Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt - Chap 2
mứt cam bạc hà | Chat Online | |
09/07/2021 23:05:22 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
205 lượt xem
- * Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt - Chap 3 (Truyện ngôn tình)
- * Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt - Chap 4 (Truyện ngôn tình)
- * Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt - Chap 1 (Truyện ngôn tình)
- * Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình - Chap 3 (Truyện ngôn tình)
Không biết du đãng trong bóng tối bao lâu, Cố Vy Vy chợt mở mắt.
Cô nhận ra bản thân không nằm trên giường bệnh mà trong một phòng ngủ được trang hoàng theo tông lạnh, có tiếng nước mơ hồ như có người đang tắm truyền ra từ toilet gần đó.
Cô khẽ xoa phần đầu đang đau đớn của mình lại sờ được toàn máu là máu, cúi đầu nhìn, trên người cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa mỏng, bên trong chiếc váy chẳng có gì. Cô không dám ở lại căn phòng xa lạ này thêm một giây nào nữa, vịn chiếc tủ cạnh giường đứng dậy, lảo đảo đi ra cửa định chạy trốn.
Cửa phòng tắm bất chợt mở ra, cô đâm sầm vào ngực của một người đàn ông chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh hông, trên người còn nhỏ nước tong tong.
Lồng ngực rắn chắc màu mật lộ ra nét gợi cảm chết người.
Cố Vy Vy chậm rãi ngẩng đầu, thấy khuôn mặt lạnh tanh như được bao phủ bởi một tầng sương mùa đông, sợ hãi và kinh ngạc mở to hai mắt.
Phó… Phó Hàn Tranh?
Sao cô lại ở chỗ của người đàn ông này?
Phó Hàn Tranh là người cầm quyền của tập đoàn Phó thị, con cá mập khổng lồ đứng đầu thương giới Trung Quốc, đồng thời… Cũng là tử địch của nhà họ Cố.
Phó Hàn Tranh bắt lấy cánh tay mảnh khảnh của thiếu nữ, cặp mắt đen thâm thúy dấy lên ngọn lửa, hơi thở càng thêm nặng nề, “Cô vẫn chưa từ bỏ ý định?”
“Chưa từ bỏ ý định gì?” Cố Vy Vy giãy giụa, cánh tay bị siết bắt đầu truyền đến đau đớn.
Chiếc váy ngủ trễ ngực căn bản không giấu được cảnh đẹp trước đôi gò bồng đảo.
Ánh mắt của Phó Hàn Tranh sẫm lại, càng lúc càng trầm, càng ngày càng đen, anh kéo cô tới mép giướng, đẩy mạnh cô lên đó. Ngay sau đó, xốc chiếc váy ngủ lên, đè người xuống, không hề có khúc dạo đầu* mà xông thẳng vào cấm địa mềm mại của cô.
*Khúc dạo đầu: hay còn được gọi là foreplay- khởi động tình dục, sự vuốt ve kích thích tạo sự hứng tình trước khi quan hệ.
Đau đớn như bị xé rách khiến Cố Vy Vy kêu ra tiếng, khuôn mặt nhỏ mất đi sắc hồng trong nháy mắt.
Cô giãy giụa muốn chạy trốn lại bị người đàn ông ấn chặt trên giường, mặc sức chiếm đoạt.
Giọng nói lạnh lẽo của Phó Hàn Tranh vang lên bên tai, “Năm lần bảy lượt chơi mấy trò này, còn không phải là vì muốn à?”
“Không phải… không phải tôi muốn…” Cố Vy Vy khóc kêu.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cô không chết trong tay Lăng Nghiên mà lại rơi vào trong tay của Phó Hàn Tranh, hơn nữa, còn bị xâm phạm?
Màn giày vò đau đớn này như không có điểm cuối.
Cô đau đến mức không chịu nổi, chậm rãi mất đi ý thức.
…
Không biết qua bao lâu, tiếng ồn ào khiến đầu cô nhức nhối, khiến cô không thể không tỉnh lại.
“Mộ Vy Vy, bác sĩ cũng đã nói cô đã thoát khỏi nguy hiểm, cô còn giả vờ giả vịt cái gì?”
“Bà nội thấy cô đáng thương mới cho cô ở lại nhà họ Phó, cô lại lòng tham không đáy mà có phải bỏ thuốc anh tôi cũng muốn nhảy lên giường anh ấy…”
Cố Vy Vy nhìn những người và hoàn cảnh xa lạ trước mắt, ánh mắt dại ra, không phân biệt được đây là thật hay là mơ.
