Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2153: Tính toán (2)
青梅 | Chat Online | |
11/08/2019 23:42:28 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
190 lượt xem
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2154: Chuyên nghiệp (Truyện ngôn tình)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2155: Đại ngự kiếm thuật! (1) (Truyện tiểu thuyết)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2152: Tính toán (1) (Truyện xuyên không)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2151: Hằng hà đại thủ ấn (2) (Truyện dân gian)
hiện ở ngoài vài trăm thước.
Lương Ngọc Y cũng là hóa thành một đạo độn quang đuổi theo, đồng thời trường kiếm ngự ở trên khoảng không, vạn phần cảnh giác.
Hai người vừa hội hợp, Trần Phong và Lương Ngọc Y lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại nhìn liếc mắt, không dám ở lâu, trực tiếp bỏ chạy.
– Hừm..
Loan Quân Hạo hừ lạnh một chút, ánh mắt hướng trên trời cao đảo qua, quay sang đám quần chúng nhìn lại.
…
Mỗi người đều cả người run lên, sợ đến run rẩy, kêu to vài tiếng đã liều mạng thoát được không còn ai.
Trong thiên địa trong nháy mắt đã yên tĩnh lại.
Chỉ bất quá mới chốc lát thời gian, toàn bộ núi non đã triệt để hoàn toàn thay đổi, một cái hố sâu kinh khủng chí cực nổi lên, kéo dài ngàn dặm đều hủy hoại chỉ trong chốc lát
Loan Quân Hạo cũng không có dễ dàng, mà là hướng phía trên bầu trời nhìn lại, lạnh lùng nói:
– Mới vừa rồi là ai tính toán ta, đi ra!
Bầu trời hoàn toàn yên tĩnh, không có bất kỳ đáp lại nào.
Loan Quân Hạo vẻ mặt giận dử, quát dẹp đường:
– Có can đảm tính toán bản tọa, lẽ nào lại không dám gặp người sao? Đồ hèn nhát.
Liên tiếp hô mấy lần, cũng mắng mấy câu, vẫn như cũ không chiếm được bất kỳ đáp lại nào.
Hắn biết người nọ lẫn mất sâu đậm, chắc là sẽ không bị kích đi ra, hung hăng giậm chân một cái, cả giận nói:
– Nghìn vạn lần đừng làm cho bản tọa tra ra ngươi là ai!
Nhất thời hóa thành một đạo quang mang vọt lên, sẽ bỏ chạy.
– Ầm…
Đột nhiên trên bầu trời chấn động một chút, một cổ thanh sắc lôi hoàn xán lạn loá mắt nổi lên, chợt một chút thành lớn, bao dung vòm trời, mạnh mẽ hướng phía trên người của Loan Quân Hạo áp đến.
– Hừm, bọn chuột nhắt!
Loan Quân Hạo tức giận mắng một câu.
Nhưng con ngươi chợt co rút lại, nhìn lôi tinh hoàn đánh xuống, không dám khinh thường, vội vàng dương tay, một đạo chưởng phong đánh ra.
– Ầm ầm…!
Lôi tinh hoàn ở dưới một kích của hắn, đột nhiên nổ lên, hóa thành vô cùng lôi điện đi ngang qua trời cao, trong đó vài đạo sấm sét cực to càng giống như thiên long, tuôn ra mà đến.– Chết tiệt!
Trong lòng Loan Quân Hạo cả kinh, duỗi tay lăng không một trảo, không gian trong nháy mắt bị kéo thành phải không hình, giống như là mảnh vải ở trong tay hắn vuốt ve.
Một đạo thanh quang ở trong lòng bàn tay hiện lên, mẽ đẩy qua đến.
– Ùng ùng!
Một cổ không gian phong bạo nhất thời cuốn ra, đem vô cùng sấm sét chi lực cuốn vào trong đó, hướng phía bốn phương tám hướng tán đi.
– Rốt cuộc là người phương nào? Đi ra!
Sắc mặt của Loan Quân Hạo âm trầm không gì sánh được, mặc dù chỉ là một chiêu giao thủ, nhưng hắn đã biết người tới không đơn giản
– Các hạ không hổ là đỉnh phong cường giả, dĩ nhiên có thể chống cự đến bây giờ.
Một đạo thanh âm đạm mạc ở cách đó không xa vang lên, không gian khẽ rung động, thân ảnh của Lý Vân Tiêu chậm rãi hiển hiện ra.
Loan Quân Hạo vừa thấy người này, nhất thời bị tuổi của hắn hơi chút kinh hãi, đồng thời trong lòng dâng lên một loại cảm giác cổ quái, tựa hồ người trước mắt này chính mình nhận thức.
Không khỏi cả kinh nói:
– Ngươi là người phương nào? Chúng ta có từng gặp qua?
Lời này vừa hỏi lên, ngay cả chính hắn cũng hiểu được cổ quái. Chính mình rõ ràng vừa mới xuất quan không lâu sau, trước đó tuyệt đối chưa từng thấy qua người này.
Lý Vân Tiêu nói:
– Tương phùng hà tất từng quen biết. Về phần danh tính tại hạ, các hạ cũng không cần đã biết, chỉ cần đem Tinh DIệt lấy ra nữa là được.
– Ha ha, khẩu khí thật là lớn!
Loan Quân Hạo giận dữ cười ngược lại, nói:
– Từ đâu chạy tới mao đầu hài tử, muốn cướp đồ vật của bản tọa gọi người lớn nhà ngươi tới đây.
Lý Vân Tiêu giơ lên mi mắt, lẳng lặng nhìn hắn, nói:
– Loan đại nhân sẽ không cần giả bộ nữa, lấy tình huống hiện tại của ngươi, căn bản không có khả năng từ trong tay ta chạy thoát. Mạng quan trọng hơn hay là kiếm quan trọng hơn, tin tưởng đại nhân là người thông minh.
Loan Quân Hạo toàn thân chấn động, phẫn nộ quát:
– Nói bậy bạ gì đó?
Nhưng hắn lại trong lòng phát lạnh đứng lên, bởi vì con ngươi của đối phương thanh như hồ nước, để hắn có một loại cảm giác không ổn.
Lý Vân Tiêu nói:
Lương Ngọc Y cũng là hóa thành một đạo độn quang đuổi theo, đồng thời trường kiếm ngự ở trên khoảng không, vạn phần cảnh giác.
Hai người vừa hội hợp, Trần Phong và Lương Ngọc Y lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại nhìn liếc mắt, không dám ở lâu, trực tiếp bỏ chạy.
– Hừm..
Loan Quân Hạo hừ lạnh một chút, ánh mắt hướng trên trời cao đảo qua, quay sang đám quần chúng nhìn lại.
…
Mỗi người đều cả người run lên, sợ đến run rẩy, kêu to vài tiếng đã liều mạng thoát được không còn ai.
Trong thiên địa trong nháy mắt đã yên tĩnh lại.
Chỉ bất quá mới chốc lát thời gian, toàn bộ núi non đã triệt để hoàn toàn thay đổi, một cái hố sâu kinh khủng chí cực nổi lên, kéo dài ngàn dặm đều hủy hoại chỉ trong chốc lát
Loan Quân Hạo cũng không có dễ dàng, mà là hướng phía trên bầu trời nhìn lại, lạnh lùng nói:
– Mới vừa rồi là ai tính toán ta, đi ra!
Bầu trời hoàn toàn yên tĩnh, không có bất kỳ đáp lại nào.
Loan Quân Hạo vẻ mặt giận dử, quát dẹp đường:
– Có can đảm tính toán bản tọa, lẽ nào lại không dám gặp người sao? Đồ hèn nhát.
Liên tiếp hô mấy lần, cũng mắng mấy câu, vẫn như cũ không chiếm được bất kỳ đáp lại nào.
Hắn biết người nọ lẫn mất sâu đậm, chắc là sẽ không bị kích đi ra, hung hăng giậm chân một cái, cả giận nói:
– Nghìn vạn lần đừng làm cho bản tọa tra ra ngươi là ai!
Nhất thời hóa thành một đạo quang mang vọt lên, sẽ bỏ chạy.
– Ầm…
Đột nhiên trên bầu trời chấn động một chút, một cổ thanh sắc lôi hoàn xán lạn loá mắt nổi lên, chợt một chút thành lớn, bao dung vòm trời, mạnh mẽ hướng phía trên người của Loan Quân Hạo áp đến.
– Hừm, bọn chuột nhắt!
Loan Quân Hạo tức giận mắng một câu.
Nhưng con ngươi chợt co rút lại, nhìn lôi tinh hoàn đánh xuống, không dám khinh thường, vội vàng dương tay, một đạo chưởng phong đánh ra.
– Ầm ầm…!
Lôi tinh hoàn ở dưới một kích của hắn, đột nhiên nổ lên, hóa thành vô cùng lôi điện đi ngang qua trời cao, trong đó vài đạo sấm sét cực to càng giống như thiên long, tuôn ra mà đến.– Chết tiệt!
Trong lòng Loan Quân Hạo cả kinh, duỗi tay lăng không một trảo, không gian trong nháy mắt bị kéo thành phải không hình, giống như là mảnh vải ở trong tay hắn vuốt ve.
Một đạo thanh quang ở trong lòng bàn tay hiện lên, mẽ đẩy qua đến.
– Ùng ùng!
Một cổ không gian phong bạo nhất thời cuốn ra, đem vô cùng sấm sét chi lực cuốn vào trong đó, hướng phía bốn phương tám hướng tán đi.
– Rốt cuộc là người phương nào? Đi ra!
Sắc mặt của Loan Quân Hạo âm trầm không gì sánh được, mặc dù chỉ là một chiêu giao thủ, nhưng hắn đã biết người tới không đơn giản
– Các hạ không hổ là đỉnh phong cường giả, dĩ nhiên có thể chống cự đến bây giờ.
Một đạo thanh âm đạm mạc ở cách đó không xa vang lên, không gian khẽ rung động, thân ảnh của Lý Vân Tiêu chậm rãi hiển hiện ra.
Loan Quân Hạo vừa thấy người này, nhất thời bị tuổi của hắn hơi chút kinh hãi, đồng thời trong lòng dâng lên một loại cảm giác cổ quái, tựa hồ người trước mắt này chính mình nhận thức.
Không khỏi cả kinh nói:
– Ngươi là người phương nào? Chúng ta có từng gặp qua?
Lời này vừa hỏi lên, ngay cả chính hắn cũng hiểu được cổ quái. Chính mình rõ ràng vừa mới xuất quan không lâu sau, trước đó tuyệt đối chưa từng thấy qua người này.
Lý Vân Tiêu nói:
– Tương phùng hà tất từng quen biết. Về phần danh tính tại hạ, các hạ cũng không cần đã biết, chỉ cần đem Tinh DIệt lấy ra nữa là được.
– Ha ha, khẩu khí thật là lớn!
Loan Quân Hạo giận dữ cười ngược lại, nói:
– Từ đâu chạy tới mao đầu hài tử, muốn cướp đồ vật của bản tọa gọi người lớn nhà ngươi tới đây.
Lý Vân Tiêu giơ lên mi mắt, lẳng lặng nhìn hắn, nói:
– Loan đại nhân sẽ không cần giả bộ nữa, lấy tình huống hiện tại của ngươi, căn bản không có khả năng từ trong tay ta chạy thoát. Mạng quan trọng hơn hay là kiếm quan trọng hơn, tin tưởng đại nhân là người thông minh.
Loan Quân Hạo toàn thân chấn động, phẫn nộ quát:
– Nói bậy bạ gì đó?
Nhưng hắn lại trong lòng phát lạnh đứng lên, bởi vì con ngươi của đối phương thanh như hồ nước, để hắn có một loại cảm giác không ổn.
Lý Vân Tiêu nói:
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!