THANH TRIỀU NGOẠI SỬ 3 - Chương 3: Cánh cửa thiên đàng
No.1 | Chat Online | |
22/08/2019 09:35:29 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
110 lượt xem
- * THANH TRIỀU NGOẠI SỬ 3 - Chương 4: Suối tình (Truyện kiếm hiệp)
- * THANH TRIỀU NGOẠI SỬ 3 - Chương 5: Vỡ mộng thiên đàng (Truyện kiếm hiệp)
- * THANH TRIỀU NGOẠI SỬ 3 - Chương 2: Phong Võ môn (Truyện kiếm hiệp)
- * THANH TRIỀU NGOẠI SỬ 3 - Chương 1: Đại dịch (Truyện kiếm hiệp)
Tiêu Phong và nữ thần y khẽ ép chân vào hông ngựa, hai con ngựa lập tức phóng đi, hai hàng cây cối bên đường lùi vùn vụt ra sau. Quan huyện và người dân Chiết Giang cùng với ngọn đồi trong chớp nhoáng đã biến đâu mất. Hai người ra khỏi Chiết Giang, một bầu trời rộng mở với sông núi hùng vĩ trước mặt. Họ cho ngựa chạy dọc theo bờ Tiền Đường, hai canh giờ sau đến con đường mòn dẫn vào Giang Tô, lề đường mọc đầy bạch dương.
Tiêu Phong và nữ thần y cho ngựa đi thêm chút nữa, đến huyện Từ Châu. Hoàng Hà cũng đã quét qua vùng này, mặc dù bây giờ nước đã rút nhưng lụt lội làm nhà cửa tiêu điều, bão lụt cũng đã phá hủy rất nhiều ruộng nương. Tiêu Phong cho ngựa bước chậm lại, đưa mắt nhìn khắp nơi, người dân rời bỏ Từ Châu đã khiến nơi này vắng vẻ chẳng khác nào bãi tha ma.
Lúc này mặt trời lặn về tây, chiều thu mát mẻ dễ chịu. Tiêu Phong quay sang nữ thần y, thấy nàng che miệng ngáp một hơi dài. Thời gian qua nàng đã vì người dân Chiết Giang tận tâm tận lực, thật sự chưa có đêm nào ngủ tròn giấc. Nơi này cách kinh thành còn hơn cả nghìn dặm, Tiêu Phong nhủ bụng, đoạn chàng chồm người sang nắm lấy dây cương của nàng giật khẽ, cặp ngựa dừng lại. Tiêu Phong phóng xuống đất, sau đó đỡ nữ thần y.
Hai người dắt ngựa đi đến một căn nhà xây bằng vôi trông tương đối vững chắc hơn các căn nhà được lợp bằng tre khác. Tiêu Phong cột cặp ngựa vào thân cây bạch dương trước nhà, rồi cùng nữ thần y bước lên bậc cấp. Mỗi lần đạp chân bước lên, Tiêu Phong nghe mấy bậc thang đều phát ra những tiếng kêu kẽo kẹt, làm như mỗi một bước chân chàng đều có thể làm sập mấy bậc thang bất cứ lúc nào. Tiêu Phong đẩy hai cánh cửa cùng nữ thần y bước vào nhà, một mùi ẩm mốc xông thẳng vào mũi hai người. Dưới ánh sáng mờ mờ, một chiếc bàn hiện ra giữa nhà với bốn chiếc ghế xếp xung quanh, bên góc phải căn nhà kê một chiếc giường với mền chiếu và một chiếc tủ. Khu vực bếp đặt ở góc trái căn nhà, bên cạnh là cánh cửa thông ra con suối phía sau nhà rồi đến mấy hàng kệ, với chén, đũa, dĩa, nồi niêu chồng chất và các vật dụng dùng để nấu ăn. Tiêu Phong nhìn trên tường thấy vôi đã loang lổ nhiều nơi, chỗ nào cũng có vết tích nước đọng vàng vọt. Mắt chàng dừng lại ở một tấm liễn treo cạnh cửa sổ, viết rằng: “nhâm bằng phong lãng khởi, ổn tọa điếu ngư thuyền.”
Tiêu Phong quay sang nữ thần y, nàng liền nói:
- Căn nhà này tuy hơi cũ kỹ một chút nhưng dọn dẹp là đâu vào đấy ngay thôi.
Nữ thần y dứt lời mỉm cười với Tiêu Phong. Thật sự nàng muốn vĩnh viễn ở lại tiểu trấn này, với chàng, hai người sống một cuộc sống đạm bạc như một cặp vợ chồng bình dị, không phải trở về kinh thành.
Trời chập choạng tối, sau khi Tiêu Phong cắt một mớ cỏ mang để dưới gốc bạch dương và đi lấy nước ở con suối ngay phía sau nhà cho cặp ngựa, chàng trở vào nhà, khép cửa lại. Lúc này mấy cây đèn cầy đã được nữ thần y đốt lên trên đầu tủ. Nàng đang nằm nghiêng trên giường, mặt hướng ra ngoài cửa. Nữ thần y dùng tay làm gối, cảm thấy toàn thân mệt nhoài và buồn ngủ vô cùng. Nhắm mắt lại, thần trí mông lung mơ hồ, nàng chỉ muốn ngủ một giấc thật sâu. Thế nhưng, chỉ một lát sau, trong cơn mơ màng nàng cảm thấy Tiêu Phong đứng bên giường, nhìn nàng chăm chú, sau đó, đôi giày nàng được cởi ra, sau đó, Tiêu Phong kéo chiếc mền, đắp nhè nhẹ lên người nàng. Những cử động đó của chàng đã làm cho nàng tỉnh lại, một cảm giác lạ lùng xuất hiện và chạy lồng lên trong cơ thể kiệt quệ của nữ thần y. Ở nơi nào đó, sâu, rất sâu bên dưới, những cơ bắp nghiến thắt lại ngon lành. Nàng mở mắt ra.
Nữ thần y nhìn Tiêu Phong bằng đôi mắt mơ màng, hơi mỉm miệng cười, nàng kêu lên nho nhỏ:
- Huynh à...
- Ngủ đi.
Tiêu Phong cắt lời nữ thần y, kéo chiếc mền đắp lại thật ngay ngắn cho nàng, nhìn thấy nàng vẫn còn mở to đôi mắt, Tiêu Phong lại nói:
- Trông muội mệt mỏi lắm rồi, ngủ nào.
Ðôi mắt của nữ thần y phát ra những tia sáng long lanh dưới ánh đèn cầy, nàng lắc đầu:
- Muội chưa buồn ngủ.
Nàng nói đoạn ngồi dậy kéo tay chàng ngồi xuống giường, tựa đầu vào ngực chàng. Tiêu Phong ôm lấy nữ thần y giữ nàng trước ngực mình. Nữ thần y lặng yên trong tay Tiêu Phong. Khẽ khép mắt lại, nàng chìm trong vòng tay mạnh mẽ và lòng ngực rắn rỏi đến mê hoặc, chìm đắm rất sâu.
Truyện mới nhất:
- Tự truyện (Truyện Đam mỹ)
- Cuộc đời cũng không hẳn là tẻ nhạt (Truyện tiểu thuyết)
- Tổng hợp truyện cười (Truyện cười)
- Một đời một kiếp Giang Nam Lão (Truyện ngôn tình)
- Ác mộng bóng ma (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Mèo mướp và chiếc mũ (Truyện ngắn)
- Bông hoa tím (Truyện ngắn)
- Bóng ma trắng (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Đêm của những con dao dài (Truyện lịch sử) (Truyện ngắn)
- Đại chiến (Truyện ngắn)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!