Cuộc sống thật đáng yêu-ngỗng hc dốt
mây nấm lùn | Chat Online | |
30/05/2022 19:43:30 | |
Truyện ngắn | Truyện Tự viết | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
167 lượt xem
- * A Minecraft Original Music Video _We Are The Danger_ep4 (Truyện ngắn)
- * A Minecraft Original Music Video _Just so You Know_ep5 (Truyện ngắn)
- * Cuộc sống thật đáng yêu-ngày đầu vào lớp 1 (Truyện ngắn)
- * Cuộc sống thật đáng yêu-ngỗng sắp vào lớp 1 (Truyện ngắn)
Lên lớp một làm tất cả mọi người trưởng thành hơn, tôi không còn chơi thân với Thịnh như hồi còn học mẫu giáo, nhưng lại hòa đồng với tất cả các bạn trong lớp, kể cả Thảo Anh và "thuộc hạ", mọi hiềm khích từ hồi nhỏ được xí xóa, chúng tôi đã lớn cả rồi...
Tôi tự thừa nhận mình rất hiếu thắng, bài của tôi được điểm 8, tôi sẽ cố gắng vươn lên để đạt điểm 10, tôi tham gia hết chương trình này tới chương trình nọ trên máy tính như Violympic, Trạng Nguyên Tiếng Việt,... tôi làm thêm bài tập mẹ in cho, các quyển bài tập cuối tuần, 36 đề ôn luyện,... thấy có bài tập là tôi làm ngay, nhưng tôi chưa bao giờ được lấy một điểm 10 trong một tháng đầu tiên đi học...
Tư tưởng của tôi là "Điểm 10 là học giỏi, điểm 9 trở xuống là học dốt", nhiều lúc tôi đã khóc vì mình chỉ được điểm 8...
Vụ rùm beng nhất chắc phải kể đến hôm đó, cô giáo giao cho cả lớp bài tập nối Tiếng Việt, đây là lần đầu tiên tôi thấy bài tập như thế này, nhưng vẫn tự tin làm được bài. Tôi ngồi cùng bàn với chị Thùy Linh, hai chị em tôi làm xong cùng một lúc, cùng lên nộp bài, khi nhìn thấy điểm 10 trong vở bài tập của chị, tôi càng thêm hồi hộp nhìn vào từng nét bút của cô giáo. Cuối cùng tôi được 9, không phải vì tôi làm sai, tôi làm sót một câu...
Tôi không về chỗ mà ngồi thụp xuống bục giảng, đến lúc chị Thùy Linh phát hiện ra điều kì lạ và định dắt tôi về chỗ, tôi đã làm một việc mà cả đời này tôi cũng không nghĩ là mình dám làm, tôi nhìn chị với ánh mắt tức giận rồi nói "Ditmemay!!", tôi thấy khó chịu vô cùng khi mình kém điểm người khác dù có là chị họ tôi đi chăng nữa, lửa giận chiếm lấy tâm trí chỉ trong một khoảnh khắc, tôi nhận ra mình đã làm một việc vô cùng sai trái, là việc cấm kỵ mà tôi không bao giờ được phép làm, hay chính xác hơn là tôi đã nói cái câu mà tôi đã tự cấm mình nói, tôi muốn òa khóc ngay trong giây phút đó, nhưng người khóc trước đương nhiên là người vừa chịu thiệt, là chị tôi.
Cô giáo biết chuyện nhưng không hề mắng phạt tôi, thay vào đó lại động viên tôi lần sau cố gắng, chị em tôi làm hòa trong phút chốc, nhưng khi chị đề nghị dạy tôi học thì tôi từ chối ngay lập tức, tôi để chị dạy tức là thừa nhận kém hơn chị mất rồi!
Đó là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi nói những lời như thế...
Tôi tự nhủ lần sau sẽ được điểm 10! Nhưng không có lần sau nào nữa, người ta cấm chấm điểm, chỉ cho phép chấm điểm trong kì thi học kì nên mỗi lần chúng tôi làm bài thì sẽ nhận được những dòng chữ như: Bài làm tốt, cô khen! Thế là chẳng biết ai 9 ai 10 nữa! Mỗi người cô lại khen một kiểu, chẳng biết ai hơn ai kém nữa! Điều đó làm cho tôi hụt hẫng, nhưng cũng làm cho tôi nhẹ lòng đến lạ.
Tôi nghĩ rằng tôi học dốt (thực chất là chưa lần nào được 10 nên tự quy cho mình là học dốt) là do nhập học muộn hơn các bạn khoảng hai tuần, mẹ tôi nói họng tôi có một cái cục gọi là "abiđan" nên phải đưa tôi lên bệnh viện ở Hà Nội để cắt, hả? Cái gì!? Cắt họng?? Tôi hoảng hồn....
Ngỗng 6 tuổi - Kí ức tuổi thơ
Ngỗng Học Dốt
Tôi tự thừa nhận mình rất hiếu thắng, bài của tôi được điểm 8, tôi sẽ cố gắng vươn lên để đạt điểm 10, tôi tham gia hết chương trình này tới chương trình nọ trên máy tính như Violympic, Trạng Nguyên Tiếng Việt,... tôi làm thêm bài tập mẹ in cho, các quyển bài tập cuối tuần, 36 đề ôn luyện,... thấy có bài tập là tôi làm ngay, nhưng tôi chưa bao giờ được lấy một điểm 10 trong một tháng đầu tiên đi học...
Tư tưởng của tôi là "Điểm 10 là học giỏi, điểm 9 trở xuống là học dốt", nhiều lúc tôi đã khóc vì mình chỉ được điểm 8...
Vụ rùm beng nhất chắc phải kể đến hôm đó, cô giáo giao cho cả lớp bài tập nối Tiếng Việt, đây là lần đầu tiên tôi thấy bài tập như thế này, nhưng vẫn tự tin làm được bài. Tôi ngồi cùng bàn với chị Thùy Linh, hai chị em tôi làm xong cùng một lúc, cùng lên nộp bài, khi nhìn thấy điểm 10 trong vở bài tập của chị, tôi càng thêm hồi hộp nhìn vào từng nét bút của cô giáo. Cuối cùng tôi được 9, không phải vì tôi làm sai, tôi làm sót một câu...
Tôi không về chỗ mà ngồi thụp xuống bục giảng, đến lúc chị Thùy Linh phát hiện ra điều kì lạ và định dắt tôi về chỗ, tôi đã làm một việc mà cả đời này tôi cũng không nghĩ là mình dám làm, tôi nhìn chị với ánh mắt tức giận rồi nói "Ditmemay!!", tôi thấy khó chịu vô cùng khi mình kém điểm người khác dù có là chị họ tôi đi chăng nữa, lửa giận chiếm lấy tâm trí chỉ trong một khoảnh khắc, tôi nhận ra mình đã làm một việc vô cùng sai trái, là việc cấm kỵ mà tôi không bao giờ được phép làm, hay chính xác hơn là tôi đã nói cái câu mà tôi đã tự cấm mình nói, tôi muốn òa khóc ngay trong giây phút đó, nhưng người khóc trước đương nhiên là người vừa chịu thiệt, là chị tôi.
Cô giáo biết chuyện nhưng không hề mắng phạt tôi, thay vào đó lại động viên tôi lần sau cố gắng, chị em tôi làm hòa trong phút chốc, nhưng khi chị đề nghị dạy tôi học thì tôi từ chối ngay lập tức, tôi để chị dạy tức là thừa nhận kém hơn chị mất rồi!
Đó là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi nói những lời như thế...
Tôi tự nhủ lần sau sẽ được điểm 10! Nhưng không có lần sau nào nữa, người ta cấm chấm điểm, chỉ cho phép chấm điểm trong kì thi học kì nên mỗi lần chúng tôi làm bài thì sẽ nhận được những dòng chữ như: Bài làm tốt, cô khen! Thế là chẳng biết ai 9 ai 10 nữa! Mỗi người cô lại khen một kiểu, chẳng biết ai hơn ai kém nữa! Điều đó làm cho tôi hụt hẫng, nhưng cũng làm cho tôi nhẹ lòng đến lạ.
Tôi nghĩ rằng tôi học dốt (thực chất là chưa lần nào được 10 nên tự quy cho mình là học dốt) là do nhập học muộn hơn các bạn khoảng hai tuần, mẹ tôi nói họng tôi có một cái cục gọi là "abiđan" nên phải đưa tôi lên bệnh viện ở Hà Nội để cắt, hả? Cái gì!? Cắt họng?? Tôi hoảng hồn....
Ngỗng 6 tuổi - Kí ức tuổi thơ
Ngỗng Học Dốt
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!