Hồ sơ bí ẩn - Chương 906
Fairy Dream | Chat Online | |
28/05/2019 16:22:16 | |
Truyện ma - Truyện kinh dị | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
66 lượt xem
- * Hồ sơ bí ẩn - Chương 907 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Hồ sơ bí ẩn - Chương 908 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Hồ sơ bí ẩn - Chương 905 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Hồ sơ bí ẩn - Chương 904 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
Suy nghĩ của tôi hiện giờ rất hỗn loạn, có rất nhiều chuyện tôi không thể giải thích được.
Tôi hiện tại cũng không cách nào di chuyển được, chỉ có thể bị kéo lê một đoạn, kéo qua ngưỡng cửa, bước vào một căn phòng khác.
Tôi ngửi thấy được một mùi hương nào đó, cố gắng đảo mắt nhưng vẫn chẳng phát hiện được gì.
Người kia tiến vào căn phòng, còn tôi lại bị bỏ lại bên ngoài.
Tôi cố gắng bay lên, lại phát hiện cơ thể của mình giống như có thực thể, căn bản không thể di chuyển như hồn ma được.
Khó khăn lắm mới lăn được hai vòng, cuối cùng cũng nhìn thấy được tình hình bên trong căn phòng.
Căn phòng ấy tương tự như phòng vẽ tranh, có một người đang tô màu cho những con búp bê sứ.
Chuyện này thì dễ hiểu.
Tôi lại nhìn xung quanh, từng căng phòng ở đây hình như đều là phòng làm việc. Chẳng qua là so với những căn phòng mỹ thuật hiện đại thì căn phòng này rất cổ xưa và có phần đơn sơ.
Tôi nhìn thấy hai cánh cửa bị vỡ và một chiếc bàn mục mốc.
Bên ngoài phòng đều không sạch sẽ lắm. Ở các góc phòng còn có cả mạng nhện.
Những con búp bê sứ ở đây cũng chẳng bằng những loại được tạo ra từ dây chuyền sản xuất hiện đại, chúng cũng chẳng phải là kiệt tác của bậc thầy nào. Đây là một xưởng thủ công thời cổ đại.
Mặc dù như vậy, nhưng những con búp bê sứ này đều rất xinh đẹp bắt mắt.
Tôi nghe thấy phía sau có tiếng bước chân, muốn né sang một bên, nhưng đã muộn rồi, tôi bị rất nhiều người giẫm qua.
Buồn bực một hồi, tôi lại muốn xem thử xem những người đó đang làm gì, lại phát hiện rằng lúc bọn họ nói chuyện thì tôi lại chẳng hiểu gì.
Những vấn đề về khẩu âm, ngôn ngữ địa phương cũng chẳng phải lần đầu tiên tôi gặp phải.
Đặc biệt là trong những giấc mơ có khoảng cách thời gian như thế này.
Tôi đột nhiên nhớ đến cái Tụ Bảo Bồn kia.
Lúc tiêu hủy Tụ Bảo Bồn, tôi đã từng nghe thấy loại ngôn ngữ lạ lẫm này, nhưng qua được một hồi thì tôi lại có thể lý giải được ý nghĩa bên trong.
Tôi thử cảm nhận nhưng lại chẳng cảm thấy gì.
Tôi lại cố gắng ngẩng lên xem những con búp bê sứ trong phòng.
Nhưng bởi vì đối tượng nhập vào lần này là thứ đồ ấy, cho nên mới… Nhưng Tụ Bảo Bồn vốn dĩ cũng là một cái bát vỡ.
Lẽ nào phải đợi cho nó được tô màu xong, được coi là hoàn chỉnh, sau đó tôi mới có thể nghe hiểu được bọn họ đang nói gì hay sao?
Tôi nhẫn nại đợi một hồi, thất vọng phát hiện ra đám người này hết đến rồi lại đi, bước qua bước lại trên người tôi, nhưng tôi tuyệt nhiên lại chẳng thể hiểu nổi họ đang nói những gì.
Trời bắt đầu tối, trong phòng nến được thắp lên.
Các thợ thủ công vẫn đang làm việc chăm chỉ, cho đến khi những con búp bê sứ tất cả đều được tô màu, rồi lại được đem đi hong khô.
Tôi bị lôi ra ngoài nằm cùng với những con búp bê sứ đang được hong khô.
Bầu trời trăng sáng nhiều sao, là một màu xanh tuyệt đẹp, những cảnh đẹp như vậy thật khó có thể nhìn thấy ở xã hội hiện đại.
Tôi chưa ngắm được bao lâu thì lại bắt đầu lo lắng.
Giấc mơ của tôi không được tua nhanh.
Lần này một giây một phút cũng không hề bỏ sót, tôi đã ba ngày nằm cứng ngắc ở ngoài căn phòng gỗ này.
Trong vòng ba ngày, việc duy nhất mà tôi làm chính là lăn mấy vòng, tránh đường để cho người khác không giẫm qua tôi để ra ra vào vào căn phòng.
Tôi muốn cố gắng vượt qua gian khổ mà lăn thêm một đoạn nữa, để nhìn xem tình huống xung quanh. Chỉ là trước đó tôi không biết cái con búp bê sứ mà tôi nhập vào kia sẽ ở trong căn phòng bao lâu. Nếu nó bị người ta mang đi, tôi cũng bị lôi theo, thì lúc bị kéo đi có thể sẽ bỏ lỡ rất nhiều thứ.
Tôi cố gắng gượng ba ngày, ba ngày trôi qua tôi bị một người chuyên quản lý những công việc thường ngày mang đi.
Trên tay người đó đang ôm một cái rương.
Hôm qua tôi đã cố gắng nhìn lén, xác định người đó dùng miếng gỗ đem búp bê sứ đi phơi khô, còn dùng rương để chuyển chúng ra ngoài.
Tôi điều chỉnh lại thân thể, cả đường đều bị lôi đi.
Theo như tôi dự đoán thì tất cả số búp bê sứ này sẽ được đưa tới cửa hàng để bán.
Người này không ngồi xe ngựa, xe lừa hay đẩy xe, mà chỉ ôm cái rương đi bộ. Điều này làm tôi thở ra một hơi.
Cửa hàng mà người đó muốn đến là ở kế bên, rất gần.
Nhưng vì khoảng cách, thân thể của tôi dừng ở trong căn phòng nhỏ phía sau, chứ không đi vào phía trước cửa hàng.
Căn phòng nhỏ này thông đến phía trước cửa hàng, cửa rất nhỏ, còn nhỏ hơn một vòng so với cánh cửa của những căn phòng hiện đại, tôi không lăn vào đó được.
Tôi nghe loáng thoáng tiếng người nói ở bên ngoài, nhưng vẫn là một loại ngôn ngữ mà tôi chẳng thể nào hiểu được.
Đây chắc chắn là sự bắt đầu của cảnh mộng, hoặc có lẽ cũng chỉ là sự mở đầu cho cuộc đời của Ngô Linh, tôi chỉ có thể nhẫn nại chờ đợi.
Vốn dĩ tôi luôn tực giận vì cảnh mộng tua nhanh, nhưng lần này thì tôi lại có chút nhớ nó.
Ba ngày nữa lại tiếp tục trôi qua, tôi vẫn nằm trong căn phòng nhỏ đấy, đồng thời vì căn phòng này quá nhỏ và còn chất đầy những vật dụng, đến nỗi ngay cả nơi để ẩn náu cũng chẳng có, nên thường xuyên bị người khác đạp cho vài cái.
Đến ngày thứ tư, tôi chợt cảm thấy có một lực kéo quen thuộc.
Tôi bị kéo đi, đi xuyên qua tường, tiếp đó lại cảm thấy tốc độ đang tăng dần, trực tiếp xông thẳng ra ngoài.
Tôi chỉ kịp liếc nhìn một chút về phía trước của cửa hàng thì liền xuyên qua một vài bức tường, liếc cửa hàng kế bên một cái, rồi rơi xuống mặt đường.
Nói đó là đường phố thì có chút không hợp lý cho lắm.
Đây là một con đường lát đá.
Tôi có thể nghe thấy phía trước có tiếng móng ngựa và bánh xe lăn.
Sau một hồi thì những tiếng động đó dừng lại.
Tôi cố gắng trở mình, xem xem tình huống phía trước.
Phía trước quả thật có một chiếc xe ngựa đang dừng lại, một lát sau, từ trong cửa hàng có hai cô gái đang nói cười vui vẻ bước ra. Nhìn cách ăn mặc của hai người có sự khác biệt rất rõ ràng. Cô gái mặc quần áo mộc mạc đang cầm một cái hộp.
Hai người sau khi lên xe ngựa, xe bắt đầu chạy đi thì tôi liền bị lôi đi cùng.
Tiếp theo đó là tôi phải chịu một trận hành hạ.
Tuy không cảm thấy đau đớn, nhưng khi bị ngựa kéo đi một đoạn đường mãi cho đến khi dừng lại ở một ngôi nhà thì tôi mới tạm thời cảm thấy được giải thoát.
Người mua búp bê sứ chính là cô gái kia. Cô ta đặt con búp bê sứ của mình vào trong phòng, tôi thì bị mắc kẹt ở trong vườn, duy trì một phạm vi nhất định.
Sau khi sắp xếp mọi suy nghĩ, tôi lăn vài vòng trong khu vườn này, tìm hiểu tình hình ở đây.
Liền dựa vào vốn kinh nghiệm ít ỏi khi xem phim cổ trang của tôi, thì cô gái kia có lẽ là có gia cảnh rất tốt.
Quan sát được mấy ngày, tôi vẫn không hiểu nổi bọn họ nói gì, nhưng có thể cảm nhận ra, cô gái kia là một người rất điềm đạm và dịu dàng. Nhưng cô ta có lương thiện hay không thì tạm thời tôi chưa thể xác định được, chí ít thì cô ta là một người rất có gia giáo.
Ngô Linh hiện tại có lẽ là an toàn.
Tôi vô thức nghĩ tới Lữ Xảo Lam.
Chẳng lẽ Ngô Linh là vì cô gái này nên linh hồn được mới sinh ra?
Hay là Ngô Linh chính là cô gái này, chẳng qua là đã xảy ra một số chuyện, làm cho thân thể cô ấy chết đi, còn linh hồn thì trú ngụ bên trong búp bê sứ chăng?
Tôi đang nghĩ ngợi lung tung thì nhìn thấy có người tới, liền muốn lăn tới gần phòng để nghe lén.
Trong quá trình lăn tới phòng cô gái kia, tôi đột nhiên cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm, nên vô thức bất động.
Tôi cử động tay, cơ thể có chút cứng nhắc, nhưng mà sợi dây thừng trên người tôi thì đã biến mất rồi.
Tôi mừng thầm trong bụng, từ dưới đất nhảy lên, vung tay vung chân.
Ha ha! Thật sự được tự do rồi!
Mặc dù không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cử động được thì tôi có thể tự do hành động.
Suy nghĩ này vừa mới hiện ra trong đầu, tôi liền cảm thấy cảnh tượng xung quanh tôi có gì đó thay đổi.
Tôi hiện giờ đang đứng trong phòng, đối diện giường ngủ, cô gái kia thì đang nằm trên giường, hơi thở yếu ớt.
Phía trên kệ ngay bên cạnh giường ngủ của cô gái ấy, thứ khiến tôi phải mở to mắt nhìn, chính là con búp bê sứ có bề ngoài thô kệch kia, nhìn vào cảm thấy có một loại tà ý, thuốc màu trên mặt bị tróc ra, tạo nên một nụ cười gian ác.
Chọn Tập
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!