Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 326
Trần Thị Huyền Trang | Chat Online | |
02/06/2019 18:23:01 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
75 lượt xem
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 327 (Truyện ngôn tình)
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 328 (Truyện ngôn tình)
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 325 (Truyện ngôn tình)
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 324 (Truyện ngôn tình)
“Đúng vậy, cô ấy rất lợi hại!” Đường Hạo gật đầu đồng ý, nếu như cô không lợi hại sao có thể đơn giản bắt linh hồn của hắn tù binh? Làm cho hắn vì ‘Lục Giai Ngưng’ mà biến thành một kẻ giống như người lang thang đầu đường xó chợ, rồi lại vì cô, ‘Bạch Phương Úc’ mà lại biến trở lại làm người bình thường.
Đầy bột mì trên người và mặt mũi, Bạch Phương Úc túm ống tay áo Đường Hạo, cầu khẩn nói: “Đường Hạo, anh nói cho em biết, em phải làm như thế nào? Phải làm như thế nào thì bảo bối của anh mới có thể thích em được?”
“Trở thành mẹ của bọn nó! Bọn nó nhất định sẽ thích em!” Lúc trước hắn đã hỏi qua Thượng Quan Lăng Kiệt về bệnh tình của Bạch Phương Úc, nói là phải dùng thuốc mới xúc tiến nhanh chóng khả năng khôi phục trí nhớ. Nhưng loại thuốc này đối với não bộ sẽ có kích thích rất lớn, nếu như hiện tại việc cô hồi phục trí nhớ hay không cũng không còn quan trọng với hắn nữa, và trong hoàn cảnh vẫn còn nhiều biện pháp có thể giúp cô khôi phục lại trì nhớ, thì có lẽ hắn đã sử dụng cách này rồi.
Đúng vậy, dù cô là Lục Giai Ngưng hay là Bạch Phương Úc, cô cũng vẫn sẽ là vợ của hắn, cho nên hắn không muốn chỉ vì ham muốn bản thân mà khiến cô bị tổn thương đầu óc. Đó là một cái giá quá đắt. Mà cho dù cô có không khôi phục lại những ký ức trước kia cũng không sao. Hắn tình nguyện lựa chọn hết thảy thuận theo tự nhiên, có lẽ một ngày nào đó chính cô sẽ nhớ tới hết thảy.
Bạch Phương Úc ủy khuất gật đầu.”Được, em sẽ yêu ai yêu cả đường đi !”
“Ha ha. . . . . .” Đường Hạo cười to vài tiếng, hay cho câu yêu ai yêu cả đường đi, tình huống hiện tại đúng là phù hợp cực kỳ!” Tốt, nếu như em không thích hai đứa tiểu quỷ, bọn nó đáng ghét như vậy thì anh cũng sẽ không miễn cưỡng em. Dù sao, nếu hai đứa nó cũng không phải luôn biết điều, người khác rất khó làm thân!”
Bạch Phương Úc dùng sức vỗ mạnh Đường Hạo một cái, hơi mất hứng nói: “Này, làm sao anh có thể nói bọn trẻ đáng ghét? Bọn nó đáng ghét ở chỗ nào nào? Anh chính là ba của bọn trẻ, tuy bọn nó hiện tại rất ương bướng. Nhưng cũng chỉ là hiện tại mà thôi!”
Đường Hạo nhíu mày, quả nhiên là mẫu tử liên tâm, tuy bây giờ cô không nhớ bảo bối của mình, nhưng vẫn theo bản năng mà bảo vệ cho bọn trẻ!
Đường Hạo ôm sát cô, ở bên tai cô nỉ non: “Chúng ta cùng nhau tắm rửa nhé! Sau đó, chúng ta có thể trong phòng tắm. . . . . .” Trời ạ, vừa rồi không có được đến thỏa mãn, hiện tại hắn còn rất khó chịu !
Bạch Phương Úc thoáng cái đã nhảy ra khỏi lòng hắn, bĩu môi nói: “Anh muốn như vậy chứ? Không có cảm giác, sau này hãy nói! Em đi rắm trước, sau đó đến anh . . . . .”
“Làm sao đã lại không có hứng rồi? Ha Ha, hứng của em không phải gần đây rất tốt hay sao?” Đường Hạo trêu đùa nói, từ sau khi cô mất trí nhớ, ở nhiều phương diện cô rất chủ động vào táo bạo, không phải sao?
Mà hắn thì….thật sự yêu chết cô rồi! Yêu tất cả những tính cách này của cô!
Hắn đi theo phía sau cô, cùng nhau tiến vào phòng tắm.
“Ai nha! Anh đi ra ngoài nhanh lên! Người ta muốn tắm rửa mà!” Bạch Phương Úc dùng sức đẩy lồng ngực của hắn.
Đường Hạo một cái đã dùng sức ôm lấy cô trong lồng ngực, xoay người một cái để cho sống lưng của cô dựa sát lên vách tường. Lưng chống đỡ lên vách tường, ngực đầy đăn chăm chú chống đỡ lấy thân hắn, thật là một tư thế ám muôi, khiến gò má của cô nóng lên, ăn nói cà lăm: “Đừng như vậy! Không cần, hai đứa con của anh lại đúng thời điểm mà đến phá hư……”
Môi mỏng nhẹ nhàng tinh tế lướt trên mặt cô, nhẹ giọng nói: “Chúng ta trong phòng tắm, cho dù bọn nó đến gõ cửa cũng nghe được đâu, không thể nào phá hỏng chuyện của chúng ta….”
Vừa nói, bàn tay to của hắn đồng thời cũng đã đi tới sau lưng cô.
‘Rầm’ một tiếng, chiếc quần tây mà trắng đã bị kéo xuống để lộ ra da thịt trắng tuyết, rơi trên mặt đất.
“Dừng lại! Đáng ghét! Em nói không có hứng mà…..!” Cô ngượng ngùng dùng cánh tay che một mảnh xuân quang trước ngực mình lại. Bất quá, cô làm như vậy, lại tạo ra tình cảnh như ẩn như hiện!
Đường Hạo ra vẻ khó hiểu, vẻ mặt mê hoặc nói: “Sai chỗ nào? Không phải muốn tắm sao? Bước đầu tiên khi đi tắm không phải là cởi quần áo ư?”
“Đáng ghét, anh đi ra ngoài nhanh lên!” Bạch Phương Úc không kịp thở kêu lên.”Ai nha! Em đã nói đừng có kéo quần lót của em! Đáng ghét. . . . . . Đồ điên, em không muốn nhìn anh trần truồng đâu! Anh đi ra nhanh lên!”
“Ha ha, Chúng ta cùng tắm, tuyệt lắm!”
Bạch Phương Úc cũng chẳng chú ý nhìn đến vách tường, đưa tay rất tự nhiên nhấn xuống một cái nút.
Trên tường vốn có lắp vòi hoa sen, nước bắn ra từ những cánh hoa sen rơi xuống tựa như mưa.
Cô rất tự nhiên đứng ở phía dưới vòi hoa sen, để cho nước ấm rơi xuống trên đầu tóc mình. Hơn nữa, dù nhắm mắt lại, đơn giản đã liền mò được xà phòng, có lẽ chính cô đều không có chú ý tới, chính mình quen thuộc với từng đồ vật ở đây như thế nào.
Mà Đường Hạo cười nhạt nhìn động tác của cô, đúng vậy, chính như Thượng Quan Lăng Kiệt đã nói, tuy cô đã quên hết những chuyện lúc trước nhưng ở trong sâu thẳm tiềm thức, cô đối với mọi thứ, mọi chuyện xung quanh đều có ấn tượng, có cảm giác, không chú ý được có bao nhiêu phần quen thuộc.
Mà loại cảm giác quen thuộc này sẽ từ từ kích thích cô, giúp cô khôi phục trí nhớ !
Đường Hạo đem cô ghì chặt trong ngực, giống như tưởng thưởng, dùng sức hôn cô một cái thật sâu.
“Ư. . . . . .” Bạch Phương Úc ngẩng đầu lên nghênh hợp với động tác hôn ác của hắn, hai tay chậm rãi vòng lên cổ của hắn.
