Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 370
Trần Thị Huyền Trang | Chat Online | |
02/06/2019 18:27:14 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
70 lượt xem
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 371 (Truyện ngôn tình)
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 372 (Truyện ngôn tình)
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 369 (Truyện ngôn tình)
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 368 (Truyện ngôn tình)
Tiểu Ngưng ù ù cạc cạc đi theo Đường Hạo vào trong cửa tiệm kỳ quái đó. Cửa tiệm này vô cùng sạch sẽ, bốn phía đều là trang hoàng bằng những thứ sáng màu hoa lệ, khiến người ta cảm giác vô cùng thanh khiết.
Chỉ là, nơi này đâu có giống một cửa hàng bán đồ lưu niệm hay quà tặng, cũng chẳng giống cửa hàng quần áo, lại càng không phải nhà hàng. Nơi này….nơi này là……thẩm mỹ viện sao?
Đây cư nhiên lại là một cửa tiệm vẽ hình xăm!
Tiểu Ngưng mở to hai mắt, níu lấy quần áo của Đường Hạo, không hiểu hỏi: “ Anh dẫn em đến đây làm gì?”
Đường Hạo nhíu mày, sau đó thản nhiên trả lời: “ Đương nhiên là để xăm hình!”
“Nhưng ai xăm?” Cô bỗng nhiên có cảm giác không tốt, hình như hắn chính là muốn cho cô……
“Em!” Đương Hạo thốt luôn ra một chữ.
“ Hỗn đản!” Tiểu Ngưng ngước cao gò má mà thốt ra hai chữ này, xoay người định rời đi. Trong lòng cô không ngừng mắng chửi người đàn ông này, cơ hồ là muốn hắn đến kiếp sau cũng không được yên thân.
Có người đàn ông nào đáng giận như hắn không? Cô cho rằng hắn còn đang chuẩn bị theo đuổi mình một cách lãng mạn thì kết quả hắn lại dẫn cô đến chỗ này, khiến cô nhớ lại mấy năm trước, hắn cho người đến khắc dấu lên người cô.
Lúc cô sắp đi ra khỏi cửa thì Đường Hạo vội vàng giữ người cô lại: “Em không thể đi được!”
“Đường Hạo, anh chẳng có quyển gì để đâm bậy bạ lên người tôi! Lưu lại dấu ấn ư? Anh không có quyền!” Bị Đường Hạo ôm lấy, Lục Giai Ngưng giãy giụa thét lên, nước mắt tuôn rơi không ngừng: “ Anh rốt cuộc coi tôi là cái gì? Anh có biết tôn trọng tôi hay không? Thả tôi ra! Thả tôi ra…mau! Tôi phải đi…”
“ Em là người đàn bà của anh cả đời này! Anh muốn em biết rõ, em vĩnh viễn cũng không thoát khỏi anh được!” Đường Hạo mặc kệ cô giãy dụa như thế nào, chuyện phải làm thì vẫn phải hoàn thành thôi.
Cảnh tượng kinh khủng nhiều năm về trước một lần nữa lại hiện lên trong đầu Lục Giai Ngưng, loại kim châm đau đớn đến tận xương đó đến nay cô vẫn còn nhớ rất rõ, tự trọng bị chà đạp khiến cô đau đớn, tê tam liệt phế.
“Không! Không cần! Xin đừng có để ác mộng đó lại xảy đến với tôi! Đường Hạo, tôi có thể tha thứ cho anh một lần nhưng không thể tha thứ cho anh lần hai. Anh không thể hạ nhục tôi như thế, đừng có dùng những ác ngôn đó để sỉ nhục tôi!” Tiểu Ngưng khóc lóc như người điên. Tuy hắn không có nói rõ nhưng cô có thể đoán được hắn định xăm chữ gì lên người cô rồi.
“Nghe lời, anh không làm gì sỉ nhục đến em đâu!” Kéo cô đi vào trong một căn phòng, cũng giống như nhiều năm về trước, Đường Hạo vẫn khống chế Tiểu Ngưng như vậy, nhưng lần này hắn nói cho cô biết, hắn không có làm gì khiến cô cảm thấy như bị sỉ nhục cả.
Bàn tay thô bạo lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt của cô, hắn ôn nhu đặt lên gò má cô vô số nụ hôn.
“ Nếu như không muốn sỉ nhục tôi thì xin anh đừng có xăm những chữ đó trên người tôi! Tôi không thích! Tôi thật sự không thích đâu! Đường Hạo, nếu anh thực sự yêu thích tôi, thực sự quý trọng tôi, thì xin anh đừng có làm chuyện này với tôi!” Tiểu Ngưng ngẩng khuôn mặt đẫm nước mắt lên, nghẹn ngào khẩn cầu Đường Hạo.
Lần này, cô không có tùy hững, không có ương ngạnh, chỉ là thiết tha cầu khẩn hắn.
Đường Hạo vẫn chưa trả lời cô thì đã nhìn thấy một người mặc áo màu trắng blouse dài, đó chính là thợ xăm hình, đi từ bên ngoài vào. Người này cũng chính là người thợ năm đó đã xăm lên cổ Tiểu Ngưng.
Người này tựa hồ như quen với Đường Hạo, nhìn mặt đã nói cười: “ Đường thiếu gia, nhiều năm không gặp rồi!”
Đường Hạo nhẹ nhàng vuốt cằm, sau đó nói với người thợ kia: “ H.T.1314! Vẫn là ở phía dưới cổ!”
“Vẫn là chữ cái ở trên, con số ở dưới sao?” Cô mỗi ngày đều xăm hình cho rất nhiều khách nhưng ấn tượng đối với hình xăm những chữ cái kỳ quái theo lệnh của Đường thiếu gia từ năm đó đến nay vẫn còn mới mẻ.
Bởi vì Đường thiếu gia là người có địa vị, cô gái trẻ năm đó ki bị xăm chữ lên người thì khóc như điên như dại khiến cho cô nhớ mãi không quên.
“Đúng vậy!” Đường Hạo gật gật đầu, sau đó lấy tay đè lại thân người không thành thật của Lục Giai Ngưng.
Quả nhiên, những chữ cái như mang theo ma chú một lần nữa lại xuất hiện, Tiểu Ngưng kịch liệt giãy dụa: “ Đường Hạo, đồ trứng thối! Anh không có quyền đối xử với tôi như thế này! Đường Hạo….anh đừng có làm ra chuyện khiến tôi hận anh! Hãy nghĩ đến các con của chúng ta một chút đi! Anh không thể đối với tôi như vậy!”
HRLT……Harlot……. Hắn muốn một lần nữa khắc lại những chữ cái này lên người mình sao?
Người thợ xăm nhìn người phụ nữ không ngừng giãy dụa vặn vẹo thân mình, hơi khó chịu nhăn mày lại: “ Đường thiếu gia!”
“Không sao đâu! Nghe anh!”Đường Hạo ôm chặt lấy Tiểu Ngưng, một tay đè lấy mông cô, một tay ấn xuống cổ của cô.
Cô thợ xăm hình nghe thấy tiếng kêu gào quen thuộc, nhịn không được mà nhìn lại gương mặt của Tiểu Ngưng: “ Cô gái này……Chẳng phải là cô gái nhỏ mấy năm trước hay sao? Tại sao đằng sau cổ lại không còn chữ nữa vậy?”
“Bị tẩy sạch!” Đường Hạo hơi tức giận nói, nếu như không phải bị tẩy sạch thì Tiểu Ngưng cũng sẽ không phải bị đau thêm một lần.
“Tẩy sạch đến không ngờ, một chút cũng nhìn không ra nữa! Đường thiếu gia, nếu sử dụng loại nước thuốc đặc biệt thì phỏng chừng sẽ gây thương tổn lớn cho da thịt. Không thể xăm ở vị trí cũ được!” Cô thợ xăm nhắc nhở.
“Vậy thì chuyển sang chỗ khác!” Chỗ nào cũng được, trên người cô nhất định phải lưu lại dấu ấn đặc biệt này!
“Đừng mà! Tôi không muốn xăm!” Cô lần lượt vô vọng kêu to, nhưng tiếng kêu của cô chẳng ảnh hưởng gì đến hai người trong phòng.
Đường Hạo xốc khăn mặt lên che phủ trên mặt của cô, rất nhanh di chuyển tầm mắt về phía sống lưng nhẵn mịn. Cuối cùng tầm mắt của hắn rơi xuống eo của cô.
Hắn sờ lên cái hông của cô rồi nói với cô thợ xăm: “ Chính là vị trí này!”
Phía trên mông của cô, ở vị trí này tạo cảm giác rất chi là yy. Vừa nghĩ đến từ nay về sau mỗi khi muốn cô là lại có thể nhìn thấy dòng chữ này, hắn nhịn không được mà nổi lên dục niệm.
Cô thợ xăm gật gật đầu, chuẩn bị tất cả các vật dụng cũng đã xong xuôi.
Trong tiếng kêu khóc thảm thiết của Tiểu Ngưng, từng chữ cái lần lượt được khắc sâu lên cơ thể của cô…..
Không lâu sau, việc khắc chữ cũng đã hoàn thành, mà Tiểu Ngưng cũng không còn chút sức lực nào để mà khóc nữa. Cô chỉ dùng ánh mắt tràn ngập oán hận nhìn Đường Hạo, thái độ lạnh nhạt lãm đạm vô cùng.
Lúc thợ xăm đi ra khỏi phòng, Tiểu Ngưng nhìn người đang mặc quần áo cho chính mình, gằn từng tiếng nói: “ Đường Hạo, tôi hận anh! Cho dù tôi với anh cớ tận hai đứa con thì tôi cũng sẽ không tha thứ cho anh đâu!”
Một người đàn ông luôn tùy tiện vũ nhục cô, cô còn có gì mà yêu mến hắn nữa chứ? Còn có thể lưu luyến được hay sao?
Cô sống nhiều năm qua, đã tiếp nhận bao nhiêu sỉ nhục tổn thương từ hắn. Đủ, cô chịu đủ rồi.
Đường Hạo yên lặng thừa nhận sự lạnh lùng của cô đối với mình. Hắn không hối hận. Hắn thích việc trên người cô có khắc ấn ký của riêng hắn: “ Ngưng, đừng vội hận anh! Rất đẹp! Cảm giác thật tuyệt! Hãy tin anh…..”
Bốp.
Tiểu Ngưng nặng nề giáng cho hắn một cái bạt tai. Trên mặt Đường Hạo đột nhiên nổi lên dấu năm ngón tay đỏ dần.
“Anh câm miệng lại! Bây giờ tôi không muốn nghe thấy tiếng của anh!”
Một cái tát không thể phát tiết tất cả oán hận trong người cô, nhưng chí ít cũng ngắt được lời hắn nói.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!