Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 13
Trần Thị Huyền Trang | Chat Online | |
03/07/2019 10:03:03 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 14 (Truyện ngôn tình)
- * Chó treo mèo dậy (Truyện cười)
- * Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 12 (Truyện ngôn tình)
- * Cua được không (40) (Truyện tổng hợp)
Giản Dung quay đầu nhìn Ôn Uyển một chút, cười nói với chị dâu nhà đoàn trưởng: “Chị dâu, đây là vợ em.” Ngược lại, nhẹ giọng nói với Ôn Uyển: “Ôn Uyển, đó là chị dâu nhà đoàn trưởng, lên tiếng chào hỏi đi?”
Ôn Uyển nhìn chị dâu nhà đoàn trưởng, khéo léo nói: “Chào chị dâu!”
Ở trong mắt Ôn Uyển, mỗi chị dâu đều có ý tốt dịu dàng, thông tình đạt lý, nhưng dù thế nào thì Ôn Uyển cũng không nghĩ ra, có một ngày, mình sẽ gây gổ với chị dâu này, thậm chí vung tay đánh nhau, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy buồn cười, dĩ nhiên, đây là nói sau.
Chị dâu đoàn trưởng vốn lấy làm lqd kinh hãi, đột nhiên nở nụ cười: “Chào em! Cô bé tươi tắn, em là người miền Nam hả?”
Vận may của Giản Dung là gì? Lấy tính khí kia của cậu ta, ban đầu mình tính gả em họ cho Giản Dung, em ấy vốn quan tâm cậu ta.
Nhưng thằng nhóc này, chính là hũ nút, vẫn không có phản ứng gì, con bé vừa tới doanh trại, cậu ta bỏ chạy đi huấn luyện, lúc ấy cô còn buồn bực, em họ mình không tốt, liền không xem vào mắt, tình cảm, đây là tầm mắt quá cao!
“Chị dâu, em là người phương Bắc! Mẹ đúng là người phương Nam.” Ôn Uyển cười cười, mặc dù vóc dáng của cô cao, nhưng khuôn mặt lại giống mẹ nhiều hơn, khó tránh khỏi nhìn giống như có tác phong của cô gái phương Nam nhẹ nhàng.
Chị dâu đoàn trưởng gật gật đầu, cười nói: “Vậy cũng được, các em có việc, chị đây cũng bận bịu, không có việc gì thì tới đây ngồi.”
“Được ạ, chị dâu!” Ôn Uyển gật gật đầu, cô ở chỗ này vốn quan tâm rất ít, cũng không biết có phải nguyên nhân do nhân duyên tốt của Giản Dung không, cũng hiểu được đây là chuyện rất vinh dự.
Giản Dung nhìn Ôn Uyển, kéo Ôn Uyển trở về nhà, cầm chìa khóa mở cửa, vừa vào nhà, Giản Dung liền lấy cái hộp đựng đá trong ngực ra, nhét vào trong tay Ôn Uyển, không được tự nhiên mở miệng: “Cái này cho em, thichtruyen.vn anh phải đi làm công việc, khi nào đói bụng, tự mình đi ăn cơm!”
Nói xong, Giản Dung không đợi Ôn Uyển mở miệng, xoay người, liền sải bước rời đi.
Ôn Uyển kinh ngạc nhìn bóng lưng Giản Dung, lúc này mới mở cái hộp trong tay, trong nháy mắt mở ra, Ôn Uyển cảm thấy tất cả uất ức cùng chờ đợi lâu dài như vậy, trong lúc nhất thời, toàn bộ tuôn ra…
Ngũ vị tạp trần *, khiến cho cô nói không ra cảm giác đó, nhưng nó không phải là đau khổ.
(*) Ngũ vị tạp trần: chua, cay, mặn, ngọt, đắng. Ý chỉ tâm trạng rối bời.
Lòng bàn tay sờ lên mặt dây chuyền bằng đá màu xanh dương, đây là quà tặng đầu tiên Giản Dung đưa cho cô, Ôn Uyển lấy mặt dây chuyền ra khỏi hộp, mang vào, màu xanh dương làm nổi bật da thịt càng thêm trắng nõn như tuyết, rất xứng đôi.
Lấy điện thoại di động ra, Ôn Uyển ấn phím gửi tin nhắn: “Quà tặng, em rất thích, anh, cám ơn anh.”
Cô cũng biết, đến một ngày nào đó Giản Dung sẽ rõ, nhất định sẽ hiểu được lòng của cô, quả nhiên đã đợi được đến ngày này.
Giản Dung đi nhanh, quân doanh màu xanh lá cây, sẽ có một lần cảm nhận được trừ màu xanh lá cây, sẽ không phân biệt được màu sắc khác, nhưng hôm nay trong mắt Giản Dung, bầu trời rất đẹp, trời chiều mang theo ánh chiều tà, cũng rất đẹp.
Các chiến sỹ tuy đen, nhưng mỗi lqd người đều kiên cường bất khuất, đẹp trai!
“Xin chào phó đoàn Giản!” Lúc một anh lính đi qua, chủ động chào hỏi.
Giản Dung cười cười: “Chào cậu!”
Hóa đá, anh lính dừng lại, đứng tại chỗ sững sờ mấy giây, Giản Dung cảm giác điện thoại trong túi đang rung, móc ra nhìn, là tin nhắn của Ôn Uyển, khóe miệng càng không che giấu được nụ cười, anh biết cô nhóc nhất định sẽ thích, ánh mắt của anh chắc chắn không sai.
“Giản Dung? Giản Dung!” Một bàn tay quơ quơ trước mặt Giản Dung!
“Có!” Giản Dung mạnh mẽ lấy lại tinh thần, chỉ thấy đoàn trưởng đứng trước mặt, mặt tối lại, “Đoàn trưởng, tìm tôi có việc gì vậy?”
“Không phải, cậu nhìn về phía điện thoại, cười ngây ngô gì mà nhiệt tình vậy?” Đoàn trưởng chắp tay sau lưng, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn Giản Dung, thằng nhóc này uống lộn thuốc, nếu không uống thuốc, chắc trúng số độc đắc?
Giản Dung lập tức nhét điện thoại di động vào trong túi, hướng về phía đoàn trưởng, làm một tư thế chào theo nghi thức quân đội: “Báo cáo đoàn trưởng, tôi phá vỡ bí ẩn rồi!”
Anh vẫn cho rằng khiến Ôn Uyển lqd rời đi chính là tốt nhất, nhưng không biết từ lúc nào cô nhóc này đã chôn sâu vào trong lòng mình, trước kia, Ôn Uyển chưa hề yêu cầu rời đi…
Cũng không có biện pháp buông tay để cho Ôn Uyển rời đi, anh sẽ làm cho cô hạnh phúc, cũng sẽ không để cho cô chịu uất ức, cho nên, anh phá vỡ bí ẩn.
Nói xong Giản Dung liền sải bước rời đi, cũng không thể mất thể diện nữa, các đồng chí, phó đoàn Giản tôi phải chững chạc một chút, đứng đắn một chút, không thể để cho người khác nhìn ra đầu mối!
Đoàn trưởng há miệng, nhìn bóng lưng Giản Dung rời đi, phá vụ án gì? Cái gì phá vỡ bí ẩn?
Ngược lại, đoàn trưởng dò xét mặt cậu lính đứng hóa đá ở đây, khẽ cau mày: “Phó đoàn Giản với các cậu đoán đố đèn à? Giờ mới tháng 8, 9, đoán đố đèn gì?”
“Báo cáo đoàn trưởng, không đoán đố đèn, tôi chỉ đi ngang qua!” Anh lính cao giọng hô với đoàn trưởng, ngài cũng không suy nghĩ cẩn thận?
Đi ngang qua? Đi ngang qua!
“Thằng nhóc này, vào lúc này đều phải tập hợp ở sân huấn luyện, cậu đi ngang qua, cậu đi ngang qua kia à? Lại trốn huấn luyện chứ gì? Thằng nhóc chết toi này!” Đoàn trưởng tiến lên đá một cước vào cậu lính.
Cậu lính chợt chạy đi, hô: “Đoàn trưởng, thichtruyen.vn tôi xin nghỉ, tôi đi đội y tế, tôi đi trước!” Nói xong, cậu lính lập tức chạy nhanh như chớp.
Ôn Uyển ngồi trong nhà dọn dẹp đồ đạc, từ trong túi lấy viên đá Dương Tử đưa cho cô ra, đặt vào trong một hộp trang sức tinh xảo, xin lỗi Dương Tử, cô hy vọng anh Dương Tử có thể hạnh phúc, nhất định có được hạnh phúc.