Hắn lại một lần nữa làm cho sống lưng cô dựa vào vách tường, một tay nắm cao cao chân trái của cô lên, để cho đôi chân thon dài của cô quấn lấy hông hắn. Xong xuôi, hắn chuẩn xác nhắm ngay u cốc của cô trực tiếp vùi sâu vào bên trong.
Trong đầu hiện lên rất nhiều pháo hoa sáng lạn. . . . . . Đẹp không sao tả xiết. . . . . .
Bạch Phương Úc tìm được vui sướng, bụng dưới dồn dập mà co rút lại, nhịn không được mà thở gấp. Tiếng kiều ngâm làm tan chảy hết mọi lý trí.
Đường Hạo cầm lấy mông cô biện lên, bừa bãi xuyên qua cơ thể của cô.
Khoái cảm mãnh liệt khiến hắn thầm nghĩ muốn thêm một lần nữa, từng động tác tiến vào, đều đâm tận sâu đến tận cùng.
” Rất vui sướng đúng không?”
“Ừ. . . . . . A ——”
Cơn dục vọng dâng cao, hắn xuyên thấu qua cơ thể cô, thở gấp liên tục, giống như long trời lở đất. Ham muốn tựa như dời non lấp biển, ở vào cơn tình dục đang như nước sôi lửa bỏng, họ không còn suy nghĩ được chuyện gì khác.
Hắn nhanh mà chậm, không chừng mực để lại trong cơ thể cô bao nhiêu dấu tích. Mồ hôi của hắn chảy đầy, cả người giống như đứng giữa trời oi bức.
“Làm sao bây giờ? Anh muốn tiết chế. . . Nhưng. . . Anh lại không nỡ, để cho anh nghỉ ngơi một chút, chúng ta đổi lại tư thế.”
Mặt mũi cô tràn đầy say mê, ánh mắt mơ hồ, thỏa mãn cười khẽ.
Hắn chui xuống phong nhũ của cô mà hít hà hương thơm. Hai người vẫn ở trong tư thế giao hợp. Phần thân của hắn vẫn còn ở trong cơ thể của cô.
Cô theo bản năng mà co rút lại, hắn không cách nào tự kìm chế, nhẹ đụng một cái.
“ Em…..không thể để anh…. nghỉ ngơi. . . .sao? “
Hắn đem chân cô mở ra ở biên độ lớn nhất, thật sâu mà làm càn ở bên trong.
Đầy bột mì trên người và mặt mũi, Bạch Phương Úc túm ống tay áo Đường Hạo, cầu khẩn nói: “Đường Hạo, anh nói cho em biết, em phải làm như thế nào? Phải làm như thế nào thì bảo bối của anh mới có thể thích em được?”
“Trở thành mẹ của bọn nó! Bọn nó nhất định sẽ thích em!” Lúc trước hắn đã hỏi qua Thượng Quan Lăng Kiệt về bệnh tình của Bạch Phương Úc, nói là phải dùng thuốc mới xúc tiến nhanh chóng khả năng khôi phục trí nhớ. Nhưng loại thuốc này đối với não bộ sẽ có kích thích rất lớn, nếu như hiện tại việc cô hồi phục trí nhớ hay không cũng không còn quan trọng với hắn nữa, và trong hoàn cảnh vẫn còn nhiều biện pháp có thể giúp cô khôi phục lại trì nhớ, thì có lẽ hắn đã sử dụng cách này rồi.
Đúng vậy, dù cô là Lục Giai Ngưng hay là Bạch Phương Úc, cô cũng vẫn sẽ là vợ của hắn, cho nên hắn không muốn chỉ vì ham muốn bản thân mà khiến cô bị tổn thương đầu óc. Đó là một cái giá quá đắt. Mà cho dù cô có không khôi phục lại những ký ức trước kia cũng không sao. Hắn tình nguyện lựa chọn hết thảy thuận theo tự nhiên, có lẽ một ngày nào đó chính cô sẽ nhớ tới hết thảy.
Bạch Phương Úc ủy khuất gật đầu.”Được, em sẽ yêu ai yêu cả đường đi !”
“Ha ha. . . . . .” Đường Hạo cười to vài tiếng, hay cho câu yêu ai yêu cả đường đi, tình huống hiện tại đúng là phù hợp cực kỳ!” Tốt, nếu như em không thích hai đứa tiểu quỷ, bọn nó đáng ghét như vậy thì anh cũng sẽ không miễn cưỡng em. Dù sao, nếu hai đứa nó cũng không phải luôn biết điều, người khác rất khó làm thân!”
Bạch Phương Úc dùng sức vỗ mạnh Đường Hạo một cái, hơi mất hứng nói: “Này, làm sao anh có thể nói bọn trẻ đáng ghét? Bọn nó đáng ghét ở chỗ nào nào? Anh chính là ba của bọn trẻ, tuy bọn nó hiện tại rất ương bướng. Nhưng cũng chỉ là hiện tại mà thôi!”
Đường Hạo nhíu mày, quả nhiên là mẫu tử liên tâm, tuy bây giờ cô không nhớ bảo bối của mình, nhưng vẫn theo bản năng mà bảo vệ cho bọn trẻ!
Đường Hạo ôm sát cô, ở bên tai cô nỉ non: “Chúng ta cùng nhau tắm rửa nhé! Sau đó, chúng ta có thể trong phòng tắm. . . . . .” Trời ạ, vừa rồi không có được đến thỏa mãn, hiện tại hắn còn rất khó chịu !
Bạch Phương Úc thoáng cái đã nhảy ra khỏi lòng hắn, bĩu môi nói: “Anh muốn như vậy chứ? Không có cảm giác, sau này hãy nói! Em đi rắm trước, sau đó đến anh . . . . .”
“Làm sao đã lại không có hứng rồi? Ha Ha, hứng của em không phải gần đây rất tốt hay sao?” Đường Hạo trêu đùa nói, từ sau khi cô mất trí nhớ, ở nhiều phương diện cô rất chủ động vào táo bạo, không phải sao?
Mà hắn thì….thật sự yêu chết cô rồi! Yêu tất cả những tính cách này của cô!
Hắn đi theo phía sau cô, cùng nhau tiến vào phòng tắm.
“Ai nha! Anh đi ra ngoài nhanh lên! Người ta muốn tắm rửa mà!” Bạch Phương Úc dùng sức đẩy lồng ngực của hắn.
Đường Hạo một cái đã dùng sức ôm lấy cô trong lồng ngực, xoay người một cái để cho sống lưng của cô dựa sát lên vách tường. Lưng chống đỡ lên vách tường, ngực đầy đăn chăm chú chống đỡ lấy thân hắn, thật là một tư thế ám muôi, khiến gò má của cô nóng lên, ăn nói cà lăm: “Đừng như vậy! Không cần, hai đứa con của anh lại đúng thời điểm mà đến phá hư……”
Môi mỏng nhẹ nhàng tinh tế lướt trên mặt cô, nhẹ giọng nói: “Chúng ta trong phòng tắm, cho dù bọn nó đến gõ cửa cũng nghe được đâu, không thể nào phá hỏng chuyện của chúng ta….”
Vừa nói, bàn tay to của hắn đồng thời cũng đã đi tới sau lưng cô.
‘Rầm’ một tiếng, chiếc quần tây mà trắng đã bị kéo xuống để lộ ra da thịt trắng tuyết, rơi trên mặt đất.
“Dừng lại! Đáng ghét! Em nói không có hứng mà…..!” Cô ngượng ngùng dùng cánh tay che một mảnh xuân quang trước ngực mình lại. Bất quá, cô làm như vậy, lại tạo ra tình cảnh như ẩn như hiện!
Đường Hạo ra vẻ khó hiểu, vẻ mặt mê hoặc nói: “Sai chỗ nào? Không phải muốn tắm sao? Bước đầu tiên khi đi tắm không phải là cởi quần áo ư?”
“Đáng ghét, anh đi ra ngoài nhanh lên!” Bạch Phương Úc không kịp thở kêu lên.”Ai nha! Em đã nói đừng có kéo quần lót của em! Đáng ghét. . . . . . Đồ điên, em không muốn nhìn anh trần truồng đâu! Anh đi ra nhanh lên!”
“Ha ha, Chúng ta cùng tắm, tuyệt lắm!”
Bạch Phương Úc cũng chẳng chú ý nhìn đến vách tường, đưa tay rất tự nhiên nhấn xuống một cái nút.
Trên tường vốn có lắp vòi hoa sen, nước bắn ra từ những cánh hoa sen rơi xuống tựa như mưa.
Cô rất tự nhiên đứng ở phía dưới vòi hoa sen, để cho nước ấm rơi xuống trên đầu tóc mình. Hơn nữa, dù nhắm mắt lại, đơn giản đã liền mò được xà phòng, có lẽ chính cô đều không có chú ý tới, chính mình quen thuộc với từng đồ vật ở đây như thế nào.
Mà Đường Hạo cười nhạt nhìn động tác của cô, đúng vậy, chính như Thượng Quan Lăng Kiệt đã nói, tuy cô đã quên hết những chuyện lúc trước nhưng ở trong sâu thẳm tiềm thức, cô đối với mọi thứ, mọi chuyện xung quanh đều có ấn tượng, có cảm giác, không chú ý được có bao nhiêu phần quen thuộc.
Mà loại cảm giác quen thuộc này sẽ từ từ kích thích cô, giúp cô khôi phục trí nhớ !
Đường Hạo đem cô ghì chặt trong ngực, giống như tưởng thưởng, dùng sức hôn cô một cái thật sâu.
“Ư. . . . . .” Bạch Phương Úc ngẩng đầu lên nghênh hợp với động tác hôn ác của hắn, hai tay chậm rãi vòng lên cổ của hắn.
Hắn lại một lần nữa làm cho sống lưng cô dựa vào vách tường, một tay nắm cao cao chân trái của cô lên, để cho đôi chân thon dài của cô quấn lấy hông hắn. Xong xuôi, hắn chuẩn xác nhắm ngay u cốc của cô trực tiếp vùi sâu vào bên trong.
Trong đầu hiện lên rất nhiều pháo hoa sáng lạn. . . . . . Đẹp không sao tả xiết. . . . . .
Bạch Phương Úc tìm được vui sướng, bụng dưới dồn dập mà co rút lại, nhịn không được mà thở gấp. Tiếng kiều ngâm làm tan chảy hết mọi lý trí.
Đường Hạo cầm lấy mông cô biện lên, bừa bãi xuyên qua cơ thể của cô.
Khoái cảm mãnh liệt khiến hắn thầm nghĩ muốn thêm một lần nữa, từng động tác tiến vào, đều đâm tận sâu đến tận cùng.
” Rất vui sướng đúng không?”
“Ừ. . . . . . A ——”
Cơn dục vọng dâng cao, hắn xuyên thấu qua cơ thể cô, thở gấp liên tục, giống như long trời lở đất. Ham muốn tựa như dời non lấp biển, ở vào cơn tình dục đang như nước sôi lửa bỏng, họ không còn suy nghĩ được chuyện gì khác.
Hắn nhanh mà chậm, không chừng mực để lại trong cơ thể cô bao nhiêu dấu tích. Mồ hôi của hắn chảy đầy, cả người giống như đứng giữa trời oi bức.
“Làm sao bây giờ? Anh muốn tiết chế. . . Nhưng. . . Anh lại không nỡ, để cho anh nghỉ ngơi một chút, chúng ta đổi lại tư thế.”
Mặt mũi cô tràn đầy say mê, ánh mắt mơ hồ, thỏa mãn cười khẽ.
Hắn chui xuống phong nhũ của cô mà hít hà hương thơm. Hai người vẫn ở trong tư thế giao hợp. Phần thân của hắn vẫn còn ở trong cơ thể của cô.
Cô theo bản năng mà co rút lại, hắn không cách nào tự kìm chế, nhẹ đụng một cái.
“ Em…..không thể để anh…. nghỉ ngơi. . . .sao? “
Hắn đem chân cô mở ra ở biên độ lớn nhất, thật sâu mà làm càn ở bên trong.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!