Cẩm tú vị ương - Chap 44
phương linh | Chat Online | |
12/08/2019 20:38:07 | |
Truyện tiểu thuyết | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
75 lượt xem
- * Cẩm tú vị ương - Chap 45 (Truyện tiểu thuyết)
- * Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 106 (Truyện ngôn tình)
- * Cẩm tú vị ương - Chap 43 (Truyện tiểu thuyết)
- * Cẩm tú vị ương - Chap 42 (Truyện tiểu thuyết)
Lí Mẫn Phong lấy lại bình tĩnh, hắn biết, Tử Yên nhất định đã đặt mười lượng vàng cùng những lát Hồng Tham hắn chuẩn bị từ trước vào phòng Lí Vị Ương, chỉ cần tìm thấy, mặc kệ Lí Vị Ương tranh cãi thế nào cũng không hữu dụng.
Đối xử với nàng ta như vậy đúng là tàn nhẫn, nhưng ai bảo địa vị nàng ta trong lòng lão phu nhân càng ngày càng cao lại còn không biết nghe lời? Trong lòng Lí Mẫn Phong, trong nhà này chỉ có mẫu thân cùng muội muội ruột thịt của mình Lí Trường Nhạc mới là người, còn những muội muội thứ xuất, chỉ là một đám kiến, con kiếm đã dám mạo phạm quyền uy của bọn họ, tất nhiên sẽ phải trả giá thật lớn! Lí Vị Ương, lần này không chết cũng phải cút ra khỏi Lí gia!
Lí Tiêu Nhiên nhíu mày, Vị Ương chỉ là thứ nữ, lại còn mang điềm xấu, nếu con bé thật sự trộm đồ của lão phu nhân, ngấm ngầm xử lý cũng được. Ông nghĩ như vậy, cúi đầu uống trà, mọi chuyện tuỳ ý Lí Mẫn Phong.
Lúc này, chỉ có Tam phu nhân chậm rãi nói: “Ta tin Vị Ương vô tội, con bé không phải người như thế.”
Lí Vị Ương quay đầu nhìn về phía Tam phu nhân sắc mặt bình tĩnh, nở nụ cười: “Đa tạ Tam thẩm, đáng tiếc chỉ có người tin tưởng ta, phụ thân cùng mẫu thân, đều cảm thấy ta sai.” Sau đó nàng nhìn về phía Lí Mẫn Phong, trong ánh mắt chỉ còn lại sự lạnh băng, “Đại ca, ta cũng là muội muội của ca, tuy ta không phải con vợ cả, mà trên người ta chảy cùng một dòng máu giống ca, ca vì sao phải bức ta đến đường cùng như vậy?”
Lí Mẫn Phong thản nhiên nói: “Tam muội, đừng nói những lời không có ý nghĩa như thế, ta sẽ không vì đồng tình muội mà đổi trắng thay đen!”
Đổi trắng thay đen? Lí Vị Ương cười lạnh trong lòng.
Lí Trường Nhạc dịu dàng nói: “Tam muội, Đại ca cũng vì tốt cho muội thôi.”
Lí Vị Ương nhìn về phía nàng ta lạnh lùng nói: “Vì tốt cho ta? Sao ta không thấy Đại ca oan uổng Đại tỷ nhỉ? Trên đời có Đại ca như vậy sao? Trăm phương nghìn kế vu hãm muội muội của mình là trộm!”
Lí Trường Nhạc sửng sốt, ngượng ngùng nói: “Nếu Tam muội thật sự ngay thẳng không vụ lợi, chi bằng để mọi người đi kiểm tra phòng muội mới tốt, nếu Đại ca thật sự oan uổng muội, tỷ nhất định sẽ bảo Đại ca nhận lỗi với muội.”
Lí Mẫn Phong lạnh lùng cười: “Trường Nhạc, chẳng lẽ muội còn không nhìn ra, Tam muội muội đang chột dạ.”
Lí Vị Ương nhìn hắn, đột nhiên nở nụ cười, quay đầu nhìn Lí Tiêu Nhiên đang yên lặng không một tiếng động: “Phụ thân, người cũng cảm thấy chuyện này là con làm sao?”
“Theo những gì Đại ca ngươi nói, đúng là như thế.” Lí Tiêu Nhiên thản nhiên nói.
Lí Mẫn Phong gật đầu, nói: “Phụ thân, nếu chuyện này xác nhận rõ ràng, như vậy nên gạch tên Tam muội ra khỏi gia phả, đuổi ra khỏi Lí gia, không thể để Tam muội tuỳ ý bại hoại môn phong Lí gia, nhiễu loạn gia đình bất an, gà chó không yên.”
“Đại thiếu gia làm như vậy hơi quá đáng!” Tam phu nhân nhíu mày.
“Tam thẩm, đây là chuyện Đại phòng chúng ta, mong người đừng xen lời.” Lí Mẫn Phong không hề để ý đến.
“Ta là người Tam phòng, nhưng dù sao cũng là trưởng bối của ngươi, ta không thể nói ra cách nhìn nhận của bản thân sao?” Tam phu nhân nói rất có khí phách.
Lí Mẫn Phong hừ lạnh một tiếng, không đưa ra lời bình luận.
Lí Vị Ương nhìn Tam phu nhân thật lâu, trong mắt hàm chứa sự biết ơn. Sau đó, cuối cùng nàng nhìn về phía Lí Tiêu Nhiên: “Phụ thân, người thật sự muốn đuổi con đi?”
Lí Tiêu Nhiên nhìn thoáng qua Lí Vị Ương, cuối cùng gật đầu nói: “Vị Ương, nếu con thật sự đã làm chuyện sai trái, phụ thân chỉ có thể đuổi con đi, từ nay về sau con không còn là người Lí gia nữa!”
Vốn tưởng rằng Lí Vị Ương sẽ kinh hoảng, ai ngờ nàng lại cười nhẹ: “Người chân chính làm trộm lại đang hô bắt trộm, ta có gì phải chột dạ. Đại ca đã muốn kiểm tra, vậy thì đi điều tra đi.”
Lão phu nhân liếc nhìn Lí Mẫn Phong, ngăn cản hắn dẫn người đi kiểm tra, mà để La ma ma dẫn người rời đi.
Lí Mẫn Phong cười lạnh lùng, chỉ chờ xem kết quả.
Bên kia, Lâm Thái y cực kỳ cẩn thận, không phải chỉ nhìn qua rồi thôi, mà nhặt từng mảnh nhỏ, vừa ngửi vừa nếm, cho đến lúc qua thời gian quá nửa ly trà, ông mang sắc mặt nghi hoặc quay đầu nhìn Lí Mẫn Phong.
Trong lòng Lí Mẫn Phong có sự vui sướng, sải bước về phía trước một bước nói: “Thế nào, Lâm Thái y, đây là Tô Tử chứ!”
Trên mặt Lâm Thái y có sự kỳ quái: “Tô Tử?”
Lí Trường Nhạc thở dài, nói: “Vị Ương, muội sao có thể làm chuyện như vậy chứ, muội xem hiện tại náo loạn thành như vậy, còn kinh động đến cả Thái y, nếu muội sớm nhận sai, lão phu nhân chắc chắn sẽ tha thứ cho muội —— “
Lí Vị Ương cười lạnh một tiếng, nói: “Đại tỷ, Thái y còn chưa kết luận, sao Đại tỷ đã nóng vội như vậy.”
Hàng lông mày cong vút của Lí Trường Nhạc hơi nhíu lại, đôi mắt xinh đẹp hàm chứa nước mắt, bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Bằng chứng như núi, Vị Ương, muội không biết trong lòng tỷ tỷ đau đớn biết bao nhiêu —— “
Lí Vị Ương cười mỉm nói: “Đại tỷ, vẫn nên nghe Thái y kết luận đi!”
Lão phu nhân mở miệng, nói: “Lâm Thái y, rốt cuộc đây có phải là Tô Tử hay không?”
Lâm Thái y bật cười, chỉ vào mảnh nhỏ trong tay, nói: “Đại tiểu thư, sao tiểu thư có thể nhận ra Tô Tử?”Lí Trường Nhạc nói không chút hoang mang: “Ta đã đọc qua Kinh Sử Sử Tập, sách thuốc cũng xem qua không ít, cho nên mới có thể nhận ra.”
(kinh, sử, tử, tập: cách phân loại sách vở thời xưa: Kinh điển, Lịch sử, Chư tử, Văn tập)
Lâm Thái y lắc đầu, mở lòng bàn tay ra cho mọi người thấy: “Sách về thảo mộc có nói Hồng Tham, sinh trưởng ở nơi đất phì nhiêu trên sơn cốc, bề ngoài nửa trong suốt, màu hồng nâu, ngẫu nhiên có chỗ đốm màu nâu vàng đậm, có nếp nhăn, nếp nhăn rất nhỏ tạo thành ngấn, bên trên còn có những vòng tròn không rõ ràng… vị rất đắng...”
“Mà Tô Tử, tuy hình dạng bên ngoài rất giống Hồng Tham, nhưng Tô Tử góc cạnh rõ ràng, hương vị hơi ngọt.” Nói xong ánh mắt nhìn về phía Lí Trường Nhạc, cười nói, “Cho nên Đại tiểu thư nhìn lầm rồi, đây chính xác là Hồng Tham, không bị trộn lẫn gì hết.”
Lời này làm sắc mặt Lí Trường Nhạc đại biến, nàng có chút hốt hoảng, “Thái y… có phải, có phải ông nhìn nhầm rồi không…”
“Đại tỷ,” Lí Vị Ương nở nụ cười, lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, “Sao Lâm Thái y nói đây là Hồng Tham, Đại tỷ có vẻ rất thất vọng vậy.”
Lí Trường Nhạc lắp bắp kinh hãi, nghẹn họng trợn tròn mắt, quay đầu nhìn về phía Lí Mẫn Phong. Mà vẻ mặt Lí Mẫn Phong cũng cực kỳ khiếp sợ: “Lâm Thái y, có phải ngài nhìn lầm hay không.”
Sắc mặt Lâm Thái y lạnh xuống: “Ta đã làm nghề y hơn mười năm, tuy không dám nói y thuật cao minh, nhưng Hồng Tham cùng Tô Tử nếu không phân biệt được, thì Thái Y viện ta cũng không dám ngồi lại! Lí công tử, xin ngài hãy nói cẩn thận!”
“Điều này sao có thể ——” Lí Mẫn Phong trấn định lại, chung quy vẫn chỉ là thiếu niên mười tám tuổi, hắn nghe xong lời này, quay đầu thật mạnh nhìn chằm chằm Tử Yên, như thể muốn ăn luôn cả nàng ta. Hắn rõ ràng đã dặn nhân lúc Lí Vị Ương không chú ý, đổi Hồng Tham trong nước trà của lão phu nhân thành Tô Tử, trong ly trà sao có thể vẫn là Hồng Tham! Chẳng lẽ tiện nhân này không làm theo phân phó của mình!
Lúc này Tử Yên cũng ngây người, nàng rõ ràng đã đổi rồi, sao có thể thành kết quả như thế này!
Lí Vị Ương lạnh lùng cười, đám người này bất luận thế nào cũng không thể ngờ được, bản thân mình đã sớm để Bạch Chỉ nhìn chằm chằm Tử Yên, phát hiện nàng ta có hành động, lập tức tìm cơ hội đổi trà lại!
“Đại tỷ vô duyên vô cớ nói đây là Tô Tử, mà Đại ca, lại oan uổng ta là trộm cắp!” Vẻ mặt Lí Vị Ương thoạt nhìn như bị tổn thương, ánh mắt lại sáng đến kinh người, “Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì!”
—— Lời ngoài truyện ——
Bởi vì sợ mọi người cảm thấy tình tiết chậm, cho nên lược bớt quá trình Bạch Chỉ đổi dược, nếu mọi người không quen cách sáng tác này, về sau sẽ viết theo trình tự như cũ (^ω^)
__________________________________
Thanh Mai: Cười chết ta =)) thấy chồng gọi điện kêu gào, bảo đấy em post đi, post nhanh lên, bị nháy máy liên tục đây này, có bé còn nt gọi anh là chú =)) chết mất, lần sau chồng cấm đọc truyện thì lên đây mách mọi người cho nhanh =))
Đối xử với nàng ta như vậy đúng là tàn nhẫn, nhưng ai bảo địa vị nàng ta trong lòng lão phu nhân càng ngày càng cao lại còn không biết nghe lời? Trong lòng Lí Mẫn Phong, trong nhà này chỉ có mẫu thân cùng muội muội ruột thịt của mình Lí Trường Nhạc mới là người, còn những muội muội thứ xuất, chỉ là một đám kiến, con kiếm đã dám mạo phạm quyền uy của bọn họ, tất nhiên sẽ phải trả giá thật lớn! Lí Vị Ương, lần này không chết cũng phải cút ra khỏi Lí gia!
Lí Tiêu Nhiên nhíu mày, Vị Ương chỉ là thứ nữ, lại còn mang điềm xấu, nếu con bé thật sự trộm đồ của lão phu nhân, ngấm ngầm xử lý cũng được. Ông nghĩ như vậy, cúi đầu uống trà, mọi chuyện tuỳ ý Lí Mẫn Phong.
Lúc này, chỉ có Tam phu nhân chậm rãi nói: “Ta tin Vị Ương vô tội, con bé không phải người như thế.”
Lí Vị Ương quay đầu nhìn về phía Tam phu nhân sắc mặt bình tĩnh, nở nụ cười: “Đa tạ Tam thẩm, đáng tiếc chỉ có người tin tưởng ta, phụ thân cùng mẫu thân, đều cảm thấy ta sai.” Sau đó nàng nhìn về phía Lí Mẫn Phong, trong ánh mắt chỉ còn lại sự lạnh băng, “Đại ca, ta cũng là muội muội của ca, tuy ta không phải con vợ cả, mà trên người ta chảy cùng một dòng máu giống ca, ca vì sao phải bức ta đến đường cùng như vậy?”
Lí Mẫn Phong thản nhiên nói: “Tam muội, đừng nói những lời không có ý nghĩa như thế, ta sẽ không vì đồng tình muội mà đổi trắng thay đen!”
Đổi trắng thay đen? Lí Vị Ương cười lạnh trong lòng.
Lí Trường Nhạc dịu dàng nói: “Tam muội, Đại ca cũng vì tốt cho muội thôi.”
Lí Vị Ương nhìn về phía nàng ta lạnh lùng nói: “Vì tốt cho ta? Sao ta không thấy Đại ca oan uổng Đại tỷ nhỉ? Trên đời có Đại ca như vậy sao? Trăm phương nghìn kế vu hãm muội muội của mình là trộm!”
Lí Trường Nhạc sửng sốt, ngượng ngùng nói: “Nếu Tam muội thật sự ngay thẳng không vụ lợi, chi bằng để mọi người đi kiểm tra phòng muội mới tốt, nếu Đại ca thật sự oan uổng muội, tỷ nhất định sẽ bảo Đại ca nhận lỗi với muội.”
Lí Mẫn Phong lạnh lùng cười: “Trường Nhạc, chẳng lẽ muội còn không nhìn ra, Tam muội muội đang chột dạ.”
Lí Vị Ương nhìn hắn, đột nhiên nở nụ cười, quay đầu nhìn Lí Tiêu Nhiên đang yên lặng không một tiếng động: “Phụ thân, người cũng cảm thấy chuyện này là con làm sao?”
“Theo những gì Đại ca ngươi nói, đúng là như thế.” Lí Tiêu Nhiên thản nhiên nói.
Lí Mẫn Phong gật đầu, nói: “Phụ thân, nếu chuyện này xác nhận rõ ràng, như vậy nên gạch tên Tam muội ra khỏi gia phả, đuổi ra khỏi Lí gia, không thể để Tam muội tuỳ ý bại hoại môn phong Lí gia, nhiễu loạn gia đình bất an, gà chó không yên.”
“Đại thiếu gia làm như vậy hơi quá đáng!” Tam phu nhân nhíu mày.
“Tam thẩm, đây là chuyện Đại phòng chúng ta, mong người đừng xen lời.” Lí Mẫn Phong không hề để ý đến.
“Ta là người Tam phòng, nhưng dù sao cũng là trưởng bối của ngươi, ta không thể nói ra cách nhìn nhận của bản thân sao?” Tam phu nhân nói rất có khí phách.
Lí Mẫn Phong hừ lạnh một tiếng, không đưa ra lời bình luận.
Lí Vị Ương nhìn Tam phu nhân thật lâu, trong mắt hàm chứa sự biết ơn. Sau đó, cuối cùng nàng nhìn về phía Lí Tiêu Nhiên: “Phụ thân, người thật sự muốn đuổi con đi?”
Lí Tiêu Nhiên nhìn thoáng qua Lí Vị Ương, cuối cùng gật đầu nói: “Vị Ương, nếu con thật sự đã làm chuyện sai trái, phụ thân chỉ có thể đuổi con đi, từ nay về sau con không còn là người Lí gia nữa!”
Vốn tưởng rằng Lí Vị Ương sẽ kinh hoảng, ai ngờ nàng lại cười nhẹ: “Người chân chính làm trộm lại đang hô bắt trộm, ta có gì phải chột dạ. Đại ca đã muốn kiểm tra, vậy thì đi điều tra đi.”
Lão phu nhân liếc nhìn Lí Mẫn Phong, ngăn cản hắn dẫn người đi kiểm tra, mà để La ma ma dẫn người rời đi.
Lí Mẫn Phong cười lạnh lùng, chỉ chờ xem kết quả.
Bên kia, Lâm Thái y cực kỳ cẩn thận, không phải chỉ nhìn qua rồi thôi, mà nhặt từng mảnh nhỏ, vừa ngửi vừa nếm, cho đến lúc qua thời gian quá nửa ly trà, ông mang sắc mặt nghi hoặc quay đầu nhìn Lí Mẫn Phong.
Trong lòng Lí Mẫn Phong có sự vui sướng, sải bước về phía trước một bước nói: “Thế nào, Lâm Thái y, đây là Tô Tử chứ!”
Trên mặt Lâm Thái y có sự kỳ quái: “Tô Tử?”
Lí Trường Nhạc thở dài, nói: “Vị Ương, muội sao có thể làm chuyện như vậy chứ, muội xem hiện tại náo loạn thành như vậy, còn kinh động đến cả Thái y, nếu muội sớm nhận sai, lão phu nhân chắc chắn sẽ tha thứ cho muội —— “
Lí Vị Ương cười lạnh một tiếng, nói: “Đại tỷ, Thái y còn chưa kết luận, sao Đại tỷ đã nóng vội như vậy.”
Hàng lông mày cong vút của Lí Trường Nhạc hơi nhíu lại, đôi mắt xinh đẹp hàm chứa nước mắt, bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Bằng chứng như núi, Vị Ương, muội không biết trong lòng tỷ tỷ đau đớn biết bao nhiêu —— “
Lí Vị Ương cười mỉm nói: “Đại tỷ, vẫn nên nghe Thái y kết luận đi!”
Lão phu nhân mở miệng, nói: “Lâm Thái y, rốt cuộc đây có phải là Tô Tử hay không?”
Lâm Thái y bật cười, chỉ vào mảnh nhỏ trong tay, nói: “Đại tiểu thư, sao tiểu thư có thể nhận ra Tô Tử?”Lí Trường Nhạc nói không chút hoang mang: “Ta đã đọc qua Kinh Sử Sử Tập, sách thuốc cũng xem qua không ít, cho nên mới có thể nhận ra.”
(kinh, sử, tử, tập: cách phân loại sách vở thời xưa: Kinh điển, Lịch sử, Chư tử, Văn tập)
Lâm Thái y lắc đầu, mở lòng bàn tay ra cho mọi người thấy: “Sách về thảo mộc có nói Hồng Tham, sinh trưởng ở nơi đất phì nhiêu trên sơn cốc, bề ngoài nửa trong suốt, màu hồng nâu, ngẫu nhiên có chỗ đốm màu nâu vàng đậm, có nếp nhăn, nếp nhăn rất nhỏ tạo thành ngấn, bên trên còn có những vòng tròn không rõ ràng… vị rất đắng...”
“Mà Tô Tử, tuy hình dạng bên ngoài rất giống Hồng Tham, nhưng Tô Tử góc cạnh rõ ràng, hương vị hơi ngọt.” Nói xong ánh mắt nhìn về phía Lí Trường Nhạc, cười nói, “Cho nên Đại tiểu thư nhìn lầm rồi, đây chính xác là Hồng Tham, không bị trộn lẫn gì hết.”
Lời này làm sắc mặt Lí Trường Nhạc đại biến, nàng có chút hốt hoảng, “Thái y… có phải, có phải ông nhìn nhầm rồi không…”
“Đại tỷ,” Lí Vị Ương nở nụ cười, lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, “Sao Lâm Thái y nói đây là Hồng Tham, Đại tỷ có vẻ rất thất vọng vậy.”
Lí Trường Nhạc lắp bắp kinh hãi, nghẹn họng trợn tròn mắt, quay đầu nhìn về phía Lí Mẫn Phong. Mà vẻ mặt Lí Mẫn Phong cũng cực kỳ khiếp sợ: “Lâm Thái y, có phải ngài nhìn lầm hay không.”
Sắc mặt Lâm Thái y lạnh xuống: “Ta đã làm nghề y hơn mười năm, tuy không dám nói y thuật cao minh, nhưng Hồng Tham cùng Tô Tử nếu không phân biệt được, thì Thái Y viện ta cũng không dám ngồi lại! Lí công tử, xin ngài hãy nói cẩn thận!”
“Điều này sao có thể ——” Lí Mẫn Phong trấn định lại, chung quy vẫn chỉ là thiếu niên mười tám tuổi, hắn nghe xong lời này, quay đầu thật mạnh nhìn chằm chằm Tử Yên, như thể muốn ăn luôn cả nàng ta. Hắn rõ ràng đã dặn nhân lúc Lí Vị Ương không chú ý, đổi Hồng Tham trong nước trà của lão phu nhân thành Tô Tử, trong ly trà sao có thể vẫn là Hồng Tham! Chẳng lẽ tiện nhân này không làm theo phân phó của mình!
Lúc này Tử Yên cũng ngây người, nàng rõ ràng đã đổi rồi, sao có thể thành kết quả như thế này!
Lí Vị Ương lạnh lùng cười, đám người này bất luận thế nào cũng không thể ngờ được, bản thân mình đã sớm để Bạch Chỉ nhìn chằm chằm Tử Yên, phát hiện nàng ta có hành động, lập tức tìm cơ hội đổi trà lại!
“Đại tỷ vô duyên vô cớ nói đây là Tô Tử, mà Đại ca, lại oan uổng ta là trộm cắp!” Vẻ mặt Lí Vị Ương thoạt nhìn như bị tổn thương, ánh mắt lại sáng đến kinh người, “Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì!”
—— Lời ngoài truyện ——
Bởi vì sợ mọi người cảm thấy tình tiết chậm, cho nên lược bớt quá trình Bạch Chỉ đổi dược, nếu mọi người không quen cách sáng tác này, về sau sẽ viết theo trình tự như cũ (^ω^)
__________________________________
Thanh Mai: Cười chết ta =)) thấy chồng gọi điện kêu gào, bảo đấy em post đi, post nhanh lên, bị nháy máy liên tục đây này, có bé còn nt gọi anh là chú =)) chết mất, lần sau chồng cấm đọc truyện thì lên đây mách mọi người cho nhanh =))
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!