LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Mong ngày có em (T2)

18 lượt xem

                Khi Tô Nam còn đang đắm chìm trong tình yêu với Dung Dục, tên Cố Thanh Thư mặt dày tìm đến tận nhà mẹ cô để lấy lòng. Hắn thốt ra những lời hoa mỹ như : “Phu nhân sắc nước hương trời, khiến người ta phải mê đắm!”, nhưng khi nhớ lại lời con gái mình, bà khinh ghét ra mặt khiến hắn tức nhưng không làm được gì. Tô Nam vừa về phủ, hắn chạy vù ra, nắm tay xúc động ra vẻ ủy khuất : “Ta nhớ nàng, nhớ nàng lắm nàng có biết không? Nàng ở bên tên quỷ Dung Dục kia có hạnh phúc không?”. Bỗng Dung Dục từ kiệu bước xuống. Cố Thanh Thư sợ hãi đến mức mặt tái mét, xanh xao. Hắn đứng dậy, coi như không có gì, run lẩy bẩy hành lễ với Dung Dục. Anh không quan tâm, đến chỗ Tô Nam, nắm tay nàng, yêu thương nói : “Nàng có nhớ ta không?”. Tô Nam mỉm cười, thốt ra một câu khiến Cố Thanh Thư tan nát : “Ta yêu vương gia mà, sao lại không nhớ được đúng không?”. Cố Thanh Thư vừa cay vừa hận vì “con mồi” để chiếm ngôi bỗng thay đổi chạy về phe địch. Hắn đỏ bừng mặt giận dữ, đứng dậy hành lễ rồi ra về.

                Sau khi hắn ra về, Dung Dục đưa Tô Nam lên kiệu. Tô Nam không quên hành lễ với phụ mẫu rồi cùng Dung Dục ra về. Nàng nhẹ nhành vuốt mái tóc lãng tử của Dung Dục, nhẹ nhàng đặt lên chàng một nụ hôn trên má. Dung Dục theo bản năng, ôm hôn lấy nàng. Mặc dù không khí có phần ái muội, nhưng họ cũng đã thể hiện tình cảm với nhau, hiểu nhau hơn. Tô Nam nghĩ : “Trước kia nữ chính trong câu chuyện mình viết thật sự rất mu muội, không biết chọn người tốt, người xấu.”

                Sáng hôm sau, Tô Nam lại về nhà mẹ. Hai mẹ con đã lên kế hoạch mua sắm. Lâu lắm rồi, Tô Nam mới được ra khỏi kinh thành, hít thở không khí trong lành. Hai mẹ con ngồi trên kiệu, đi mua sắm rất vui vẻ. Vì mẹ cô là thương nhân, buôn bán làm ăn phát đạt nên gặp cái gì đẹp mẹ cũng mua khiến Tô Nam phải nể. Khi hai mẹ con đang chọn đồ, thì bỗng gặp dì Lý và Tô Ninh. Cô ta ra vẻ khinh thường nói với mẹ  mình : “Có cái mùi hôi của người xuất thân thương hộ ở đây mẹ nhỉ!”. Mẹ cô cười khẩy nói : “Cái mùi này nặng quá, hàng trang sức đắt tiền như thế này mà cho người nghèo vào được ư?”. Nói xong, bà Lý giương oai bằng cách chọn cái vòng đắt tiền nhất. Mẹ Tô Nam cũng chọn cái vòng đó. Nhưng nhục mỗi cái, bà Lý không đủ tiền chi trả. Vậy là cái vòng về tay chính thất phu nhân. Tô Nam đeo chiếc vòng vào, cười khẩy, tay cứ lắc lắc khiến Tô Ninh tức tối định đánh Tô Nam. Bỗng Ngân Nguyệt và Ngân Sương lao ra cho Tô Ninh một cái bạt tai. Bà Lý khóc lóc ăn vạ bắt Tô Nam phải xin lỗi Tô Ninh. Mấy bà phu nhân xung quanh thêm dầu vào lửa nói Tô Nam này nọ. Không nói được lâu, Ngân Sương nhảy ra, nói : “Ta theo lệnh nhiếp chính vương bảo vệ cô Tô, ai lên tiếng là chống lại vương gia!”. Các bà phu nhân câm nín, xin lỗi Tô Nam rồi quay lại chỉ trích Tô Ninh và bà Lý. Bà Lý cay cú dắt con đi về.

                Khi sinh nhật Lâm Gia, công chúa họ Lâm, là họ được lòng vua nhất mời mọi người đến dự yến tiệc sinh thần của cô. Các cô tiểu thư quần là áo lượt. Gồm có : An Lam tiểu thư; Ngọc Trương tiểu thư; Tô Ninh tiểu thư; Trúc Trúc tiểu thư; Tô Nam tiểu thư. Các cô tiểu thư đều khinh thường Tô Nam vì mẹ cô xuất thân thương hộ. Tô Nam không nghĩ gì nhiều, bèn ra một cái bàn đá gần vườn Thượng Ngọc. Lâm Gia đến bắt chuyện với cô. Khi đang nói chuyện, Tiêu Nan – một cô công chúa xinh đẹp giỏi giang nổi tiếng vì cầm-kì-thi-họa. Tiêu Nan khinh thường Tô Nam ra mặt, kể cả cô người hầu cũng dựa thế chủ tử để ra oai. Khi Tiêu Nan nói móc mỉa Tô Nam, Ngân Nguyệt tát thẳng vào mặt Tiêu Nan khiến ai cũng ngạc nhiên bất ngờ. Các cô tiểu thư xung quan bất mãn rồi nói : “Cô tì nữ kia thật vô phép tắc, không biết đây là công chúa cao quý, Tô Nam chắc không biết dạy tì nữ đâu nhỉ?”. Ngân Sương lên tiếng bảo vệ chị mình (Ngân Nguyệt) : “Chúng tôi theo lệnh Nhiếp chính vương bảo vệ cô Tô, ai lên tiếng là đang chống lại vương gia nhà chúng tôi!”. Tô Nam cười thầm vì thấy cô tì nữ này đáng yêu quá! Tiêu Nan nghe đến đây hú hồn hú vía, vừa tức vừa sợ xin phép bỏ tiệc sinh thần của Lâm Gia để ra về. Các cô tiểu thư định rời đi thì bị Lâm Gia dọa cho một phen hú hồn : “Nếu các vị tiểu thư ra về, là các vị không tôn trọng tôi. Hãy học tập Tô Nam, cô ấy thật sự không lỗ mãng như mọi người!”. Một phần, bọn họ muốn lấy lòng Lâm Gia, nhưng phần chính là họ Lâm đang được lòng vua, nên làm thế sẽ có lợi cho dòng họ của mình.

                Sauk hi tiệc sinh thần kết thúc, Tô Nam tặng Lâm Gia một chiếc vòng ngọc lục bảo đính ngọc trai lấp lánh đắt tiền cho cô. Lâm Gia hạnh phúc đeo vào tay và tung tăng nhảy múa. Trong lòng Tô Nam lóe lên một tia ấm áp. Không ngờ cô ấy không khinh thường mẹ mình, mà còn tốt với mình. Thật sự phải trân trọng cô ấy!

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư