LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Lữ Quán Giết Người - Chương 34

98 lượt xem
Trông bà khác hẳn,nhanh nhẹn và chu đáo quá. Merlyn nhìn quanh dáo dác, run rẩy, lầu bầukhông ra tiếng. Lão để yên cho vợ lau mặt, thay ra giường, chải tóc...Chỉ mươi phút sau, ông ngủ lại, mặt bầm tím, lưỡi thè ra và lại ngáy làm Mary càng tởm.

Hai dì cháu qua ở tạm gian phòng khách đầy bụi. Lần thứ nhất, Marythấy dì vui vẻ, tỉnh táo, nhanh nhẹn. Bà nói chuyện, có khi hát nho nhỏ nữa.. Mary được biết cứ hai tháng Merlyn say bí tỉ như vậy một lần. Có khi thường hơn và lần này, cơn say là kết quả sự có mặt ông Bassat.Theo lời dì nàng, Merlyn trở về lúc 6 giờ chiều và đi thẳng vô quầyrượu, ở lỳ trong đó luôn. (May quá: lúc đó Mary đang lang thang trênđường về và lạc hướng.) Bà không biết Mary về lúc nào, và nghe Mary bảonàng đi chơi, lạc, bà tin ngay. Bà khuyên nàng nên cẩn thận hơn, từnay. Mary dấu tất cả mọi việc xảy ra. Và họ sống năm ngày yên tĩnh.

Thời tiết u ám nên Mary không ra khỏi cửa, nhưng đến ngày thứ sáu,khi mặt trời lên, cô gái lại tính vượt đồng hoang - dù nàng chưa quêncuộc mạo hiểm đã qua. Nhất là khi Joss tỉnh dậy la lối om sòm, khói từbếp tràn khắp nhà và dì Patience nhanh nhẩu mang ra lại thì nàng đâm cáu kỉnh. Mary lấy một khúc bánh mì gói vào khăn, đi ra. Lần này, Maryhướng về phía tây, ngọn Kilmar. Vừa đi cô gái vừa nghĩ đến Francis,suốt buổi ông toàn nghe nàng nói, nàng nhớ đến khuôn mặt ông, đôi mắtông, bộ tóc ông... Chà! ông có vẻ giống tiên tử Elie quá! Một người nhưông, vì sao lại làm linh mục phó nhỉ? Ông có vẻ siêu phàm quá!

Vài con hải âu bay là đà trên mặt hồ. Noel sắp đến rồi. Chắc ởHelford dân chúng đang rộn rịp trang hoàng nhà cửa, cây thông, và gàngỗng được ăn nhiều cho béo? Mấy hàng bánh trái và các cô gái hẳn đều ưa nhìn... Vị mục sư thì tươi tỉnh cưỡi ngựa đến Trekiwarreb cụng ly vớigiáo dân? Linh mục Francis cũng cầu Chúa ban phúc cho họ đạo?

Một điều chắc chắc: lữ quán Giao Mai chả có gì thay đổi? Hơn một giờsau, Mary dừng lại trước con suối chảy ngang, khung cảnh không lạ lắm,trước mặt cô gái là núi đá phẳng lì và xanh rêu. Sau lưng, ngọn Kilmarhiện ra như bàn tay khổng lồ chĩa ngón lên trời. Mary ngắm kỹ đầm lầyTrewartha lần nữa. Về hướng đông nam, bộ mặt đồi núi rực rỡ dưới mặttrời. Suối kêu róc rách đâu đó. Đầm lầy trải dài bên trái. Gió hâyhẩy thổi làm ngọn cỏ lung lay xào xạc, có đám xanh tươi, có đám vàng,nâu. Nom hiền lành nhưng vô cùng nguy hiểm, vì bên dưới lún sâu. Maryquay lưng lại đầm và băng suối, bước lên những mô đất cao. Trời ít mây, đồng hoang trải dài như bãi cát. Mấy con ngựa chạy từ đồi cao xuốnglàm cho con quạ đang rỉa lông vội vút bay lên, buông mấy tiếng “quà quạ” nghe buồn bã lạ lùng. Đàn ngựa nhảy trên đá chơm chởm, đuôi phất phơ,chen lấn nhau. Hình như chúng vừa được thả ra? Mary chợt thấy cửa ràobên trái được mở rộng. Một người đàn ông đi tới, tay xách cái xô. Thấy nàng, gã đàn ông vây vẩy, gọi tên nàng. Mary không tránh kịp: đúng làem trai chủ quán. Quần áo lem luốc bùn và lông ngựa, hắn cười thậttươi:

- Cô đến tìm tôi sớm hơn tôi nghĩ. Phải biết trước, tôi đã làm bánhthết cô. Ba ngày nay tôi ăn toàn khoai tây, khỏi mất công rửa bát.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư