Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 266
Trần Thị Huyền Trang | Chat Online | |
02/06/2019 11:08:10 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
91 lượt xem
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 267 (Truyện ngôn tình)
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 268 (Truyện ngôn tình)
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 265 (Truyện ngôn tình)
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 264 (Truyện ngôn tình)
Lên máy bay, Đường Hạo ngay tức khắc bắt đầu làm việc. Khá tốt, hiện tại đang trong lúc phát đạt, hắn hoàn toàn có thể ở Anh Quốc xử lý chuyện công ty. Nhân đây cũng chỉnh đống lại chi nhánh công ty ở bên này.
Hắn cho tới bây giờ chưa từng muốn rời khỏi cô. Hắn đương nhiên là muốn trong thời gian nhanh nhất được nhìn thấy cô, khiến cô sớm một chút chấp nhận chính mình. Ở sân bay, cô cứ liên tiếp quay đầu lại, chứng tỏ cô đối với hắn vẫn là có tình có ý. Điều này khiến hắn càng thêm có lòng tin.
“Hi! Anh chàng đẹp trai, đi một mình sao?” Một cô gái tây ăn mặc nóng bóng chủ động nói chuyện bằng tiếng Anh với Đường Hạo. “Anh muốn đến Luân Đôn đúng không?” Mắt người đẹp đang mê muội thưởng thức.
Đường Hạo nhẹ nhàng vuốt cằm, xem như lịch sự đáp lại người đẹp.
Cô gái Tây ném cho hắn một cái nhìn mị hoặc, hếch bộ ngực đầy đặn lên: “Thật trùng hợp, tôi đây cũng đang định đến đó, kết bạn nhé! Tôi chưa bao giờ nhìn thấy một người đàn ông Phương Đông nào đẹp trai như anh…. Thật sự là muốn….” Tiếp đó, bàn tay cô ta vuốt ve cánh tay của Đường Hạo. Loại ám thị này đương nhiên là quá rõ ràng.
Đường Hạo chau mày, tránh khỏi tay cô gái, dùng tiếng anh lưu loát đáp lại: “Bạn gái tôi sẽ đến sân bay đón tôi! Tôi rất sợ làm cô ấy ghen, cô ấy mà ghen thì khinh khủng lắm!”
“A.! Vậy thì thật đáng tiếc!” Cô gái Tây tiếc nuối lắc đầu, sau đó quay trở lại vị trí của mình. Nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn người đàn ông Phương Đông anh tuấn này một cái mà nuốt nước miếng.
Đường Hạo cười khổ. Hắn không còn tính khí thay đổi thất thường như trước kia nữa đâu nhé! Bây giờ Lục Giai Ngưng còn chưa có chinh phục được, hắn đâu có lá gan đi làm điều xằng bậy.
Cả đời này hắn phải nghiêm khắc chấn tự trông nom chính mình. Nhất định không được làm điều gì sai trái, có lỗi với cô nữa.
Xử lý xong đống công việc, Đường Hạo giơ đồng hồ có giá trị xa xỉ ở trên cổ tay ra xem mấy giờ, nghi hoặc hỏi nhân viên hàng không: “Bây giờ không phải đến lúc hạ cánh rồi sao? Tại sao máy bay còn chưa đáp xuống?”
“Tiên sinh, ngài đừng gấp! Máy bay sẽ hạ cánh ngay bây giờ thôi ạ!” Nữ nhân viên hàng không vội vàng trả lời. Nhưng từ nét mặt của cô ta có thể nhận ra đang có chuyện gì đó.
Trong lòng Đường Hạo tự dưng có cảm giác xấu. Máy bay làm sao mà vô duyên vô cớ lùi thời gian hạ cánh lại?
Mười phút sau, Đường Hạo lại bất an, hỏi: “Vì sao vẫn còn chưa hạ cánh?”
“Tiên sinh, xin ngài an tâm! Chuyến bay này của chúng tôi diễn ra đều hết sức bình thường. Chỉ là thời gian hạ cánh lùi lại một chút, xin ngài hãy an tâm!” Nhân viên hàng không lại một lần nữa trấn an.
Lúc này các hành khách khác cũng không ngừng hỏi thăm. Trong khoang máy ngập tràn không khí sợ hãi và tức giận. Có một số người đã mất bình tĩnh mà lớn tiếng cãi cọ.
Tuyệt đối sẽ không có chuyện gì xảy ra! – Đường Hạo tự nói với chính mình. Nhưng chính là, trong lòng hắn sự khủng khoảng bất an lại không hề giảm bớt. Một loại cảm giác lo sợ trước nay chưa từng có. Khí tức như bị dồn nén khiến hắn không thể nào hô hấp được bình thường.
Lúc này, các nhân viên hàng không lại giải thích một lần nữa với tất cả mọi người rằng: tất cả đều bình thường, xin hãy an tâm.
Bởi vì máy bay vẫn bình thường, vững chắc, không có dấu hiệu sóc nảy, cho nên tất cả mọi người bắt đầu bĩnh tĩnh yên lặng trở lại. Nhưng Đường Hạo tuy trầm ổn nhưng lại có dự cảm xấu.
Khi trong lòng hắn cứ bất an liên tục, thì máy bay rốt cuộc cũng hạ cánh xuống.
Có lẽ hắn đã nghĩ quá nhiều!
Máy bay vững vàng hạ cánh xuống mặt đất. Vừa xuống máy bay, Đường Hạo đã cầm ngay lấy điện thoại, bấm số gọi cho Hải Uy.
Hắn có nói trước với Hải Uy, để cậu ta đến đóng Tiểu Ngưng trước.
Tiếng nhạc chờ điện thoại vang lên, sau một hồi lâu mới có tín hiệu đường dây được nối: “A lô, Hải Uy! Cậu đã đón được bạn gái của anh chưa?”
“…..” Điện thoại hồi lâu không thấy có tiếng trả lời, sau đó Hải Uy mới trầm mặc lên tiếng: “Anh Hạo, em bây giờ đang ở bệnh viện XX gần sân bay! Anh nhanh tới đây đi…….”
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!