LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 115: Thuê

56 lượt xem

Diệp Thạch nhìn thẻ nguyên thạch trên tay, trong con ngươi hiện lên từng đạo tinh quang, khấu trừ phí tổn bảy mươi vạn, kiếm lời được ba trăm mười vạn, nếu binh khí khác cũng có thể bán được cái giá này, vậy sáu ngàn vạn nguyên thạch kia hẳn là không thành vấn đề.

Nghĩ đến phải đưa sáu ngàn vạn nguyên thạch cho Diệp Tầm, Diệp Thạch lại cảm thấy tức giận, rõ ràng là đồ vật của sinh phụ mình, lại phải hướng Diệp Tầm mua, nhưng lại mắc như vậy, sáu ngàn vạn nguyên thạch, Diệp Tầm người này còn thật dám mở miệng.

Nếu không phải là Diệp Tầm hỏi mình muốn tiền, có lẽ mình đời này sẽ không biết trên tay Diệp Tầm có đồ vật của phụ thân, nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Thạch nhịn không được dâng lên một cỗ hận ý.

Diệp Thạch cắn chặt răng, bất kể như thế nào, trước tiên nên chuẩn bị tốt sáu ngàn vạn, đến lúc đó lại xem xem có thể trả giá hay không đi.

Không biết binh khí còn dư lại có thể bán được bao nhiêu nguyên thạch.” Diệp Thạch nhỏ giọng nói thầm.

Phú Nguyên Bảo thoạt nhìn trì độn, kì thực rất sắc bén, Diệp Thạch nhỏ giọng nói thầm, Phú Nguyên Bảo lại nghe nhất thanh nhị sở, “Binh khí dư lại? Còn có binh khí khác?

Diệp Thạch gật gật đầu, nói: “Còn a!

Phú Nguyên Bảo giật mình nghĩ tới, Mộ Thần mua hơn mười kiện binh khí, đều là những binh khí khắc minh văn sai lầm, chẳng lẽ, Mộ Thần người này, chẳng những chữa trị được minh văn trên thạch chùy, ngay cả minh văn trên binh khí khác cũng chữa trị được?

Diệp đồng học, binh khí dư lại, không bằng giao cho ta bán thay.” Phú Nguyên Bảo thay thành khuôn mặt tươi cười, tràn đầy ân cần nhìn Diệp Thạch nói.

Diệp Thạch nhìn Phú Nguyên Bảo, đề phòng hỏi: “Ngươi có điều kiện gì sao?

Phú Nguyên Bảo xấu hổ cười cười, dựng lên một ngón tay, nói: “Một phần trăm tiền thành giao, Diệp đồng học, rất tiện nghi, qua lần này liền không còn.

Diệp Thạch híp mắt, hung tợn nhìn Phú Nguyên Bảo.

Phú Nguyên Bảo cười gượng hai tiếng, chần chờ một chút, nói: “Bằng không, chín phần ngàn.

Diệp Thạch tức giận nói: “Năm phần ngàn.

Phú Nguyên Bảo lắc lắc đầu, nói: “Tám phần ngàn.

Diệp Thạch không cho là đúng, nói: “Sáu phần ngàn.

Bảy phần ngàn, giá cải trắng rồi a, bán nhiều phá giá, Diệp đồng học, không thể ít nữa, ta còn phải tự trả phí tuyên truyền.” Phú Nguyên Bảo vẻ mặt đau khổ, đáng thương hề hề nói.

Diệp Thạch miễn cưỡng gật gật đầu, nói: “Được rồi.

Phú Nguyên Bảo thấy Diệp Thạch đồng ý, trên khuôn mặt mập mạp không khỏi hiện lên vài phần vui sướng, sinh ý không dễ làm a! Khách hang của hắn luôn có một ít gia hỏa giống Diệp Thạch có tiền lại keo kiệt.

Đi theo ta, thời gian dài như vậy, Mộ Thần hẳn là đã đem binh khí đều sửa chữa tốt.” Diệp Thạch nghĩ nghĩ nói.

Phú Nguyên Bảo gật gật đầu, đi theo.

Phú Nguyên Bảo cúi đầu, âm thầm nghĩ: Mộ Thần người này, thật sự là lợi hại a! Mình nếu như có một nửa, a, không, một phần mười bản lĩnh của Mộ Thần, cũng không đến mức hỗn nghèo như vậy.

… …

Ngươi đã về rồi?” Mộ Thần nhìn thấy Diệp Thạch, thần sắc ôn hòa nói.

Diệp Thạch gật gật đầu, ngoan ngoãn nói: “Ta về rồi!

Thạch chùy bán được chưa?” Mộ Thần hỏi.

Diệp Thạch tiếp tục gật đầu, đỏ mặt nói: “Bán rồi, bán được ba trăm tám mươi vạnnguyên thạch.

Trên mặt Mộ Thần hiện lên vài phần ngoài ý muốn, “Ba trăm tám mươi vạn? Nhiều như vậy?

Diệp Thạch gật gật đầu, có chút đắc ý nói: “Đúng vậy!

Thạch Đầu thật là lợi hại, thực sự là có thiên phú buôn bán.” Mộ Thần tràn đầy tán thưởng nói.
 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư