),YÊU SÂU NẶNG: ĐẾ THIẾU ÂM THẦM CƯNG CHIỀU VỢ
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!