Mạnh Như Nhã trong bộ âu phục đắt tiền đẩy người đàn ông trẻ tuổi trong phòng ra ngoài, “Cậu hai à, anh ra ngoài trước đã, để cô ấy thay quần áo xong rồi xuống tầng nói chuyện sau.”
Cố Vy Vy ngồi dậy, thân dưới nhói lên, đau đớn khôn kể, xương cốt cả người cô như bị người ta đập nát rồi gắn lại vậy.
Mạnh Như Nhã đỡ cô xuống giường, đưa cô vào toilet, “Tắm rửa trước rồi mới thay quần áo.”
Cố Vy Vy bị đẩy vào toilet.
Cô nhìn bản thân trong gương, hoảng sợ mà run rẩy cả người, thở hổn hển.
Trong gương là một thiếu nữ chỉ tầm mười tám mười chín tuổi, ngây ngô mà non nớt. Nhưng khuôn mặt này, cơ thể này lại không phải là cô.
Lúc này, ký ức xa lạ chợt ùa vào trong đầu như cơn thủy triều mãnh liệt.
Cô ngây ngốc nhìn thiếu nữ trong gương, một lúc lâu vẫn không thể tin được những gì đang xảy ra với bản thân mình.
Cô đã chết.
Nhưng lại sống lại thành một người khác, thành một thiếu nữ mười tám tuổi, có tên là Mộ Vy Vy, mà những gì cô đã gặp phải khi vừa tỉnh lại đều do bản thân Mộ Vy Vy gây ra.
Ngày hôm qua, Mộ Vy Vy thừa thịp Phó Hàn Tranh đang ngà ngà say khi trở về từ một tiệc rượu mà cố ý bỏ thuốc trong canh giải rượu do người giúp việc làm, mặc một chiếc váy ngủ gợi cảm tới “hiến thân”, kết qua, bị Phó Hàn Tranh đẩy ra, không may đụng đầu vào ngăn tủ mà chết.
Còn cô, người sống lại trên người cô gái này lại thay cô nàng thừa nhận mọi hậu quả.
Cô nhận ra bản thân không nằm trên giường bệnh mà trong một phòng ngủ được trang hoàng theo tông lạnh, có tiếng nước mơ hồ như có người đang tắm truyền ra từ toilet gần đó.
Cô khẽ xoa phần đầu đang đau đớn của mình lại sờ được toàn máu là máu, cúi đầu nhìn, trên người cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa mỏng, bên trong chiếc váy chẳng có gì. Cô không dám ở lại căn phòng xa lạ này thêm một giây nào nữa, vịn chiếc tủ cạnh giường đứng dậy, lảo đảo đi ra cửa định chạy trốn.
Cửa phòng tắm bất chợt mở ra, cô đâm sầm vào ngực của một người đàn ông chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh hông, trên người còn nhỏ nước tong tong.
Lồng ngực rắn chắc màu mật lộ ra nét gợi cảm chết người.
Cố Vy Vy chậm rãi ngẩng đầu, thấy khuôn mặt lạnh tanh như được bao phủ bởi một tầng sương mùa đông, sợ hãi và kinh ngạc mở to hai mắt.
Phó… Phó Hàn Tranh?
Sao cô lại ở chỗ của người đàn ông này?
Phó Hàn Tranh là người cầm quyền của tập đoàn Phó thị, con cá mập khổng lồ đứng đầu thương giới Trung Quốc, đồng thời… Cũng là tử địch của nhà họ Cố.
Phó Hàn Tranh bắt lấy cánh tay mảnh khảnh của thiếu nữ, cặp mắt đen thâm thúy dấy lên ngọn lửa, hơi thở càng thêm nặng nề, “Cô vẫn chưa từ bỏ ý định?”
“Chưa từ bỏ ý định gì?” Cố Vy Vy giãy giụa, cánh tay bị siết bắt đầu truyền đến đau đớn.
Chiếc váy ngủ trễ ngực căn bản không giấu được cảnh đẹp trước đôi gò bồng đảo.
Ánh mắt của Phó Hàn Tranh sẫm lại, càng lúc càng trầm, càng ngày càng đen, anh kéo cô tới mép giướng, đẩy mạnh cô lên đó. Ngay sau đó, xốc chiếc váy ngủ lên, đè người xuống, không hề có khúc dạo đầu* mà xông thẳng vào cấm địa mềm mại của cô.
*Khúc dạo đầu: hay còn được gọi là foreplay- khởi động tình dục, sự vuốt ve kích thích tạo sự hứng tình trước khi quan hệ.
Đau đớn như bị xé rách khiến Cố Vy Vy kêu ra tiếng, khuôn mặt nhỏ mất đi sắc hồng trong nháy mắt.
Cô giãy giụa muốn chạy trốn lại bị người đàn ông ấn chặt trên giường, mặc sức chiếm đoạt.
Giọng nói lạnh lẽo của Phó Hàn Tranh vang lên bên tai, “Năm lần bảy lượt chơi mấy trò này, còn không phải là vì muốn à?”
“Không phải… không phải tôi muốn…” Cố Vy Vy khóc kêu.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cô không chết trong tay Lăng Nghiên mà lại rơi vào trong tay của Phó Hàn Tranh, hơn nữa, còn bị xâm phạm?
Màn giày vò đau đớn này như không có điểm cuối.
Cô đau đến mức không chịu nổi, chậm rãi mất đi ý thức.
…
Không biết qua bao lâu, tiếng ồn ào khiến đầu cô nhức nhối, khiến cô không thể không tỉnh lại.
“Mộ Vy Vy, bác sĩ cũng đã nói cô đã thoát khỏi nguy hiểm, cô còn giả vờ giả vịt cái gì?”
“Bà nội thấy cô đáng thương mới cho cô ở lại nhà họ Phó, cô lại lòng tham không đáy mà có phải bỏ thuốc anh tôi cũng muốn nhảy lên giường anh ấy…”
Cố Vy Vy nhìn những người và hoàn cảnh xa lạ trước mắt, ánh mắt dại ra, không phân biệt được đây là thật hay là mơ.
Mạnh Như Nhã trong bộ âu phục đắt tiền đẩy người đàn ông trẻ tuổi trong phòng ra ngoài, “Cậu hai à, anh ra ngoài trước đã, để cô ấy thay quần áo xong rồi xuống tầng nói chuyện sau.”
Cố Vy Vy ngồi dậy, thân dưới nhói lên, đau đớn khôn kể, xương cốt cả người cô như bị người ta đập nát rồi gắn lại vậy.
Mạnh Như Nhã đỡ cô xuống giường, đưa cô vào toilet, “Tắm rửa trước rồi mới thay quần áo.”
Cố Vy Vy bị đẩy vào toilet.
Cô nhìn bản thân trong gương, hoảng sợ mà run rẩy cả người, thở hổn hển.
Trong gương là một thiếu nữ chỉ tầm mười tám mười chín tuổi, ngây ngô mà non nớt. Nhưng khuôn mặt này, cơ thể này lại không phải là cô.
Lúc này, ký ức xa lạ chợt ùa vào trong đầu như cơn thủy triều mãnh liệt.
Cô ngây ngốc nhìn thiếu nữ trong gương, một lúc lâu vẫn không thể tin được những gì đang xảy ra với bản thân mình.
Cô đã chết.
Nhưng lại sống lại thành một người khác, thành một thiếu nữ mười tám tuổi, có tên là Mộ Vy Vy, mà những gì cô đã gặp phải khi vừa tỉnh lại đều do bản thân Mộ Vy Vy gây ra.
Ngày hôm qua, Mộ Vy Vy thừa thịp Phó Hàn Tranh đang ngà ngà say khi trở về từ một tiệc rượu mà cố ý bỏ thuốc trong canh giải rượu do người giúp việc làm, mặc một chiếc váy ngủ gợi cảm tới “hiến thân”, kết qua, bị Phó Hàn Tranh đẩy ra, không may đụng đầu vào ngăn tủ mà chết.
Còn cô, người sống lại trên người cô gái này lại thay cô nàng thừa nhận mọi hậu quả.
Truyện mới nhất:
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Sống Lại Tôi Bắt Bạn Thân Phải Trả Giá (chap 2) (Truyện xuyên không)
- Sống Lại Tôi Bắt Bạn Thân Phải Trả Giá (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Sống Lại Tôi Bắt Bạn Thân Phải Trả Giá (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Tất Cả Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Tất Cả Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!