CHUNG CỰC TOÀN NĂNG HỆ THỐNG - Chương 47: Mỹ thiếu phụ An Mộng Thiền
No.1 | Chat Online | |
24/08/2019 10:24:04 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
76 lượt xem
- * TỐI CƯỜNG THẦN THOẠI ĐẾ HOÀNG - Chương 1977: Vô địch đội hình (2) (Truyện tiên hiệp)
- * TỐI CƯỜNG THẦN THOẠI ĐẾ HOÀNG - Chương 1978: Thế lực thần bí (1) (Truyện tiên hiệp)
- * CHUNG CỰC TOÀN NĂNG HỆ THỐNG - Chương 46: Đổ thạch (Truyện tiên hiệp)
- * CHUNG CỰC TOÀN NĂNG HỆ THỐNG - Chương 45: Bất Diệt Thiên công (Truyện tiên hiệp)
Ba nữ cùng nhau nguýt Tiêu Hạo một cái mắng.
“Đồ lưu manh.”
“Sắc lang.”
“Vô lại.”
Tiêu Hạo nghe vậy mà mặc dày vô sỉ mang theo nghĩa chính ngôn từ nói ra.
“Anh lưu manh nhưng lại có ba cái bà xã xinh đẹp như hoa như ngọc nha.Ai bảo anh quá ưu tú đâu, mấy em đừng khen anh như thế, anh sẽ ngại ngùng trước đám đông hắc hắc.”
Ba nữ bị Tiêu Hạo vô sỉ lời nói tự luyến cho bó tay, hừ một tiếng không thèm để ý đến.
Tiêu Hạo cũng lười quản, nhìn sang vẫn còn đang ánh mắt nhìn chằm chằm khối linh thạch mẫu khoáng đại sư cắt đá nói.
“Đại sư, cắt đá cũng đã xong, bọn ta có thể mang đi được chưa?”
Đại sư cắt đá nuốt một ngụm nước bọt, lộ vẻ cuồng nhiệt nhìn Tiêu Hạo.
“Đổ thạch vương, mong ngài có thể nén lại chút thời gian, chúng ta cùng thương lượng một cọc làm ăn thế nào?”
Không đợi Tiêu Hạo trả lời, đám người đứng xem đã triệt để ồ lên như ong vỡ tổ.
“Hừ, làm gì có chuyện để đổ thần vương chờ lâu, ông đây liền ra giá 100 triệu kim tệ mua khối huyết ngọc này.”
“Tôi ra giá 200 triệu.”
“Tôi 500 triệu.”
“Bằng 500 triệu cũng đòi mua khối này huyết ngọc, đúng là sỉ nhục giá trị của nó.Tôi ra giá 1 tỷ.”
Thế là chuyện quầy đổ thạch này có người cắt đá xuất hiện huyết ngọc tin tức truyền ra ngoài.Không đến 5 phút, cả một quầy đổ thạch cũng vây người chật kín như nêm cối.
Đại sư cắt đá thấy vậy liền gấp, vội vàng nói.
“Mong đổ thạch vương thông cảm, việc giao dịch này tôi không làm chủ được.Ngài có thể chờ 5 phút không?tôi cần liên hệ với bà chủ của quầy.”
Tiêu Hạo nghe vậy lắc đầu cự tuyệt.
“Xin lỗi, khối này huyết ngọc tôi không có ý định muốn bán.Tiền tôi lại không thiếu, mấy người có thể giải tán được rồi.”
Đám người nghe vậy đều cảm thấy thất vọng:người ta một cái vừa tài năng vừa giàu có, nhìn xế hộp mấy chục tỉ là biết vị này không thiếu chút mớ tiền lẻ kia.Tiền đối Tiêu Hạo mà nói chỉ là con số, kỹ thuật nơi tay kim tệ ta có.Nhưng khối này lại không phải huyết ngọc như đám người nói mà là mẫu khoáng linh thạch, khối đá có thể uẩn dưỡng linh mạch sản xuất linh thạch.Nếu như có thể dưỡng ra một đầu linh mạch, thu thập linh thạch về dùng vào tụ linh trận, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên rất nhanh so với bình thường.
Tiêu Hạo nhóm người đang tính rời đi, Đại sư cắt đá lúc này gấp muốn chết tiến lên chặn lại Tiêu Hạo.
Có chút không vui nhìn thái độ của đại sư cắt đá, Tiêu Hạo cũng không kiên nhẫn quát lên.
“Tránh ra.”
Đại sư cắt đá lúc này dùng thái độ thành khẩn cầu xin Tiêu Hạo.
“Xin ngài nén lại 1 phút, chỉ 1 phút thôi có được không?xem như tôi cầu ngài.Bà chủ chúng tôi chỉ muốn gặp ngài một lần, mong ngài có thể bỏ ra một chút thời gian.”
Tiêu Hạo đang định từ chối, ba nữ kéo ống tay Tiêu Hạo lắc lắc đầu.Sau một lúc, Tiêu Hạo cũng gật đầu đồng ý.
“Được rồi, tôi chỉ cho ông 5 phút.Nếu sau 5 phút, bà chủ ông không xuất hiện thì tôi đi.”“Vâng, vâng, cảm ơn ngài, cảm ơn ngài.Bà chủ rất nhanh sẽ đến.”
Đợi một lúc, Tiêu Hạo bắt đầu có chút không kiên nhẫn.Nhìn trong điện thoại cũng đã gần 5 phút, Tiêu Hạo không kiên nhẫn phất tay.
“Đã tới giờ, bà chủ ông không đến nên tôi phải đi.”
Đại sư cắt đá không trả lời Tiêu Hạo mà chạy ra cửa đón tiến đến trong quầy một vị xinh đẹp thiếu phụ.Nàng tuổi chừng 34, 35 nhưng làn da bảo dưỡng rất tốt nên nhìn cứ ngỡ là 24, 25 cô gái trẻ.
“Bà chủ tốt.”
Mỹ thiếu phụ gật đầu một cái hỏi cắt đá đại sư.
“Người mà ông nói ở đâu?”
Cắt đá đại sư chỉ vào Tiêu Hạo giới thiệu.
“Đây là người mà tôi nói qua điện thoại với bà chủ, chính cậu thanh niên trẻ này là đổ thạch vương.”
Mỹ thiếu phụ ánh mắt kinh ngạc đánh giá Tiêu Hạo, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn:đổ thạch vương lại còn trẻ như vậy, quả thật có chút khó tin.
Ở nàng đánh giá bản thân, Tiêu Hạo cũng đánh giá nàng.Một thân mặc chức nghiệp trang phục đồ công sở, cao cũng 1m7 - 1m75 khoảng chừng, trên người mang theo cổ thành thục vị đạo.Đây là một cái nữ cường nhân trên thương trường, Tiêu Hạo trong lòng cho ra một cái kết luận đánh giá mỹ thiếu phụ.
Thấy Tiêu Hạo ánh mắt đăm đăm nhìn mình chăm chú, An Mộng Thiền có chút không vui, một chút ấn tượng lần đầu tiên đã giảm xuống đáng kể.Dù trong lòng chán ghét, nhưng vì xã giao quy tắc lịch sự, nàng cố làm ra vẻ mặt tươi cười đưa tay ra.
“Xin chào tiên sinh, tôi nghe nói ngài là người vừa cắt ra khối kia huyết ngọc.Xin hỏi là ngài có nguyện ý bán nó cho tôi không?”
Tiêu Hạo cũng theo quy tắc xả giao mà bắt tay đáp lại An Mộng Thiền có chút không ý tứ nói.
“Xin lỗi quý cô, tôi không muốn bán đi khối này huyết ngọc.Nếu như cô mua đống lam phỉ thúy cùng lục phỉ thúy tôi đều có thể bán, chỉ riêng khối đá này là không được.”
An Mộng Thiền nghe vậy có chút thất vọng, nhưng vẫn ôm hy vọng hỏi.
“Tiên sinh không thể suy nghĩ lại một chút sao?”
Tiêu Hạo lắc đầu không trả lời mà quay sang nói với ba nữ.
“Đi thôi mấy em, một chút nữa còn phải đón cha mẹ vào nhà mới đây.”
Ninh Tuyết Yên cùng Khương Du Du đều gặp mặt Tiêu Hạo cha mẹ mấy lần, chỉ có Dương Sơ Tuyết gương mặt lộ vẻ khẩn trương.
Hai nữ thấy Dương Sơ Tuyết khẩn trương trong lòng cũng không hiểu trở nên khẩn trương theo:Liệu cha mẹ của ông xã có chấp nhận một lần 3 cái con dâu không?chuyện này nói ra thật hoang đường, chỉ sợ cha mẹ ông xã sẽ làm khó dễ.
Thấy ba nữ thất thần suy nghĩ, Tiêu Hạo đoán là mấy cô nàng muốn chuẩn bị quà cho cha mẹ nên không có hỏi.Quay sang nói với An Mộng Thiền.
“Xin lỗi quý cô, tôi không muốn nói đến lần thứ 3, không là không.”
An Mộng Thiền nghe Tiêu Hạo lời nói đã chắc như đinh đóng cột, vẫn không chịu từ bỏ mà lại hỏi.
“Ngài có thể suy nghĩ lại được không?vật này với tôi rất quan trọng, tôi không thể không có nó.Ngài ra giá đi, bất kể giá bao nhiêu tôi cũng đồng ý trả.”
Tiêu Hạo lộ nụ cười lạnh nhìn An Mộng Thiền.
“Cô quả thật là muốn khiêu chiến sự nhẫn nại của tôi mà.Bất quá tam chính là tôi giới hạn, tiền với tôi mà nói chỉ là cái con số.Có điều muốn tôi bán cái này khối huyết ngọc cũng không phải là không thể được, nhưng chỉ sợ cô không trả nổi cái giá thôi.”
An Mộng Thiền nghe vậy, sắc mặt vui mừng nắm chặt tay Tiêu Hạo.
Truyện mới nhất:
- Thích mày á! Được chưa? (14. Zhou Yuon Zang) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (13. Bão nổi trong lòng) (Truyện ngôn tình)
- Mùi gì vậy? (Truyện cười)
- Hẹn giờ (Truyện cười)
- HẠT MẦM TÌNH BẠN (Truyện tổng hợp)
- Thích mày á! Được chưa? (12. Khoảng cách) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (11. Khoảng cách không lời) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (10. Rối răm) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (9. Chao biết ghen òi!) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (8. Khó hiểu) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: CHUNG CỰC TOÀN NĂNG HỆ THỐNG - Chương 47: Mỹ thiếu phụ An Mộng Thiền,CHUNG CỰC TOÀN NĂNG HỆ THỐNG
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!