MUA VỢ (BẮT LẤY TÌNH YÊU: CÔ DÂU ĐẮT GIÁ CỦA TỔNG TÀI) - Chương 3: Chọn vợ
Bạch Phàm | Chat Online | |
04/06/2019 12:39:32 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
95 lượt xem
- * ĐẠI THẦN DẪN VÀO NGỰC: 101 NỤ HÔN SÂU (TỶ VẠN NGÔI SAO KHÔNG BẰNG EM) - Chương 1004: Cắt đứt (4) (Truyện ngôn tình)
- * ĐỘC TÔN TAM GIỚI - Chương 521: Giang Trần phát đại tài rồi 2 (Truyện tiên hiệp)
- * NĂM THÁNG CÒN DÀI, CÓ ANH KHÔNG HOANG MANG - Chương 10 (Truyện ngôn tình)
- * NĂM THÁNG CÒN DÀI, CÓ ANH KHÔNG HOANG MANG - Chương 9 (Truyện ngôn tình)
Tài xế của Âu Dương Trường Phong lái xe đến trước một tòa biệt thự hào hoa mang phong cách Đông - Tây kết hợp. Căn biệt thự tọa trên mảnh đất cả nghìn mét vuông này thể hiện rõ chủ nhân của nó giàu có và tôn quý tới mức nào, nhất là ngưỡng cửa cao lớn ấy, có biết bao thiếu nữ ôm giấc mộng mong được bước qua, tuy rằng những cô gái đã từng bước vào sau cùng vẫn phải lần lượt đi ra.
Âu Dương Vân đưa mắt nhìn qua cửa kính xe, lướt thấy một lượt những chiếc xe đủ kiểu đủ dáng đang dừng trước cửa, có thể thấy dù đã là ngày cuối cùng như những cô gái mang họ kép đến đây thử vận may vẫn không phải con số nhỏ.
"Cô cả, vào đi thôi."
Tài xế họ Dương mở cửa xe cho cô, làm động tác mời.
Cô bước xuống xe, nhẹ nhàng nói: "Cứ gọi cháu là A Vân đi ạ, để bà chủ biết được chú lại bị mắng đấy."
Nhà Âu Dương không có cô cả, nhà Âu Dương chỉ có một cô chủ Âu Dương Kiều.
Đài phun nước có nhạc ở chính giữa biệt thự đang phun ra bọt nước ngũ sắc, theo sự biến hóa không ngừng của âm nhạc. Âu Dương Vân chầm chậm tiến về phía trước, được hai người phụ trách buổi tiệc xem mắt này dẫn vào phòng khách lớn. Sau khi đăng ký tên tuổi, cô giống như tất cả các cô gái khác đến đây, kiên nhẫn đợi được vời vào.
"Sắp đến thời gian gặp mặt, mời mọi người chuẩn bị, sau khi kết thúc không cần đi vội, bất luận có được chọn hay không, trưa nay bà chủ của chúng tôi mở tiệc đãi khách."
Người phụ trách nói rồi cầm danh sách đăng ký lên, đọc tên của một người nào đó tham gia tuyển chọn: "Âu Dương Lan Lan, xin mời theo tôi."
Một cô gái với vẻ đẹp ngọt ngào theo người đàn ông kia ra khỏi phòng khách với tâm trạng háo hức, nhưng không ngờ chỉ mười phút sau cô ấy đã quay lại với gương mặt đẫm nước mắt. Cô cầm túi xách của mình lên, tủi hổ rời đi như phải chịu nhục nhã lắm...
Tiếp theo đó, người thứ hai, người thứ ba... đều như vậy, khi đi rạng rỡ, khi về vụn vỡ, khiến cho các cô gái chưa được tiếp đón ai cũng hoảng hốt, không nói đến việc sự tự tin ban đầu không còn nữa, mà ngay cả can đảm để bước ra khỏi phòng khách cũng không còn.
Giữa một đám con gái hoang mang như rắn mất đầu, chỉ có Âu Dương Vân vẫn điềm nhiên như không, cô không tham gia vào các cuộc tranh luận và suy đoán của họ, khi họ đang bàn tán xem nên đối phó với ác quỷ trong lời đồn kia như thế nào, cô chỉ cầm điện thoại gửi đi một dòng tin nhắn.
Cuối cùng cũng đến lượt cô, nhìn những ánh mắt thương cảm hướng về phía mình, cô không hề có vẻ căng thẳng hay bất an, đi ra khỏi phòng khách, tài xế họ Dương đã đợi sẵn ở cửa: "Cô chủ, đây là thứ cô muốn tôi mua giúp cô."
"Cảm ơn chú."
Cô nhận lấy món đồ, theo người phụ trách đi vào một căn phòng u ám.
Rèm cửa kéo kín, ngăn hết ánh sáng rực rỡ từ bên ngoài, trong phòng chỉ lưu thông một thứ không khí ngột ngạt khiến người ta thấy khó thở nhưng không đến nỗi nghẹt thở mà chết.
Ở góc trái của căn phòng kê một chiếc ghế da thuộc màu đen, có một người đàn ông ngồi trên đó với mái tóc thẳng đen nhánh, mày kiếm anh tuấn hơi xếch lên, đồng tử đen hẹp dài ẩn chứa vẻ sắc bén, môi mỏng khẽ mím lại, đường nét sắc sảo, vóc người cao lớn nhưng không thô kệch, như con chim ưng ẩn mình trong bóng tối, lãnh đạm, kiêu ngạo, cô độc nhưng vẫn mang khí thế áp đảo, giữa vẻ đơn độc ấy tỏa ra khí chất mạnh mẽ coi thường đất trời.
Âu Dương Vân đánh giá anh, không hề e sợ gì, sau đó điềm tĩnh ngồi xuống đối diện anh, mở chiếc túi nhựa trong tay, từ tốn lấy ra một bịch khăn giấy thật to đặt lên chiếc bàn trước mặt.
"Làm gì đấy?"
Hiển nhiên động tác của cô khiến người ta không hiểu được, người đàn ông này nhướn đôi mày kiếm lên với vẻ nghi ngờ.
"Để lát nữa lau nước mắt."
Người đàn ông kia sững sờ, sau đó phì cười: "Cô tưởng người nào bước vào đây cũng khóc lóc chạy ra ngoài à?"
"Nhưng ít nhất không có một ai tươi cười bước ra cả."
"Đấy là bởi vì câu trả lời của họ cho câu hỏi mà tôi đưa ra khiến tôi không hài lòng chút nào.”
"Có phải cô gái nào vào đây cũng phải trả lời câu hỏi của anh không?"
Truyện mới nhất:
- Hẹn giờ (Truyện cười)
- HẠT MẦM TÌNH BẠN (Truyện tổng hợp)
- Thích mày á! Được chưa? (12. Khoảng cách) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (11. Khoảng cách không lời) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (10. Rối răm) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (9. Chao biết ghen òi!) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (8. Khó hiểu) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (7. Hint ngập tràn) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (6. Dare or True) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (5. Thái độ) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: MUA VỢ (BẮT LẤY TÌNH YÊU: CÔ DÂU ĐẮT GIÁ CỦA TỔNG TÀI) - Chương 3: Chọn vợ,MUA VỢ (BẮT LẤY TÌNH YÊU: CÔ DÂU ĐẮT GIÁ CỦA TỔNG TÀI)
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!