Đậy hộp trang sức, Ôn Uyển bỏ vào trong hòm, tình yêu chính là như vậy, cô lựa chọn Giản Dung rồi, chính là một người nghiêm túc cứng nhắc như vậy, đi theo Giản Dung, cũng không thể có cuộc sống giàu sang, lái xe xịn, ở nhà sang trọng.
Nhưng cô không hối hận, tất cả mọi người nói cô ngu, cô không ngốc, cả đời này, người có thể tình nguyện đi theo không nhiều lắm, nếu bỏ lỡ, đời này không thể làm lại rồi.
Dọn dẹp phòng xong, Ôn Uyển đi căn tin ăn cơm, không nhìn thấy đám lính, chỉ nghe đầu bếp nói, Giản Dung phát sinh nóng nảy ở sân huấn luyện, mọi người đều ở đó chịu phạt, đến lúc này vẫn không thể ăn cơm.
Ôn Uyển bất đắc dĩ mà lắc đầu, người đàn ông này, lúc bắt đầu cố chấp, cho dù ai khuyên cũng không được.
Ăn cơm xong, Ôn Uyển đi đội y tế lqd xem một chút, Giản Dung không có ở nhà, cô trở về cũng không có chuyện gì, đã hết tháng chín, thời tiết rất thoải mái, đến đội y tế, chỉ thấy một mình tiểu Mục đang bận rộn.
“Tiểu Mục, hôm nay như thế nào?” Ôn Uyển đi vào, chủ động chào hỏi.
Tiểu Mục vừa thấy Ôn Uyển, vui mừng như thấy người thân, vội vàng tiến lên: “Chị dâu, chị đã tới, hôm nay đột nhiên tiểu Trạch có việc xin nghỉ, em ở đây bận rộn muốn chết.”
Chị dâu nghỉ phép, cũng không tiện gọi điện thoại, hơn nữa, cũng không phải giờ làm việc, đại khái là không nói được.
“Đừng có gấp, tôi tới giúp một tay.” Ôn Uyển cười cười.
Ngược lại, đi tới ngăn tủ lấy áo blue trắng mặc vào, vốn là ngày nghỉ, người lại nhiều hơn so với ngày thường, phần lớn là các chiến sỹ bình thường góp từng chút bệnh, chịu đựng đến chết, không chịu được nữa rồi mới chạy đến kiểm tra.
Gương mặt tiểu Trạch áy náy: “Thật tốt quá, cảm ơn chị!” Không kịp nhiều lời, liền xoay người đi tiếp tục bận rộn.
Ôn Uyển cũng bắt đầu bận rộn, lqd điều chế thuốc, đổi thuốc cho các chiến sỹ, lúc công việc lu bu lên, thời gian trôi thật nhanh.
“Vết thương của cậu được mấy ngày rồi? Sao không kiểm tra sớm một chút, cậu xem đã hơi thối rữa, giờ mới biết sốt ruột.” Ôn Uyển nhíu mày nén giận nhìn về phía chiến sỹ nhỏ, những cậu nhóc này không biết thương tiếc bản thân chút nào.
Người thường đều có bệnh nhỏ tai họa nhỏ, không coi trọng, chờ kéo dài tới lúc nghiêm trọng, lúc đấy mới đi khám bệnh lấy thuốc.
Trên mặt cậu chiến sỹ nhỏ lộ ra hàm răng trắng như tuyết, cười hì hì: “Chúng em huấn luyện bình thường, sao có thể không đau đớn, ở đây có chút vết thương, vốn không có gì đáng ngại, nào ngờ lại nghiêm trọng.”
Bị Ôn Uyển quở trách, chiến sỹ nhỏ cảm thấy đặc biệt có lỗi, chỉ khiến cho người khác thêm phiền toái.
“Là vấn đề thái độ, biết không? Nhất định phải báo cho chính trị viên của các cậu.” Ôn Uyển băng kỹ vết thương cho cậu chiến sỹ, phương pháp thường dùng nhất, chính là tố cáo, đừng nói, vẫn có tác dụng đối với nhóm chiến sỹ này.
Cậu chiến sỹ vừa nghe, thật nóng nảy, vội vàng bảo đảm với Ôn Uyển: “Lần sau em sẽ nhất định chú ý, chị dâu, thichtruyen.vn chị ngàn vạn lần đừng nói cho chính trị viên của tụi em.”
Không sợ chịu phạt, chỉ sợ viết bản kiểm điểm, bị phê bình, bị giáo dục, vậy không bằng để cho bọn họ ra ngoài chạy mấy vòng sảng khoái!
“Nói được phải làm được, xem các cậu tùy hứng, chính là gia tăng khối lượng công việc cho chúng tôi.” Ôn Uyển nghiêm túc nhắc nhở, đừng nói, mặc dù là cô gái rất hòa nhã, lúc dạy dỗ người cũng không hề hàm hồ.
Cậu chiến sỹ làm một quân lễ, hô lớn: “Rõ, chị dâu! Thêm phiền toái cho chị dâu rồi!”
Lúc này Ôn Uyển mới thỏa mãn mà gật gật đầu, tiếp tục làm việc khác, có Ôn Uyển giúp một tay, công việc tiến triển cũng nhanh, chỉ chớp mắt, hơn chín giờ, cuối cùng công việc cũng không sai biệt lắm, đến giờ này, sẽ không còn người đến rồi.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
“Chị dâu, hôm nay cực khổ, chị về trước đi, một mình em ở đây được rồi.” Tiểu Trạch hơi ngượng ngùng nhìn Ôn Uyển, nhờ có chị dâu tới trợ giúp, khi tiểu Mục quay lại phải kêu cậu ta mời chị dâu ăn cơm mới được.
Ôn Uyển đưa tay đấm cánh tay đau nhức không thôi, gật gật đầu với tiểu Trạch: “Vậy cũng được, tôi đi về trước, cậu thu dọn một chút, cũng về sớm thôi.”
“Được, chị dâu, trên đường trở về chậm một chút!” Tiểu Trạch đáp một tiếng rồi tiếp tục làm việc.
Ôn Uyển cũng không nán lại nữa, cởi áo khoác blue trên người, gấp gọn, nhét lại vào trong ngăn kéo, ngược lại, Ôn Uyển rời khỏi đội y tế, chuẩn bị đến sân huấn luyện tìm Giản Dung về nhà, hôm nay ngày nghỉ, cũng không biết đến giờ này, Giản Dung còn ở đó huấn luyện không?
Ra khỏi phòng, trời đã tối đen rồi, gió hơi lạnh lẽo, thổi qua lá cây kêu xào xạc, trái lại có vẻ như sắp có mưa, mới vừa ra khỏi phòng chữa bệnh đội y tế, Ôn Uyển đã thấy bên cạnh cây đại thụ cách đó không xa, có một người đàn ông đang đứng hút thuốc.
Đèn đường u ám kéo bóng người đàn ông đó thật dài, Ôn Uyển nhìn liếc qua liền nhận ra Giản Dung, Giản Dung vừa thấy Ôn Uyển ra ngoài, liền tranh thủ ném điếu thuốc trong tay xuống, nhân tiện dập tắt, đi tới bên cạnh Ôn Uyển.
Trước mặt Ôn Uyển, Giản Dung rất ít khi hút thuốc lá, vì biết Ôn Uyển không thích mùi thuốc lá, bị nghiện thuốc lá, vốn đều hút ở bên ngoài rồi mới vào nhà.
Vừa thấy Giản Dung đi tới, Ôn Uyển khẽ mỉm cười: “Huấn luyện xong rồi? Chờ lâu lắm rồi hả?” Trái lại cô có chút ngoài ý muốn, hôm nay Giản Dung lại đến đợi cô, mặc dù có cam kết đó, nhưng Giản Dung vẫn rất bận, phần lớn là cô đi chờ Giản Dung kết thúc huấn luyện.
“Ừhm, cũng không bao lâu, trở về nhà, không thấy em ở đó, đoán em tới đội y tế rồi, nên tới đây nhìn xem.” Giản Dung thuận tay sửa lại tóc bị thổi loạn, điệu bộ dịu dạng hiếm thấy, khiến trong lòng Ôn Uyển có chút ấm áp.
“Sao anh không vào trong chờ lqd em, bên ngoài gió lớn như vậy.” Ôn Uyển tiến lên kéo cánh tay Giản Dung, chỉ nghĩ đến tính tình Giản Dung, chắc sợ ảnh hưởng không tốt, cho nên mới chờ ở đây.
Giản Dung ôm Ôn Uyển, dịu dàng trả lời: “Thấy em bận việc, sợ em phân tâm, được rồi. Chúng ta về nhà thôi.”
Nói xong Giản Dung kéo Ôn Uyển đi về phía khu nhà, anh gần như chưa đợi Ôn Uyển, giờ mới cảm nhận được, chờ đợi là việc dài dằng dặc bao nhiêu, may mà cô nhóc này mỗi ngày đều đến sân huấn luyện chờ anh.
Cho dù trễ nữa, cũng chưa từng oán giận nửa câu, trong lòng hiểu rõ, càng lúc càng phát hiện ra đối phương tốt bao nhiêu.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Dọc theo đường đi, vẫn là Ôn Uyển nói chuyện trong đội y tế cho Giản Dung, thỉnh thoảng là tiểu Trạch, thỉnh thoảng lại là chiến sỹ nhỏ nào đó, giống như trước kia, có đôi lúc Giản Dung sẽ cười, có lúc lại cau mày, oán giận, những thằng nhóc kia, đều là người gây rắc rối.
Đến khu nhà, Giản Dung để Ôn Uyển đi tắm rửa, mình ngồi xuống, sửa sang lại chút tư liệu, khi Ôn Uyển ra ngoài, Giản Dung đã xong việc, đi theo vào tắm rửa một chút, Ôn Uyển cũng trở về phòng.
Giản Dung tắm rửa, cũng thuận tay giặt quần áo, giặt xong, Giản Dung mặc quần lính, thân trên để trần, lúc vào phòng, Ôn Uyển mặc đồ ngủ, ngồi trên giường xem phim, thỉnh thoảng cười.
“Cười ngây ngô gì đó?”
Giản Dung đi tới ngồi bên cạnh Ôn Uyển, thichtruyen.vn nhìn đĩa phim “Thành hôn” đang chiếu, bên trong là người đàn ông vì cầu xin cô gái gả cho anh ta, bỏ ra tất cả vốn liếng, mà cô gái vì sự nghiệp, vì tương lai hay là vì ngượng ngùng mà không đồng ý lời cầu hôn.
Sau cùng, người đàn ông vì yêu cô gái này, lựa chọn buông tay, để cho cô tự tìm giấc mộng của mình, cô gái mới hoàn toàn tỉnh ngộ, phát hiện, việc tốt đẹp đó, so với trước đây, đã có thói quen.
Bỏ qua sự theo đuổi của người thành thị, bỏ qua hộ khẩu Bắc Kinh, bỏ qua giấc mộng của mình, lựa chọn cùng người đàn ông ấy trở về quê cũ.
“Em rất biết kể chuyện xưa, lần sau, lên giảng cho chiến sỹ của chúng ta.” Giản Dung nửa đùa nhìn Ôn Uyển, vốn cảm thấy lqd không có gì, nhưng Ôn Uyển nói ra, cũng thành một hương vị khác.
“Đây là một lời nhắc nhở, còn anh, đã tập quen em rồi, cho nên không nên chọc em tức giận, nếu không em sẽ chạy, anh liền giống cô gái này đi, anh sẽ phải hối hận.” Ôn Uyển nghiêm trang giáo huấn Giản Dung.
Giản Dung mím môi, nhìn Ôn Uyển như vậy, duỗi tay chụp tới, cả người Ôn Uyển nằm trên người Giản Dung, Ôn Uyển kêu lên một tiếng, bìa đĩa phim trong tay cũng rơi trên giường, cứ đối mặt trực tiếp với Giản Dung như vậy.
Truyện mới nhất:
- Tổng hợp truyện cười (Truyện cười)
- Một đời một kiếp Giang Nam Lão (Truyện ngôn tình)
- Ác mộng bóng ma (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Mèo mướp và chiếc mũ (Truyện ngắn)
- Bông hoa tím (Truyện ngắn)
- Bóng ma trắng (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Đêm của những con dao dài (Truyện lịch sử) (Truyện ngắn)
- Đại chiến (Truyện ngắn)
- Tiết kiểm tra miệng (Truyện ngắn)
- Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Tổng Tài (Truyện tổng hợp)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!