Truyền thuyết ma trùng (phần 10) - Ngạ Qủy

143 lượt xem

Kiều Như chợt hơi đỏ mặt nói:

- Đến lúc nào thì anh mới tính công khai chuyện chúng mình yêu nhau đây? Rồi cả anh Dũng mà anh cũng giấu nữa...

Kiên nhấn ngón tay trỏ vào cái mũi trắng nhỏ xinh của Kiều Như nịnh hót:

- Anh không sợ thì em sợ cái gì! Chỉ sợ là người anh yêu xinh đẹp quá bị nhiều chàng theo đuổi, lại bỏ anh mà đi thôi!

Kiều Như hơi quay đầu bẽn lẽn, cô đi trước giả bộ không thèm nói chuyện với Kiên. Kiên cười, anh chạy tới nắm tay Kiều Như, rồi cả hai cùng đi về hướng Vũ Thôn.

Trong lúc ấy, bọn họ không biết rằng chiếc xe tải vừa mới chạy thoát đã quay ngược trở lại. Người đàn ông ngồi trong cabin chiếc xe tải hút thuốc lá rơi rụng lả tả tàn thuốc. Gã ta nhìn hình bóng hai người biến mất vào màn đêm mà đôi mắt tỏ ra sắc lạnh đến lạ kỳ.

Về đến đầu Vũ Thôn, Kiều Như với Kiên vẫn nắm tay nhìn nhau liếc mắt đưa tình. Hai người bọn họ đi vào trong con đường của thôn, vừa đi vừa chậm rãi ngắm nhìn sao trời.

Đang trong phút giây tình tứ ấy, thì Kiều Như chợt nhìn thấy có một bà già ngã ngất gục ở bờ ao ngay cạnh con đường của thôn. Kiều Như liền quay sang gọi Kiên nói:

- Anh Kiên, hình như có người bị ngã kìa!

Kiên cũng ngoái đầu nhìn theo hướng mà Kiều Như vừa mới chỉ, anh liền gật đầu nói:

- Ừ, đúng là có bà cụ ngã thật! Chúng ta ra giúp bà ấy...

Nhưng Kiều Như chợt lay tay của Kiên rồi nói:

- Ông Đồng đã căn dặn rồi mà, là thấy có người khác mà có gặp nạn thì cũng không được ra tay cứu giúp, kẻo cứu phải trùng đó anh!

Kiên đột nhiên cười, rồi lấy ngón tay gõ nhẹ trán Kiều Như nói yêu:

- Em là công an mà lại dám ăn nói mê tín như vậy hả, có tin anh báo cáo lên cấp trên là sau này cho em khỏi thăng chức không?

Kiều Như hơi cong môi, nhe hàm răng khểnh cười duyên dáng, hai mắt cô díp nhỏ xíu trông rất tươi đẹp đáp lại:

- Vậy thôi nghỉ yêu!

Kiên vờ thảng thốt, trừng mắt bộ liếc xéo:

- A! Em dám!

Kiều Như che miệng cười rồi xua tay:

- Thôi không đùa cợt nữa, thế rốt cuộc là có giúp bà cụ hay không đây?
Kiên ưỡn ngực khẳng định:

- Giúp chứ sao lại không giúp.

Rồi anh xắn tay áo, lăng xăng chạy tới gần bà cụ hỏi han đỡ bà ta dậy, nói:

- Trời ơi cụ làm cái gì mà trời khuya trời khoắt như thế này còn mò ra ao chi vậy? Con tưởng là thôn mình kiêng kị cái trùng chiếc gì lắm cơ mà, cụ ra đây ngã thế này rồi con cháu có biết không?

Kiên đỡ bà cụ lên hỏi như vậy, Kiều Như đứng xa xa ở ven đường thấy Kiên hỏi bằng mấy câu như vậy thì liền che miệng cười thích thú.

Kiên thấy Kiều Như đứng ven đường cứ cười bèn nói:

- Cô kia con cái nhà ai, sao không giúp bà cụ mà cứ đứng đó cười mãi vậy, người gì đâu mà vô duyên.

Kiều Như vẫn cười, cô bẽn lẽn định đi tới gần chỗ Kiên, chỗ bà cụ để giúp đỡ. Nhưng vừa bước được hai bước thì chợt nụ cười trên môi cô dần tắt hẳn. Mà nét mặt của Kiều Như thoáng chuyển sang sự kinh hãi.

Kiên đang hỏi han bà cụ, chợt quay sang nhìn Kiều Như liền thấy cô có nét mặt như vậy thì vội hoảng hồn hỏi:

- Kiều Như, em làm sao vậy?

Kiều Như lắp bắp, miệng nói ngắt quãng, tay run rẩy chỉ nói:

- Anh Kiên, bà cụ... bà ta... không phải là người đâu...

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k