Đối diện nhà số 6 - Chương 3: Giữ hay Bỏ?
Lê Nhi | Chat Online | |
19/08/2019 00:36:12 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Đối diện nhà số 6 - Chương 4: Sự Bất lực của loài chó (Truyện ngắn)
- * Đối diện nhà số 6 - Chương 5: Màu hồng cũng ...thơm (Truyện ngắn)
- * Đối diện nhà số 6 - Chương 2: Học cách yêu thương (Truyện ngắn)
- * Đối diện nhà số 6 - Chương 1: Cú đá mở đầu câu chuyện (Truyện ngắn)
Đang định trườn người chui ra khỏi gầm giường thì cậu ấy lại gần, cúi xuống sụt sịt gọi tôi ra mà rơm rớm nước mắt, thấy thương. Mấy năm sống chung tôi có thấy cậu ấy khóc bao giờ, chắc hẳn cái tội gây ra lớn lắm. Tôi cũng mủi lòng chạy lại giả bộ rụi đầu mình vào chân cậu ấy ra vẻ đồng cảm lắm.
- Người ta đá mày có đau lắm không?
Bị đánh có ai không đau cơ chứ? Mà ổng không biết mình đang giận ổng hay sao, mà tôi thì ngoan ngoãn cái thứ gì. Chắc cảm xúc đang rơi vực thẳm nên vơ bừa lấy đồng minh mà trải lòng phỏng? Tôi nghĩ bụng.
- Tao làm cô hàng ấy...có bầu rồi.
*Giật bắn người*
Vô lí! Tôi vừa ở bên nhà đó về xong, cô ấy vẫn nguyên vẹn, chứ cớ gì chuyện ăn cơm trước kẻng, ăn kem trước cổng mà ông chủ nhà số 6 vẫn để cô ấy yên. Tôi nghĩ là cậu chủ nhà tôi đang mơ tưởng giữa ban ngày, lí do thì khỏi bàn, ế lâu quá nên mộng mị muốn có em bé. Tôi nói, ế lâu ngày nguy hiểm cực độ đến mức vậy. Nên để rút kinh nghiệm cho bản thân, có lẽ tôi phải tiếp cận chó anh cả ngay và sớm thôi. Mà giờ sao gặp...Tôi lại bắt đầu nghĩ về tương lai lứa đôi của tôi và gạt ngay đi câu chuyện nhảm nhí của cậu chủ...
- Cô ấy vẫn chưa biết là tao biết, cô ấy để que thử thai rõ mồn một hai vạch ở ngăn bàn và bị bố phát hiện, ông biết bố đứa bé là tao vì chỉ có mình tao đáng nghi nhất, liền qua đây ngay. Tao cũng nhận rồi. Cũng vì thế mà trưa nay mày được ăn cá cháy chỉ vì câu hỏi của bố cô ấy:" Thế giờ Giữ hay Bỏ" làm tao ngẩn ngơ. Tao phải làm gì bây giờ...
Khổ thật. Ở có một mình, có nói gì cũng chỉ có mình con chó này nghe, cũng có mình con này ngồi trơ mắt ra, có góp được ý kiến gì thì cũng chỉ gâu gâu thôi chứ được gì...Tôi lại trơ cái mắt lên nhìn cậu ấy. Và tất nhiê phải ra vẻ đồng cảm...
- Bố chả biết gì hết! - Tiếng cô chủ nhà số 6 hét to tướng vang sang tận đây, mà có lẽ với âm lượng bật hết cỡ ấy thì cả cái ngõ xóm sẽ biết hết mất thôi.
- Mày im ngay! Mày được quyền hét lúc này hả? - Tiếng ông chủ nhà số 6 cũng chả kém cạnh, to cứ như là một hội thi. Ông này vốn nóng tính, cái đá của ông làm tôi tím bầm và minh chứng cho sự ác độc của ổng. Mà giờ tôi cũng có thể gọi ổng là kẻ thù được.
- Để con tự quyết định. Làm ơn đi!
- Tiên sư, mười mấy tuổi đầu con người ta dành để học thì con nhà này đi yêu đương ba thứ lăng nhăng. Giờ thì sao? Cặp đất ăn hả hay là sao? Chạy qua đó ở luôn đi rồi lấy lá cây mà đi chợ!
Cậu chủ bên này sốt sắng. Thấp thỏm như có kiến lửa đốt, đứng lên ngồi xuống mà mắt cứ hướng qua bên. Thấy căng quá tôi sủa inh ỏi lên ngụ ý khuyên cậu chủ chạy qua ngay. Sở dĩ tôi chỉ biết sủa để làm không khí căng thẳng thêm như đổ thêm dầu vào lửa thôi. Tôi cũng không lạ gì, cậu chủ nhà tôi tính khí cũng thiếu chín chắn, thấy có chuyện là lao ra liền. Mà quả đúng, cậu ấy chạy qua thật. Tôi lẽo đẽo chạy theo sau.
- Con xin bác, bác bớt giận, bình tĩnh nghe tụi con đã.
Tôi để ý từ lúc thấy sự xuất hiện của cậu chủ, cô chủ nhà số 6 mặt mày cũng khác hẳn, cô ấy còn tỏ vẻ ngạc nhiên nữa. Cô ấy như cảm thấy nhẹ nhõm đi nhiều, đúng là có sức mạnh của tình yêu vào nó khác hẳn.
- Bằng bất cứ giá nào thì tụi con cũng Giữ. Tụi con không muốn mình là kẻ sát nhân mà.
- Gì chứ, tôi đang là người Giữ và tôi có quyền Bỏ. Anh im lặng giùm đi!
Cái gì nữa đây? Tôi chả hiểu gì về con người, tất nhiên sau khi nghe họ cãi nhau và nhất là sau lời cô! Thật sự cái ngõ xóm văn hóa này bị bệnh thành tích lây từ trường học về rồi. Vụng Trộm, không biện pháp, bị phát hiện rồi bỏ giữ đứa bé kia không cần suy nghĩ, còn ầm ầm lên nữa. Người thiệt thòi nhất vẫn là tôi, một cái đá rồi sắp tới đây là sống cùng căn phòng u tối xám xịt cùng cậu chủ bất hạnh.
Nhưng con người lạ thật nhỉ, tôi không nghĩ rằng họ độc ác đến vậy đâu. Kể cả cho tôi chấp nhận cú đá độc ác của ông chủ nhà số 6 đi nữa thì việc vừt bỏ một đứa bé nhỏ xíu xinh xắn đáng yêu đãng nhẽ không nên có từ trong suy nghĩ cơ. Kể cả cho lũ chó tụi tôi không có nhiều tiền đi nữa thì có chết đói tôi cũng chết cùng con tôi. Này tôi nói thiệt. Tôi nói cô chủ chả bằng tôi rồi. Dù cho cô ấy chưa được nhìn thấy mặt em bé thì cũng phải có cảm nhận gì đó trong bụng chứ nhỉ.
Tôi nghĩ nếu con người không thích bé xuất hiện trên đời thì mình dùng, gì nhỉ, dùng cái gì tránh thai nhỉ? Tôi quên béng rồi ấy. Vì tôi chưa được dùng bao giờ...
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!