LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

YÊU TRONG KHOẢNH KHẮC

109 lượt xem

Để biến những rung cảm nhẹ nhàng thành chuyện tình có thực, biến những khoảnh khắc thành mãi mãi, cần rất nhiều sự dũng cảm.

“Những cô nàng may mắn” – đấy là cụm từ người ta hay dùng để gọi những cô gái nhận được lời tỏ tình công khai hay lời cầu hôn chốn đông người trong những clip viral đầy rẫy trên mạng. Em cũng xem, cũng xuýt xoa như bao người, dù mặc định điều ấy chẳng bao giờ xảy ra với mình. Ấy vậy mà khi gặp anh, em đã trải qua không ít lần cảm giác được ở trong những cái gọi là “khoảnh khắc” của những cô nàng may mắn.

Khi anh ngồi giữa quán cà phê và gảy tặng em những giai điệu vừa quen vừa lạ, mắt mình gặp nhau, với em đó gọi là khoảnh khắc. Nếu có thứ tình yêu ra đời và tan biến chỉ trong vài giây, thì em đã yêu trong năm giây ngắn ngủi. Em nhận ra cái đặc biệt của một trải nghiệm như thế, là khi cảm thấy vụt trở thành cô gái duy nhất trên đời, hoặc ít nhất cũng là người duy nhất mà bản đàn dành tặng; tất cả những điều khác mờ đi rồi chìm vào khung cảnh đằng sau như một tấm ảnh được xóa phông, không âu lo, không phiền muộn, không quá khứ cũng chẳng tương lai, chỉ còn phút giây của hiện tại.

Anh xòe bàn tay cho em, bàn tay to và ấm, đầu ngón tay hơi thô ráp vì những dây đàn và ấy lại là một khoảnh khắc khác nữa. Nếu em còn cho phép mình mơ mộng, nếu em còn để mình buông rơi trong những động lòng, thì ngay lúc ấy em ước mình thu nhỏ lại, trở thành công chúa tí hon nằm gọn trong bàn tay anh. Cái ý nghĩ lãng xẹt trẻ con đấy tưởng như đã “tuyệt chủng” cùng lúc với cái thời con bé cấp ba thôi không còn đơn phương chàng trai lớp dưới, thế mà bỗng nhiên xuất hiện trở lại như một cơn mưa bóng mây, để em biết rằng hóa ra mình vẫn còn có thể cảm động bởi những điều nho nhỏ như vậy.

Có một cách diễn đạt này trong tiếng Anh mà em rất thích: “Butterflies in the stomach” – cảm giác “như có những cánh bướm bay trong bụng” – nó là cái nôn nao, bồn chồn và ngượng ngùng trước một ai đó. Đó là cụm từ hoàn hảo để miêu tả cảm xúc khi được người ta trộm thích tặng một ánh mắt nụ cười, cảm xúc trong buổi hẹn đầu, hay, ngay trước một nụ hôn. Là khi em chọn một sắc son, một tấm váy, một mùi hương trước cuộc hẹn với anh, dù biết anh chắc sẽ chẳng để tâm quá nhiều vì luôn nhận mình là người đơn giản. Cũng là khi em nhìn anh ngồi yên lặng uống cà phê, đáp lại những câu nói lúc nào cũng đầy ẩn ý phức tạp của em bằng cái nhún vai hay cái huơ tay tỏ vẻ bất lực khiến em bật cười. Chỉ vậy thôi cũng đã mang đến cho em cảm giác ấy. Một cảm giác lạ lùng, gần giống với sự hồi hộp nhưng thi vị hơn, cũng giống như cơn “say nắng” nhưng chóng qua hơn. Em nghĩ, có lẽ nó chính là những khoảnh khắc yêu, đầy rung động nhưng cũng có gì đó thật buồn.

Mình, ngay từ phút ban đầu, đến với nhau cũng chỉ trong khoảnh khắc. Trong bài hát Teenage Dream có câu “You make me feel like I’m living a teenage dream” – “Anh khiến em cảm thấy như mình đang sống trong giấc mộng tuổi teen”, khi ấy ta dấy lên trong nhau xúc cảm của một thời trẻ trung vô lo vô nghĩ và luôn sẵn sàng cho những điều không tưởng. Nhưng, vâng, vẫn là từ nhưng nghiệt ngã ấy, anh có nhận ra không, dù tươi đẹp như thế nào, nó vẫn chỉ là cơn mơ mà ta sẽ sực tỉnh khỏi khi đến hồi cao trào nhất. Có lẽ cũng không sao, anh nhỉ, có những khoảnh khắc người ta cho nhau thực sự chỉ trong giây lát nhưng hàm ơn cả một đời, chẳng nhất thiết phải to tát mới là đáng kể. Sao em không mơ thêm chút nữa, thêm chút nào hay chút ấy, nắm níu từng khoảnh khắc và cứ để bản thân yếu đuối và mong manh?

Bởi, anh à, cuộc đời đâu thể chỉ sống bằng khoảnh khắc.

Thời gian không thể ngưng đọng.

Người ta không thể mãi đứng yên một chỗ.

Ngay cả trái tim cũng chỉ thể lỡ một nhịp duy nhất mà thôi.

Em giờ đây kiếm tìm mối quan hệ mà người ấy có thể nhìn thấu tâm can và sẻ chia tư tưởng cùng em, người đi cùng em tháng năm dài mà không để cho đôi tim mỏi mệt, người mà em thương không chỉ trong khoảnh khắc, mà sẽ là mãi mãi. Để biến những rung cảm nhẹ nhàng thành chuyện tình có thực, biến những khoảnh khắc thành mãi mãi, cần rất nhiều sự dũng cảm.

Hôm nay em lái xe vòng quanh một mình. Hà Nội có những cung đường rợp bóng cây. Ngước lên, em thấy cả một bầu trời lá xanh, liệu em có đủ dũng cảm để bầu trời có anh…?

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư