Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 457
(•‿•) | Chat Online | |
30/06/2019 13:04:13 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
66 lượt xem
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 458 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 459 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 456 (Truyện ngôn tình)
- * Vợ mới bất lương có chút ngọt ngào - Chương 54 (Truyện ngôn tình)
Theo trực giác của cô, người chưa xuống xe kia chắc chắn là người rất quen thuộc với cô đã lâu không gặp.
Trước hết đập vào mắt cô chính là một đôi giày da bóng loáng, không mang vớ, quần tây để lộ ra một cổ chân trắng nõn kêu gợi.
Tầm mắt còn chưa nhìn thấy người đó, đầu ngón tay cô đã không tự chủ được nắm lấy vạt áo.
Cô nhìn chằm chằm chiếc giày da đó, bắt đầu nhìn thấy đôi chân dài thẳng tắp, đến khi cô nhìn lên đến cravat của hắn, lại bất động.
Hắn mặc đồ tây, sạch sẽ quần dài giày da, lịch sự gọn gàng.
Cho dù đã trôi qua 8 tháng không gặp nhưng cho dù chưa nhìn thấy khuôn mặt của hắn, cô vẫn có thể đoán được đó chính là hắn, trực giác của cô hoàn toàn không sai.
Bởi vì trên thế giới này, người có thể mặc vest lịch lãm đẹp mắt như vậy, hình như chỉ có hắn.
“Cố tổng, người này chính là sinh viên đón anh.” Tiểu Vương đóng cửa xong, đi về phía trước hai bước, đi về phía Tần Chỉ Ái, lại quay đầu giải thích với Cố Dư Sinh, sau đó Tiểu Vương thấy Tần Chỉ Ái đứng một lúc lâu cũng không nhúc nhích, mới mở miệng gọi cô, còn chưa kịp nói ra, lại vì không biết tên của cô là gì, hơi dừng lại một chút, lại nói: “Chào cô.”
Tần Chỉ Ái vội thu lại ánh nhìn trên cravat của Cố Dư Sinh, hít sâu một hơi, mỉm cười cho đúng lễ tiết, liền tiến lên nghênh đón.
Cô lễ phép cúi người chào, lúc ngẩng đầu lên, tầm mắt không dám nhìn thẳng vào Cố Dư Sinh, đã nhìn sang Tiểu Vương: “Chào các ngài.”
“Chào cô, tôi họ Vương, là tài xế lái xe của Cố tổng.” Tiểu Vương đưa danh thiếp của mình cho Tần Chỉ Ái, sau khi cô cầm lấy mới giới thiệu người đang đứng im lặng cạnh cậu ấy không lên tiếng: “Người này là tổng giám đốc của tập đoàn Cố thị, Cố tổng, Cố Dư Sinh, anh ấy sẽ phụ trách buổi tọa đàm hôm nay.”
Cố Dư Sinh… ba chữ này bay vào tai của Tần Chỉ Ái, đầu ngón tay cô liền run rẩy, qua một lát, cô mới đưa tay trước mặt Cố Dư Sinh, cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh vững vàng: “Chào ngài, tôi là người được giáo sưChuphái tới chịu trách nhiệm đón ngài, tôi tên là Tần Chỉ Ái.”
Tần Chỉ Ái… hình như hắn đã từng nghe qua ba chữ này.
Cố Dư Sinh nhíu mày một chút, nhanh chóng lục lại trí nhớ một lần.
Trên mặt hắn vẫn rất bình thản, nhìn chằm chằm bàn tay của cô bé đang hướng về phía mình trong chốc lát, mới đưa tay bắt tay cô.
Một cái nắm tay khách sáo như vậy chỉ kéo dài một giây đồng hồ, liền buông ra.
Nhưng đầu ngón tay ấm áp của hắn lại làm cho hô hấp của Tần Chỉ Ái trở nên bất ổn.
Cô dùng sức nuốt một ngụm nước bọt, mới cố gắng dùng biểu hiện bình thường để mời hắn đi vào: “Cố tiên sinh, Vương tiên sinh, xin mời vào.”
Nói xong, cô vừa bước đi trước vừa quay mặt mỉm cười, nói với họ: “Thời gian còn sớm, tôi dẫn hai người đến phòng chờ ngồi nghỉ một chút.”
.....
Đẩy cửa phòng chờ, Tần Chỉ Ái mời Cố Dư Sinh và Tiểu Vương ngồi xuống xong liền đi lấy nước cho họ.
Lúc nấu nước, Tần Chỉ Ái mở tay, liếc nhìn lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi của mình.
Nước sôi rất nhanh, Tần Chỉ Ái pha hai ly hồng trà xong mới trở lại phòng nghỉ, nhưng lúc này trong salon chỉ còn lại một mình Cố Dư Sinh.
Trước hết đập vào mắt cô chính là một đôi giày da bóng loáng, không mang vớ, quần tây để lộ ra một cổ chân trắng nõn kêu gợi.
Tầm mắt còn chưa nhìn thấy người đó, đầu ngón tay cô đã không tự chủ được nắm lấy vạt áo.
Cô nhìn chằm chằm chiếc giày da đó, bắt đầu nhìn thấy đôi chân dài thẳng tắp, đến khi cô nhìn lên đến cravat của hắn, lại bất động.
Hắn mặc đồ tây, sạch sẽ quần dài giày da, lịch sự gọn gàng.
Cho dù đã trôi qua 8 tháng không gặp nhưng cho dù chưa nhìn thấy khuôn mặt của hắn, cô vẫn có thể đoán được đó chính là hắn, trực giác của cô hoàn toàn không sai.
Bởi vì trên thế giới này, người có thể mặc vest lịch lãm đẹp mắt như vậy, hình như chỉ có hắn.
“Cố tổng, người này chính là sinh viên đón anh.” Tiểu Vương đóng cửa xong, đi về phía trước hai bước, đi về phía Tần Chỉ Ái, lại quay đầu giải thích với Cố Dư Sinh, sau đó Tiểu Vương thấy Tần Chỉ Ái đứng một lúc lâu cũng không nhúc nhích, mới mở miệng gọi cô, còn chưa kịp nói ra, lại vì không biết tên của cô là gì, hơi dừng lại một chút, lại nói: “Chào cô.”
Tần Chỉ Ái vội thu lại ánh nhìn trên cravat của Cố Dư Sinh, hít sâu một hơi, mỉm cười cho đúng lễ tiết, liền tiến lên nghênh đón.
Cô lễ phép cúi người chào, lúc ngẩng đầu lên, tầm mắt không dám nhìn thẳng vào Cố Dư Sinh, đã nhìn sang Tiểu Vương: “Chào các ngài.”
“Chào cô, tôi họ Vương, là tài xế lái xe của Cố tổng.” Tiểu Vương đưa danh thiếp của mình cho Tần Chỉ Ái, sau khi cô cầm lấy mới giới thiệu người đang đứng im lặng cạnh cậu ấy không lên tiếng: “Người này là tổng giám đốc của tập đoàn Cố thị, Cố tổng, Cố Dư Sinh, anh ấy sẽ phụ trách buổi tọa đàm hôm nay.”
Cố Dư Sinh… ba chữ này bay vào tai của Tần Chỉ Ái, đầu ngón tay cô liền run rẩy, qua một lát, cô mới đưa tay trước mặt Cố Dư Sinh, cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh vững vàng: “Chào ngài, tôi là người được giáo sưChuphái tới chịu trách nhiệm đón ngài, tôi tên là Tần Chỉ Ái.”
Tần Chỉ Ái… hình như hắn đã từng nghe qua ba chữ này.
Cố Dư Sinh nhíu mày một chút, nhanh chóng lục lại trí nhớ một lần.
Trên mặt hắn vẫn rất bình thản, nhìn chằm chằm bàn tay của cô bé đang hướng về phía mình trong chốc lát, mới đưa tay bắt tay cô.
Một cái nắm tay khách sáo như vậy chỉ kéo dài một giây đồng hồ, liền buông ra.
Nhưng đầu ngón tay ấm áp của hắn lại làm cho hô hấp của Tần Chỉ Ái trở nên bất ổn.
Cô dùng sức nuốt một ngụm nước bọt, mới cố gắng dùng biểu hiện bình thường để mời hắn đi vào: “Cố tiên sinh, Vương tiên sinh, xin mời vào.”
Nói xong, cô vừa bước đi trước vừa quay mặt mỉm cười, nói với họ: “Thời gian còn sớm, tôi dẫn hai người đến phòng chờ ngồi nghỉ một chút.”
.....
Đẩy cửa phòng chờ, Tần Chỉ Ái mời Cố Dư Sinh và Tiểu Vương ngồi xuống xong liền đi lấy nước cho họ.
Lúc nấu nước, Tần Chỉ Ái mở tay, liếc nhìn lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi của mình.
Nước sôi rất nhanh, Tần Chỉ Ái pha hai ly hồng trà xong mới trở lại phòng nghỉ, nhưng lúc này trong salon chỉ còn lại một mình Cố Dư Sinh.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!