Nên là, chúng mình lấy nhau đi - Chương 2: Cô ấy
Lê Nhi | Chat Online | |
13/08/2019 22:54:10 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Nên là, chúng mình lấy nhau đi - Chương 3: Em (Truyện ngắn)
- * Những vì sao (Truyện ngắn)
- * Nên là, chúng mình lấy nhau đi - Chương 1: Tôi (Truyện ngắn)
- * Chẳng cần để tâm đoạn kết (Truyện ngắn)
Xuống sân bay, mở điện thoại lên đã thấy cả hàng sms kín đặc. Chỉ bằng một vài lời ngắn gọn trước lúc đi với bố mẹ, và cậu bạn đồng nghiệp thân thiết, tôi đã được đủ list trong cả danh bạ điện thoại hỏi thăm.
Tôi gọi điện cho em, đặt cuộc hẹn hò cho mảng kế hoạch đám cưới. Mọi thứ diễn ra quá nhanh. Thời gian quen và yêu em bằng đúng thời gian từ giờ cho đến đám cưới. Tối đưa em về, tôi nằm trên giường, nay đã quen gọn mình sang một bên, như chờ em lấp khoảng trống còn lại, check những tin nhắn với bạn bè đôi khi nhớ tên không nhớ mặt, mỉm cười với sự ngạc nhiên của bạn hay của chính mình.
Chỉ đến khi nhìn thấy dòng tin từ người tôi không để tên, tôi tự biết mình không cười nữa, có thể khuôn mặt đã méo mó biến dạng. Hồ như những con người đã rời bỏ tôi, hay tôi rời bỏ, nằm trong khung tranh của căn phòng quá khứ, bỗng bật lên tiếng cười mỉa mai, thách thức.
Tôi gập máy lại trước tin nhắn của cô, tự tìm cho mình một tờ typography trên Issuu để đọc. Nhưng chỉ dừng lại ở đấy. Tôi tắt hết đèn, nhìn vào bóng in tường từ ánh sáng thành thị ngoài hắt vào, suy nghĩ rất lâu.
Tôi quen cô từ khi tốt nghiệp, cầm mảnh bằng nhiệt tình đi xin cơ hội được đứng trong xã hội. Cô là trưởng phòng tuyển dụng, đưa tôi vào công ty bằng sự khắt khe và đòi hỏi chính xác gắt gao. Phải đến chuyến đi công tác lần thứ ba, tôi mới biết mình đã được đưa vào tầm ngắm. Tôi dọn ra ở một mình, nhưng hơn nửa số ngày trong tuần, tôi ở nhà cô.
Cô sắc sảo và cuốn hút, nhưng khi đặt chân đến công ty, tôi trở thành một người đứng ngoài những mối quan hệ xa lạ cao cấp.
Đến một ngày, trước khi chìm vào giấc ngủ, cô gợi ý xa về sự thăng tiến và một gia đình có quyền có tiền. Tôi nhìn cô ngủ, cười mà tự thấy mình nhạt nhẽo. Một thời gian sau, tôi xin nghỉ việc, đi về phía Nam.
Có lần tôi về nhà, nhớ cô quắt quay, phóng xe chờ cô trước cổng công ty. Cô đi về muộn, với một cậu trai trẻ khác. Miệng tôi tự cười mình lần nữa. Đắng ngắt.
Tôi gặp lại cô hai năm trước, trong cuộc triển lãm thị dân. Cô nhìn tôi mừng rỡ, vẫn giữ thói quen vuốt đường tóc sau tai tôi. Tôi cùng cô đi cafe, nói chuyện, ăn tối, rồi không rời nhau nữa.
Sáng tỉnh dậy trong căn phòng quen dù cách bài trí đã khác, tôi nhận ra mình chỉ có một mình. Mối quan hệ lửng lơ, dựa trên sự tình cờ. Tôi và cô như thoả thuận ngầm, không ai nói về chuyện đã qua, không ai đề cập tới tình trạng hiện tại. Chỉ là gặp, nói bâng quơ, rồi sẽ quấn vào nhau, và bơ vơ cho sáng mai sắp tới.
Những khi ôm cô, nghe tiếng hơi thở gấp gáp của người phụ nữ không bao giờ tôi thuộc về sát bên, tôi biết sự nuối tiếc quá khứ dở dang chỉ là cái cớ cho nhu cầu tìm sex bản năng, che lấp nỗi cô đơn nhân tính. Tôi tự thấy tôi con người.
Tin nhắn thứ hai của cô đến khi tôi đang ngồi hệ thống tài liệu cuối ngày. "Cậu không gặp tôi, cậu có tin cậu lựa chọn đúng?" Câu hỏi như đánh vào sự sợ hãi căn nguyên cho những do dự, khiến tôi dù có hành động dứt khoát đến mấy vẫn không thể tránh sự vật vờ trong suy nghĩ. Tôi xin về sớm, chờ cô ở một hàng nhạc live khuất sau con đường tách biệt bởi dãy biệt thự đại sứ quán.
Nửa năm trôi qua, cô vẫn xinh đẹp và khéo léo như thế. Ngồi trước khuôn mặt trang điểm nhẹ, đủ giấu hết mọi tác động của thời gian, tôi chợt nghĩ, nếu như không có em, rất có thể tôi và cô sẽ kết ngày tại nhà của một người. Tôi rùng mình, vì em, những suy nghĩ thế này cũng trở nên xấu xa và độc ác không cùng.
Cô hỏi về tôi, về công việc, về nhiều mối quan hệ xã giao, nhưng không hỏi về em. Khi nhận ra điều đó, tôi chợt nhớ em khủng khiếp. Những lời cô nói, trượt dần bên tai.
Tôi nhìn thấy ban nhạc đang chuẩn bị cho buổi diễn tối. Cậu guitar ngồi đệm cung Fa trưởng, cô ca sĩ không chuyên lẩm nhẩm bản nhạc tìm sự đồng điệu, tôi tự hỏi có khi nào cô gái ấy sẽ hát bài của Adele mà em đang thích không. Nhận ra sự lơ đãng của tôi, cô không nói nữa, đặt điểm nhìn vào phía bên kia đường, hút chầm chậm ly mocktail. Tôi để nỗi nhớ em bình tâm, quay lại nhìn cô, định tìm lời tạm biệt.
Cô như biết trước, đặt bàn tay về phía bàn tay tôi, như tìm sự cảm thông lần cuối. Tôi khẽ rụt tay lại, nhận ra đôi bàn tay cô vẫn để trống ngón nhẫn cô độc.
Tôi chợt nhận ra sau tất cả cuộc gặp gỡ hôm nay, dù có em hay không có em, tôi cũng không còn yêu, hay còn kết nối tình cảm nào với cô nữa.
Tin nhắn thứ hai của cô đến khi tôi đang ngồi hệ thống tài liệu cuối ngày. "Cậu không gặp tôi, cậu có tin cậu lựa chọn đúng?" Câu hỏi như đánh vào sự sợ hãi căn nguyên cho những do dự, khiến tôi dù có hành động dứt khoát đến mấy vẫn không thể tránh sự vật vờ trong suy nghĩ. Tôi xin về sớm, chờ cô ở một hàng nhạc live khuất sau con đường tách biệt bởi dãy biệt thự đại sứ quán.
Nửa năm trôi qua, cô vẫn xinh đẹp và khéo léo như thế. Ngồi trước khuôn mặt trang điểm nhẹ, đủ giấu hết mọi tác động của thời gian, tôi chợt nghĩ, nếu như không có em, rất có thể tôi và cô sẽ kết ngày tại nhà của một người. Tôi rùng mình, vì em, những suy nghĩ thế này cũng trở nên xấu xa và độc ác không cùng.
Cô hỏi về tôi, về công việc, về nhiều mối quan hệ xã giao, nhưng không hỏi về em. Khi nhận ra điều đó, tôi chợt nhớ em khủng khiếp. Những lời cô nói, trượt dần bên tai.
Tôi nhìn thấy ban nhạc đang chuẩn bị cho buổi diễn tối. Cậu guitar ngồi đệm cung Fa trưởng, cô ca sĩ không chuyên lẩm nhẩm bản nhạc tìm sự đồng điệu, tôi tự hỏi có khi nào cô gái ấy sẽ hát bài của Adele mà em đang thích không. Nhận ra sự lơ đãng của tôi, cô không nói nữa, đặt điểm nhìn vào phía bên kia đường, hút chầm chậm ly mocktail. Tôi để nỗi nhớ em bình tâm, quay lại nhìn cô, định tìm lời tạm biệt.
Cô như biết trước, đặt bàn tay về phía bàn tay tôi, như tìm sự cảm thông lần cuối. Tôi khẽ rụt tay lại, nhận ra đôi bàn tay cô vẫn để trống ngón nhẫn cô độc.
Tôi chợt nhận ra sau tất cả cuộc gặp gỡ hôm nay, dù có em hay không có em, tôi cũng không còn yêu, hay còn kết nối tình cảm nào với cô nữa.
Tin nhắn thứ hai của cô đến khi tôi đang ngồi hệ thống tài liệu cuối ngày. "Cậu không gặp tôi, cậu có tin cậu lựa chọn đúng?" Câu hỏi như đánh vào sự sợ hãi căn nguyên cho những do dự, khiến tôi dù có hành động dứt khoát đến mấy vẫn không thể tránh sự vật vờ trong suy nghĩ. Tôi xin về sớm, chờ cô ở một hàng nhạc live khuất sau con đường tách biệt bởi dãy biệt thự đại sứ quán.
Nửa năm trôi qua, cô vẫn xinh đẹp và khéo léo như thế. Ngồi trước khuôn mặt trang điểm nhẹ, đủ giấu hết mọi tác động của thời gian, tôi chợt nghĩ, nếu như không có em, rất có thể tôi và cô sẽ kết ngày tại nhà của một người. Tôi rùng mình, vì em, những suy nghĩ thế này cũng trở nên xấu xa và độc ác không cùng.
Cô hỏi về tôi, về công việc, về nhiều mối quan hệ xã giao, nhưng không hỏi về em. Khi nhận ra điều đó, tôi chợt nhớ em khủng khiếp. Những lời cô nói, trượt dần bên tai.
Tôi nhìn thấy ban nhạc đang chuẩn bị cho buổi diễn tối. Cậu guitar ngồi đệm cung Fa trưởng, cô ca sĩ không chuyên lẩm nhẩm bản nhạc tìm sự đồng điệu, tôi tự hỏi có khi nào cô gái ấy sẽ hát bài của Adele mà em đang thích không. Nhận ra sự lơ đãng của tôi, cô không nói nữa, đặt điểm nhìn vào phía bên kia đường, hút chầm chậm ly mocktail. Tôi để nỗi nhớ em bình tâm, quay lại nhìn cô, định tìm lời tạm biệt.
Cô như biết trước, đặt bàn tay về phía bàn tay tôi, như tìm sự cảm thông lần cuối. Tôi khẽ rụt tay lại, nhận ra đôi bàn tay cô vẫn để trống ngón nhẫn cô độc.
Tôi chợt nhận ra sau tất cả cuộc gặp gỡ hôm nay, dù có em hay không có em, tôi cũng không còn yêu, hay còn kết nối tình cảm nào với cô nữa.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!