LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Khóc cho người yêu thương - Chương 1: Lúc nhỏ mẹ hay nói, ngày nào An không khóc, ngày đó bà thật cảm tạ trời đất

87 lượt xem

 Có lẽ đó là bằng chứng rõ ràng nhất cho việc An đã khóc nhiều thế nào trong suốt hai mươi hai năm sống trên đời này. Nó luôn bị ba mẹ chế giễu khi khóc sướt mướt thủa ti vi đang có trào lưu chiếu phim Hàn với cái kết hoặc ung thư máu trắng. Thậm chí, có lần nó đã nức nở giữa lớp vì con bạn thân bị xỉu vì hạ đường huyết. Cái bệnh khóc lóc nghiêm trọng đến độ nhìn đám trẻ con cùng khu phố bắn tổ chim bằng ná thun cũng khiến An suy nghĩ vẩn vơ làm nước mắt chảy dài.

An hay tự biện bạch rằng việc đó chỉ cho nó nhạy cảm hơn người khác, hoặc tuyến lệ của nó hoạt động quá hiệu quả, đại loại thế.

Nhưng An không xấu hổ, cũng như nó không ngại rơi nước mắt trước mặt người khác. Nó cho rằng dám khóc dám cười là một dạng can đảm – can đảm bộc lộ cảm xúc của bản thân mình. Còn gì đáng giá hơn cho bản thân nó, khi mà hằng ngày phải đối mặt với muôn vàn mặt nạ da người với ý cười không đạt đến đáy mắt, còn nỗi đau được che giấu rất sâu trong cái nhếch miệng lạnh lùng?

An là một cô gái kiêu hãnh ẩn sau lớp vỏ yếu đuối ngọt ngào.

Nhiên nói nó thế.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư