Nỗi buồn

135 lượt xem


Tôi - Temotori, hiện đang là một học sinh lớp 6, tôi viết truyện này không phải là vì muốn
mọi người đọc nó để đánh giá, không phải là muốn tôi nổi tiếng, mà là để chia sẻ nỗi buồn,
vui và mong ước của tôi với tất cả mọi người.
Năm nay là năm đầu cấp, tôi quyết tâm dành phần HS xuất sắc, thế nhưng cuộc đời thật
trớ trêu, kết quả thi cuối kì của tôi lại tệ không tưởng, cùng ngày có kết quả thi, tôi và con
BFF quyết định chấm dứt quan hệ, nó là con BFF đầu tiên của tôi, là người đầu tiên ngoài
gia đình mà tôi trân trọng, tôi dành cho nó sự tin tưởng tuyệt đối và nó cũng vậy ( theo tôi
nghĩ thôi). Khoản 4 tháng sau từ khi chúng tôi trở thành BFF, tôi biết được một tin, con BFF
mà tôi luôn tin tưởng thật ra không hề tin tưởng tôi, lúc đó tôi đã rất giận, giận hơn bao giờ
hết nhưng tôi phải kìm lại, vì đang ở trên lớp và tôi sẽ đập bàn mất thôi, tôi với nó quyết định
cắt đứt quan hệ. Từ lúc tôi nói ra câu ấy, tôi đã hết giận tự bao giờ, nhưng vì 2 lí do: 1 là cái "tôi"
trong người tôi quá cao. 2 là khi còn là BFF của nhau, tôi đã nghe nó nói rằng ghét nhất khi đang 
chơi với BFF mà BFF lại có ny, vì vạy nên khi không còn là bạn thân, thì 1 trong 2 đứa có ny sẽ
không làm đứa kia buồn. Tôi không chơi với nó nữa, nhưng trong lòng lại rất lo cho nó. vì nó đang 
""hiểu lầm"" câu nói của tôi rồi.......... Nó nghĩ khi tôi  kêu đừng làm BFF nữa, là tôi đã phản bội nó.
TRỜI ƠI LÀ TRỜI. Hiểu lầm nghiêm trọng luôn, nhưng tôi không nói cho nó biết vì........................
tôi "lười". Đùa thôi, là vì tôi còn phải lo cho điểm thi của tôi nữa mà UnU.
Khi về đến nhà, tôi nói kết quả cho ba mẹ biết, và rồi........................................................................
không có chuyện gì sảy ra cả. Tôi thật sự bất ngờ luôn, nhưng chẳng được bao lâu, mẹ tôi nói:
- " Mẹ đóng tiền cho con đi học, rồi con học hành như thế hả? Mấy bạn lớp con điểm có cao hơn
con không? Đợi ba về đi!!".
Nói xong mẹ đi nấu cơm. Tôi đứng đó, không biết giờ nên làm gì. Cùng lúc đó, ba về, sau khi xem
kết quả học tập của tôi, ba hỏi. Đây là đoạn hội thoại của tôi và ba:
 Ba: "Con có thấy hài lòng với kết quả này không?"
 Tôi: " Dạ không"
 Ba: " Con thử tính xem cái năm vừa rồi, con có dành nhiều thời gian cho việc học không?"
 Tôi: " Dạ không" (nói vậy để hài lòng ba, nếu không đoạn này dài nữa đó)
 Ba: " Thế kết quả này là đúng rồi, còn chưng cái mặt buông đó ra làm gì nữa, giả bộ."
 Tôi: " ....................." ( GIẢ BỘ Á? NGƯỜI TA BUỒN THÌ MẶT BUỒN, KHÔNG LẼ
BUỒN RỒI MẶT HẠNH PHÚC ĐỂ ĂN ĐÒN VÌ TỘI ĐIỂM KÉM THÌ VUI À????????)
Câu đó tồn tại trong suy nghĩ của tôi các bạn nhé!
Bao nhiêu gánh nặng tự nhiên ập xuống trong 1 ngày. Vừa mất BFF, vừa bị điểm kém,
vừa bị la vì điểm kém còn giả bộ, vừa bị phạt, vừa buồn. 
Với tính tôi, trước mặt mọi người, buồn tôi cũng cười, vui tôi cũng cười, cười như thể
không biết khóc. Nhưng tối khi đi ngủ, nước mắt tôi cứ rơi, rơi và rơi...........................
rơi như thể không biết dừng lại. Lúc đó, chỉ còn 1 từ hiện trong suy nghĩ của tôi thôi:
"GIẢ BỘ". Tôi không giả bộ, lúc đó tôi buồn thật. Những lúc tôi đeo mặt nạ giả vui,
thì ai cũng tin tôi đang vui, nhưng lúc tôi tháo mặt nạ xuống, để lộ 1 bộ mặt buồn, 
thì lúc đó............ Các người xem tôi là giả tạo.
Nếu ai đọc được câu chuyện này, và cũng có những nỗi buồn thì hãy chia sẻ nó ra,
chia sẻ dưới dạng ẩn danh thì sẽ làm bạn vui hơn đấy.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Rin | Chat Online
20/05/2022 13:00:32
hôm nay bn buồn thì nhất định ngày mai bn sẽ vui, bn viết rất hay
1 0
Ly peru | Chat Online
27/05/2022 10:23:16
xin cảm ơn bạn nhìu
 
0 0
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo