LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

THẾ HỆ TỪ CHỐI

153 lượt xem

Từ chối hạnh phúc vì nỗi sợ rạn nứt và chia xa, bởi cuộc sống đã dạy ta những điều đẹp tươi thì không tồn tại mãi.

Chúng mình sinh ra trong thế – hệ – từ – chối. Người ta vội vàng tìm kiếm nhau sau thanh kéo chọn khoảng cách xa gần, liếc nhìn và đánh giá qua đôi ba tấm ảnh, nhanh chóng bắt đầu những cuộc trò chuyện và gặp gỡ, để rồi từ chối nhau.

Ta từ chối nhau khi gặp phải chướng ngại vật đầu tiên, có thể là anh thích chó em lại thích mèo, anh thích lê la quán xá em thích đọc sách ở nhà,… có lẽ đều ngại ngần với việc phải thay đổi mình.

Ta từ chối nhau ngay khi cuộc nói chuyện chững lại, khi cuộc sống không cho phép ta ôm điện thoại nhắn tin cả ngày, hay khi lịch làm việc chẳng trùng khớp đủ để dành cho nhau thêm nhiều cuộc hẹn.

Ta từ chối, vì tâm trí đã mang những cùn mòn sau cuộc tình dài với kết thúc dở dang, vì dăm ba mối quan hệ đã dồn tâm sức mà vẫn chẳng gọi nổi tên, hay vì lớp da còn nhạy cảm với những thương tổn còn như mới nguyên, rồi ta tự nhủ ngoài kia vẫn luôn còn lựa chọn khác.

Ngay cả khi, ta không từ chối nhau, ta vẫn có cách tự từ chối bản thân. Ta từ chối mở lòng quá rộng, vì ngờ rằng một mai không còn nhau thì chẳng kịp khép lòng trước giông bão. Ta từ chối tiếp nhận quá nhiều, vì nỗi lắng lo khi chẳng bước chung đường thì trở mình hướng nào cũng thấy hình bóng cũ. Từ chối hạnh phúc vì nỗi sợ rạn nứt và chia xa, bởi cuộc sống đã dạy ta những điều đẹp tươi thì không tồn tại mãi.

Từng có người nói với em rằng, bị từ chối mãi cũng phải nản chứ, rồi cười xòa và trở về với cuộc sống như chiếc bóng và quyết định trong lặng câm rằng như thế là đủ cho lúc này. Em động viên người ta hãy cố lên, thử thêm lần nữa, đừng vội bỏ cuộc hay buông xuôi quá nhanh. Từ chối thực chất chính là trốn tránh trong nỗ lực che chắn bản thân, như cách ta nằm co và vòng tay tự ôm mình, trở về với dáng hình bào thai và trộm ước được về trong bụng mẹ, vì ở trong ấy, chẳng ai từ chối ta và cũng chẳng phải từ chối ai. Dù biết sẽ phải sực tỉnh một sớm mai nào đó, cứ để trái tim tạm nghỉ đâu đó và mơ mộng chút đi, ngay cả khi chỉ là cái bóng, ta vẫn có thể để cho thêm một chiếc bóng cùng đổ dài trên con đường song hành sánh bước, cùng nằm ườn và hắt bóng lên tường, bất động và lặng im, thì an yên chỉ trong chốc lát vẫn là an yên. Có khi nào đôi bóng phủ trùm lên nhau, nhập vào với nhau, ta cũng chỉ còn thấy một. Sau cùng, chúng ta vẫn là những kẻ cô đơn, nhưng cũng giống như trong sự từ chối lại ẩn chứa khát khao kết nối, tại sao ta không cùng – nhau – cô – đơn?

Em nói như vậy với bạn mình, và sau lời khuyên hết sức nhiệt thành như thế, em quay lại chầm chậm chui vào cái vỏ ốc của mình. Trong chiếc vỏ chỉ đủ em nằm.

Không phải em bỏ cuộc đâu, em đang chờ anh, chờ cho hai chúng ta không còn mặc nhiên từ chối như một thói quen khó bỏ nữa.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư