Chị tôi

19 lượt xem
Mỗi buổi chiều đi học về, tôi lại sang nhà mấy thằng bạn chơi. Năm nay tôi đã lớp 2 nhưng tính cách vẫn như một đứa trẻ con. Tôi có một người chị lớp 5. Ba má tôi mất sớm, họ đã không còn từ khi tôi chưa đầy 4 tuổi. Tôi rất ghét ba má tôi. Vì học đi sớm về muộn, luôn vào những quán bar uống rượu, nhảy múa, hát hò. Họ không quan tâm đến chị em tôi. Hầu như tôi rất ít khi nhìn thấy họ. Mỗi tháng, ba tôi lại đưa cho chị em tôi vài triệu đồng để đóng học, đi chợ. Họ đâu có biết chúng tôi cần tình thương, sự quan tâm chăm sóc chứ? Và vào một tối, hôm đó là sinh nhật tôi, ba má tôi lại chuyển tiền cho chị để mua quà, bánh. Họ không thèm đến tổ chức cho tôi. Đúng hôm đó, do quá say nên ba má tôi đã bị xe tông rồi qua đời. Tôi thấy thật kém may mắn, nhưng tôi cũng tự an ủi mình, tôi vẫn có người chị thân yêu mà. Chị lo cho tôi từ bé đến giờ, tôi thương chị lắm. Chị phải dậy từ 4 giờ sáng để giặt quần áo, quét nhà, lau nhà và cũng không quên chuẩn bị đồ ăn sáng cho tôi. Tôi chưa thấy bao giờ chị ăn sáng cả, chị toàn nhịn, nhường cho tôi ăn. Chị thương tôi vậy mà tôi chỉ là đứa ham chơi, học không giỏi. Về nhà, chị nấu cơm rồi dạy tôi học bài. Một hôm, tôi về sớm hơn mọi khi, không la cà nữa để về giúp chị. Nhưng tôi lại không thấy chị đâu, tìm khắp nơi cũng chẳng thấy. Tôi rất lo lắng. Bỗng một tiếng chuông điện thoại reo lên, tôi nhấc máy thì nghe được  tin chị đang nằm trong bệnh viện. Tôi hối hả đi ngay. Đến nơi, thấy chị đang nằm bất tỉnh trên giường bệnh, tôi rất lo. Hóa ra chị bị đau dạ dày vì không ăn sáng. Mỗi ngày tôi lại mang cơm đến cho chị. Bây giờ tôi mới hiểu được nỗi khổ của chị. Ra viện, chị tôi ôm tôi vào lòng. Tôi thấy chị rưng rưng nước mắt. Chị nói: ' Em trai chị đã lớn thật rồi '. Lên lớp 3, tôi thấy mấy đứa bạn được ba má cho tiền mua đồ chơi, đồ ăn, tôi về xin chị cho ít tiền nhưng chị nói: ' Em còn nhỏ quá để tiêu tiền, thích gì thì bảo chị, chị mua cho '. Nhưng tôi chắc chắn tôi mà bảo mua những thứ linh tinh chị tôi sẽ không cho. Vậy là tôi nảy sinh ý định trộm tiền của chị. Mấy ngày đầu, tôi chỉ dám lấy vài nghìn. Nhưng sau, số tiền đã dần tăng lên. Từ mấy nghìn thành hàng trăm, thậm chị là hàng triệu. Chị tôi thấy hay mất tiền nên hỏi tôi, tôi đã nói dối là không biết gì cả. Nhưng một hôm, khi đang ăn kẹo thì tôi bị đau bụng quằn quại, chị tôi đưa tôi đi bệnh viện và được bác sĩ chẩn đoán là ngộ độc thực phẩm. Hóa ra, trong những đồ tôi ăn, hạn sử dụng đã hết từ lâu. Tôikhi đã khỏi bệnh, được ra viện, tôi đẫ nhận lỗi vì đã trộm tiền của chị. Chị tôi nói : ' Chỉ cần em không sao là tốt rồi ". Chị tôi đã biết tôi lấy trộm tiền từ lâu vì khi soạn sách, tôi đã quên giấu tiền đi và chị tôi đã thấy. Tôi thấy tôi là một thằng em tồi. Tôi rất thương chị tôi. Tôi hứa sẽ không có lần sau, tôi sẽ mãi là đứa em ngoan của chị.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo