ĐẠI THẦN DẪN VÀO NGỰC: 101 NỤ HÔN SÂU (TỶ VẠN NGÔI SAO KHÔNG BẰNG EM) - Chương 1030: Đau lòng (10)
Bạch Phàm | Chat Online | |
05/06/2019 21:20:46 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
95 lượt xem
- * ĐẠI THẦN DẪN VÀO NGỰC: 101 NỤ HÔN SÂU (TỶ VẠN NGÔI SAO KHÔNG BẰNG EM) - Chương 1031: Đau lòng (11) (Truyện ngôn tình)
- * ĐẠI THẦN DẪN VÀO NGỰC: 101 NỤ HÔN SÂU (TỶ VẠN NGÔI SAO KHÔNG BẰNG EM) - Chương 1032: Đau lòng (12) (Truyện tiểu thuyết)
- * ĐẠI THẦN DẪN VÀO NGỰC: 101 NỤ HÔN SÂU (TỶ VẠN NGÔI SAO KHÔNG BẰNG EM) - Chương 1029: Đau lòng (9) (Truyện ngôn tình)
- * ĐẠI THẦN DẪN VÀO NGỰC: 101 NỤ HÔN SÂU (TỶ VẠN NGÔI SAO KHÔNG BẰNG EM) - Chương 1028: Đau lòng (8) (Truyện ngôn tình)
Hàn Tri Phản cũng không truy vấn nữa.
Không khí trong văn phòng rất yên tĩnh, yên tĩnh đến nổi khiến người ta cảm thấy áp lực.
Sự im lặng ấy kéo dài không biết bao lâu thì Lâm Sinh ngẩng đầu nhìn Hàn Tri Phản nói: “Có thuốc lá không?”
Hàn Tri Phản vẫn im lặng nhìn Lầm Sinh, sau đó mở ngăn kéo bên cạnh, lấy ra một hộp thuốc lá đưa cho hắn.
Lâm Sinh mở bao thuốc, lấy một điếu thuốc ra châm lên.
Bộ dạng hắn ta như đang mâu thuẫn và đấu tranh thứ gì đó, hắn hút thuốc với vẻ gấp gáp, không bao lâu thì đã hút hết điếu thuốc.
Hắn lại châm một điếu thuốc khác, sau khi hút một hơi, hắn nhìn qua Hàn Tri Phản đang ngồi dựa ra ghế làm việc một cách yên tĩnh, hắn nuốt nước miếng rồi nói: “Tôi bắt đầu nói nhé…”
Rất lâu sau đó Hàn Tri Phản mới gật đầu, nhẹ giọng “Ừ” một tiếng.
Lâm Sinh đưa điếu thuốc lên miệng, hút một hơi thật dài, sau khi đợi khói thuốc trong miệng tan hết mới tiếp tục nói: “Mẹ ruột của Trình Vị Vãn và Trình Vệ Quốc là có con trước nên mới cưới. Sau khi cưới, Trình Vệ Quốc hầu như không hề về nhà, cũng có nghĩa là, trong mười tháng mẹ Trình Vị vãn mang thai bà ấy đều là tự mình chăm sóc cho mình.
“Phía nhà của mẹ Trình Vị Vãn thương bà nên sau đó có thuê cho bà một bảo mẫu, những chuyện tiếp theo tôi nói đều là nhờ bảo mẫu mới biết được.
Lúc mẹ của Trình Vị Vãn dự tính ngày sinh có gọi cho Trình Vệ Quốc mấy cuộc điện thoại nhưng Trình Vệ Quốc cũng không hề về nhà, ngày mà Trình Vị Vãn chào đời, Nam Kinh có mưa to, nửa đêm không dễ bắt xe, cuối cùng nhờ sự giúp đỡ của cảnh sát, sau khi mẹ Trình Vị Vãn đến bệnh viện và cô ấy được sinh ra, mẹ của Trình Vị Vãn nhanh chóng liên lạc với Trình Vệ Quốc, Trình Vệ Quốc nghe tin con được sinh ra, lúc đầu là vui mừng, sau đó khi biết là con gái ông liền có chút không vui. Sau đó lúc Trình Vị Vãn được hơn một tuổi, Trình Vệ Quốc vẫn không đến thăm cô.
Bảo mẫu nói, Trình Vệ Quốc trước giờ chưa đưa cho gia đình một đồng tiền, tiền sinh hoạt của mẹ Trình Vị Vãn đều do bà ấy tự nghĩ cách kiếm được.
Vì muốn kiếm tiền, lúc Trình Vị Vãn còn rất nhỏ, mẹ cô đã để cô ở nhà một mình.
Bảo mẫu nói, lúc nhỏ Trình Vị Vãn đã hiểu chuyện, hoặc là một mình xem sách, hoặc một mình chơi, có lẽ vì cả bố lẫn mẹ đều không bên cạnh, không ai nói chuyện với cô nên tính cách cô có chút rụt rè, gặp người khác không thích nói chuyện. Rất nhiều năm khi đi học các bạn học trong lớp đều gọi cô là cô câm.
Mẹ của Trình Vị Vãn đối xử với cô rất tốt, bà rất yêu thương cô, nhưng khi cô học lớp hai, mẹ cô vì bệnh nặng mà qua đời.
Ngày hạ táng mẹ cô ấy, ba của cô ấy mới xuất hiện, ba cô hầu như không nói gì với cô, sau khi chờ chuyện hậu sự của mẹ cô xong xuôi mới đưa cho bảo mẫu một số tiền rồi rời đi.
Bảo mẫu nói, Trình Vị Vãn luôn khao khát Trình Vệ Quốc có thể đối tốt với cô như ba của những đứa trẻ khác đối xử tốt với chúng, sau khi mẹ cô không còn nữa, ngày họp phụ huynh hay trường học có hoạt động gia đình nào thì cô sẽ gọi điện cho Trình Vệ Quốc, nhưng Trình Vệ Quốc không hề do dự mà lấy lý do công việc bận rồi từ chối tham gia, có lúc cô đòi quá, Trình Vệ Quốc mất kiên nhẫn còn la mắng cô ấy, cô ấy không dám khóc trước mặt Trình Vệ Quốc mà luôn lén tìm chỗ kín đáo rồi khóc một mình, sau đó cô ấy lớn lên cũng hiểu, các hoạt động như thế của nhà trường, đến hỏi cô ấy cũng không dám hỏi Trình Vệ Quốc nữa.”
Không khí trong văn phòng rất yên tĩnh, yên tĩnh đến nổi khiến người ta cảm thấy áp lực.
Sự im lặng ấy kéo dài không biết bao lâu thì Lâm Sinh ngẩng đầu nhìn Hàn Tri Phản nói: “Có thuốc lá không?”
Hàn Tri Phản vẫn im lặng nhìn Lầm Sinh, sau đó mở ngăn kéo bên cạnh, lấy ra một hộp thuốc lá đưa cho hắn.
Lâm Sinh mở bao thuốc, lấy một điếu thuốc ra châm lên.
Bộ dạng hắn ta như đang mâu thuẫn và đấu tranh thứ gì đó, hắn hút thuốc với vẻ gấp gáp, không bao lâu thì đã hút hết điếu thuốc.
Hắn lại châm một điếu thuốc khác, sau khi hút một hơi, hắn nhìn qua Hàn Tri Phản đang ngồi dựa ra ghế làm việc một cách yên tĩnh, hắn nuốt nước miếng rồi nói: “Tôi bắt đầu nói nhé…”
Rất lâu sau đó Hàn Tri Phản mới gật đầu, nhẹ giọng “Ừ” một tiếng.
Lâm Sinh đưa điếu thuốc lên miệng, hút một hơi thật dài, sau khi đợi khói thuốc trong miệng tan hết mới tiếp tục nói: “Mẹ ruột của Trình Vị Vãn và Trình Vệ Quốc là có con trước nên mới cưới. Sau khi cưới, Trình Vệ Quốc hầu như không hề về nhà, cũng có nghĩa là, trong mười tháng mẹ Trình Vị vãn mang thai bà ấy đều là tự mình chăm sóc cho mình.
“Phía nhà của mẹ Trình Vị Vãn thương bà nên sau đó có thuê cho bà một bảo mẫu, những chuyện tiếp theo tôi nói đều là nhờ bảo mẫu mới biết được.
Lúc mẹ của Trình Vị Vãn dự tính ngày sinh có gọi cho Trình Vệ Quốc mấy cuộc điện thoại nhưng Trình Vệ Quốc cũng không hề về nhà, ngày mà Trình Vị Vãn chào đời, Nam Kinh có mưa to, nửa đêm không dễ bắt xe, cuối cùng nhờ sự giúp đỡ của cảnh sát, sau khi mẹ Trình Vị Vãn đến bệnh viện và cô ấy được sinh ra, mẹ của Trình Vị Vãn nhanh chóng liên lạc với Trình Vệ Quốc, Trình Vệ Quốc nghe tin con được sinh ra, lúc đầu là vui mừng, sau đó khi biết là con gái ông liền có chút không vui. Sau đó lúc Trình Vị Vãn được hơn một tuổi, Trình Vệ Quốc vẫn không đến thăm cô.
Bảo mẫu nói, Trình Vệ Quốc trước giờ chưa đưa cho gia đình một đồng tiền, tiền sinh hoạt của mẹ Trình Vị Vãn đều do bà ấy tự nghĩ cách kiếm được.
Vì muốn kiếm tiền, lúc Trình Vị Vãn còn rất nhỏ, mẹ cô đã để cô ở nhà một mình.
Bảo mẫu nói, lúc nhỏ Trình Vị Vãn đã hiểu chuyện, hoặc là một mình xem sách, hoặc một mình chơi, có lẽ vì cả bố lẫn mẹ đều không bên cạnh, không ai nói chuyện với cô nên tính cách cô có chút rụt rè, gặp người khác không thích nói chuyện. Rất nhiều năm khi đi học các bạn học trong lớp đều gọi cô là cô câm.
Mẹ của Trình Vị Vãn đối xử với cô rất tốt, bà rất yêu thương cô, nhưng khi cô học lớp hai, mẹ cô vì bệnh nặng mà qua đời.
Ngày hạ táng mẹ cô ấy, ba của cô ấy mới xuất hiện, ba cô hầu như không nói gì với cô, sau khi chờ chuyện hậu sự của mẹ cô xong xuôi mới đưa cho bảo mẫu một số tiền rồi rời đi.
Bảo mẫu nói, Trình Vị Vãn luôn khao khát Trình Vệ Quốc có thể đối tốt với cô như ba của những đứa trẻ khác đối xử tốt với chúng, sau khi mẹ cô không còn nữa, ngày họp phụ huynh hay trường học có hoạt động gia đình nào thì cô sẽ gọi điện cho Trình Vệ Quốc, nhưng Trình Vệ Quốc không hề do dự mà lấy lý do công việc bận rồi từ chối tham gia, có lúc cô đòi quá, Trình Vệ Quốc mất kiên nhẫn còn la mắng cô ấy, cô ấy không dám khóc trước mặt Trình Vệ Quốc mà luôn lén tìm chỗ kín đáo rồi khóc một mình, sau đó cô ấy lớn lên cũng hiểu, các hoạt động như thế của nhà trường, đến hỏi cô ấy cũng không dám hỏi Trình Vệ Quốc nữa.”
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: ĐẠI THẦN DẪN VÀO NGỰC: 101 NỤ HÔN SÂU (TỶ VẠN NGÔI SAO KHÔNG BẰNG EM) - Chương 1030: Đau lòng (10),ĐẠI THẦN DẪN VÀO NGỰC: 101 NỤ HÔN SÂU (TỶ VẠN NGÔI SAO KHÔNG BẰNG EM)
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!