Tóc ngắn, vai gầy - Chương 9: Những ngày ngọt hơn viên kẹo đường

84 lượt xem

Vai Gầy thích cảm giác anh ôm trọn cô vào lòng rồi khẽ lẩm bẩm sao vai cô gầy thế. Cô thích anh vần vò mái tóc ngắn rồi nói cô hãy nuôi tóc dài đi.

- Tại sao?

- Sẽ có cảm giác em lớn hơn một chút.

Cô lè lưỡi. Dài gì chứ. Ngắn như này không phải rất đáng yêu sao?

Chuyện cô ở bên anh, anh nói không muốn mọi người biết. Vai Gầy biết anh lo lắng mọi người sẽ dị nghị sau lưng cô. Mọi người trong công ty cũng đoán ra được Vai Gầy thích Sơmi Đen đến mức nào. Họ thường nhìn cô với ánh mắt ái ngại, đôi khi pha chút thương hại. Mọi người chắc thương cảm cho đứa con gái thích lẽo đẽo theo một người lạnh lùng như anh. Nếu họ biết anh cho phép cô ở bên anh như này chắc họ rớt hết hàm xuống đất mất.

Vai Gầy thích được trốn vào phòng làm việc của anh lúc mọi người đi ăn trưa, khẽ ôm sau lưng anh, hít hà mùi bạc hà đặc trưng chỉ riêng mình anh có.

Những ngày này với cô ngọt ngào hơn viên kẹo bọc đường, vì anh là viên kẹo bạc hà nhân đường của riêng cô rồi J

Vai Gầy ôm chặt eo anh, hít thật sâu mùi bạc hà của anh, nói thật khẽ:

- Yêu anh.

Sơmi Đen chỉ nhẹ đỡ tay sau gáy cô, đặt lên trán cô một nụ hôn như có như không.

Đến bây giờ cô cũng biết một điều, anh chưa bao giờ nói yêu cô. Những thứ anh trao chỉ là những nụ hôn, những quan tâm, nhưng quan trọng là những nụ cười nơi đáy mắt. Cô tự nhủ với mình rằng, chỉ bấy nhiêu với cô cũng là quá đủ rồi.

Sơmi Đen rất bận rộn. Anh thường bỏ rơi Vai Gầy với những kế hoạch, những dự án. Cô không trách anh. Chỉ ngồi một chỗ nhìn anh bận rộn thôi cô cũng thấy ngọt ngào lắm rồi. Một kẻ ngớ ngẩn như Vai Gầy khi yêu, chỉ cần anh ho một tiếng cô cũng thấy cuộc đời này tỏa nắng lung linh.

Hôm nay cũng vậy. Sơmi Đen hẹn sẽ tới ăn tối cùng Vai Gầy nhưng rồi lại lỡ hẹn. Anh nói cần đi ăn với khách hàng. Cô chỉ bĩu môi một chút, dọn dẹp một chút những thứ mình đã bày biện ra, cũng chẳng nhiều nhặn gì, chỉ có mấy món ăn, những cây nến vàng, lọ hoa cắm dở với bộ váy xinh đẹp cùng chai nước hoa nồng nàn thôi. Cô ôm một bụng hờn dỗi trèo lên giường. Khi cơn ngủ vừa nhẹ nhàng tới thì nhạc chuông cô cài cho riêng anh vang lên:

- Em ngủ rồi sao?

- Em vừa mới nằm. Anh về chưa?

- Em đếm tới 10 rồi ra mở cửa nhé.

Anh cúp máy. Vai gầy ngẩn ngơ rồi đứng dậy, vơ chiếc áo sơmi lớn khoác tạm bên ngoài bộ đồ ngủ ngăn cũn cỡn rồi ra mở cửa.

Sơmi Đen đã đứng bên ngoài từ lúc nào. Trông anh có vẻ khá mệt mỏi. Cô khẽ kéo tay anh, xót xa chạm vào má anh lạnh buốt. Anh đưa tay kéo cô vào vòng ôm của mình và hạ môi xuống. Vai Gầy khéo léo dùng tay đẩy cánh cửa chính khép lại.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn ai. Vai Gầy ngồi dậy, khoác chiếc áo sơmi đen của anh rồi đi ra phòng khách. Anh đang nói chuyện điện thoại với ai đó. Tiếng nói rất khẽ như sợ cô tỉnh giấc. Cô nhón chân đi tới, ôm chầm lấy anh từ phía sau, hít hà mùi hương bạc hà của riêng anh. Anh giật mình, cúp điện thoại, quay lại ôm cô vào lòng.

- Ai gọi đó anh? – Cô cảm thấy anh có chút kì lạ.

- Em đoán thử xem. – Anh bật cười: - Bé con ưa tò mò.

Anh không nói, cô cũng không hỏi. Có những chuyện làm ăn của anh mà cô nghĩ mình không nên tham dự vào.

Thời gian về sau những cuộc điện thoại anh không muốn nói trước mặt cô ngày càng nhiều. Dù không nói ra nhưng trong lòng cô vẫn dấy lên cảm giác khó chịu.

Mãi cho tới một ngày. Ngày trời nổi cơn giông.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo