LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Nửa trái tim 2

63 lượt xem
     5 giờ chiều. Tôi vươn vai, tiếng xương kêu ''răng rắc'' sau một buổi chiều vùi đầu trong thư viện. Tôi vội vàng thu dọn sách vở, chạy nhanh để kịp bắt xe bus về chỗ trọ. Có lẽ trời sắp mưa. Bầu trời chỉ còn sót lại vài vạt nắng mong manh và tiếng sấm bắt đầu vang lên có nhịp điệu như màn khởi đầu buổi hoà nhạc của thiên nhiên.
     Cũng may tôi vừa về tới nơi thì trời đổ mưa. Cơn mưa rào ghé ngang sau cái nắng rực rỡ oi bức chằng còn xa lạ với ai, có người thích, có người không, còn tôi thì thưởng thức nó. Chọn cho mình một bộ quần áo thoải mái, tôi nhanh chóng tắm rửa rồi bổ trái dưa hấu vừa mới mua hôm qua ra ăn. Cảm giác ngọt mát khi miếng dưa hấu đỏ mọng chạm vào đầu lưỡi như lan toả từ ruột gan tới từng thớ da thịt. Không khí lành lạnh mang theo hơi nước và mùi đất ẩm từ ngoài cửa sổ lùa vào tràn ngập căn phòng nhỏ, xua tan sự nóng nực của cái nắng hạ.
     Bài hát Nửa trái tim của ban nhạc Hồng Kông mà tôi yêu thích - Thảo Mãnh vẫn đang chạy đều đều, những giai điệu xưa cũ ấy hoà cùng tiếng mưa, dù tôi có nghe qua bao nhiêu lần cũng không thấy chán.
                                                                                                                                            ***
     Những người bạn có cùng sở thích nghe nhạc ''xưa'', trước nay tôi gặp không nhiều. Hồi bé, ngoại tôi thường xem những bộ phim Hồng Kông hay nghe những bài hát theo khung giờ phát trên đài cát-sét. Mấy chú hàng xóm người góc Hoa, cứ chiều chiều là lại ''lên nhạc'', hát karaoke vang cả xóm. Những ngày nắng nóng bỏng rát, tôi thường nằm chỏng chơ trên chiếc võng, bỏ một chân xuống và miệng thì ngân nga theo, dù không hiểu lời hát nhưng tôi vãn thấy hay một cách lạ kì.
Khi ấy, tôi và cậu bạn hàng xóm còn lập một ban nhạc hai người, chiều naod cậu ấy cũng sang chơi với tôi. Dù là con trai nhưng cậu ấy trắng trẻo, thấp và gầy hơn tôi. Vì vậy tôi luôn là người bảo vệ cậu ấy. Mẹ cậu ấy thường đi làm về muộn, còn bố đã mất trong một tai nạn xe. Hễ cứ thấy trời sẫm tối mà mẹ chưa về thì cậu ta lại tới tìm tôi. Chúng tôi cầm chiếc chổi lên vờ đánh guitar, hát theo nhạc và tưởng tượng mình cũng là một ca sĩ.
     Mưa mùa hè đến, những cơn mưa dai dẳng từ hôm nay tới sáng hôm sau vẫn chưa dứt làm khí trời lạnh đi không ít. Chúng tôi ngồi ở hiên nhà, tay bưng chén chè mè đen nóng hổi ngoại vừa nấu, vừa ăn vừa tám phét về những chuyện tương lai, như là khi lớn lên sẽ làm gì, rồi cùng viết vào sổ tay những dòng chữ nắn nót, đại loại sau này sẽ lập ra ban nhạc nổi tiếng như ban nhạc Thảo Mãnh, sau đó đi biểu diễn khắp nơi.
     ''Chờ tới khi cậu làm cô dâu, tớ nhất định sẽ hát tặng cậu''.
     ''Nhỡ cậu là chú rể thì sao ?''. - Tôi tò mò
     ''Dễ! Chú rể hát tặng cho cô dâu chứ sao''. - Câu trả lời của cậu làm tôi cười híp mắt.
     Chúng tôi chơi với nhau và mộng mơ thật nhiều như thế đấy. Những bản nhạc huyền thoại lớn lên cùng tôi theo năm tháng, để rồi mỗi khi vang lên, tâm hồn tôi như được trở lại thời thơ bé khi còn bên ngoại, bên cậu bạn nhỏ của tôi.
     Sau này khi gia đình tôi chuyển đi, lần cuối tôi gặp Thư - cậu bạn hàng xóm là vào một buổi chiều mùa hạ, cũng giống như thời tiết dạo gần đây, trời mưa rào sau những ngày nắng. Từ biệt ngôi nhà nhỏ xinh với chiếc cổng phủ lớp rêu xanh rờn của ngoại, tôi bước lên chuyến tàu từ Nam ra Bắc theo bố mẹ. Sau khi nằm gọn trong lòng ngoại khóc chán chê, tôi chỉ còn cảm giác mất mát khôn nguôi. Suy nghĩ non nớt của tôi xoay vần bởi những lo lắng: Không biết tôi đi rồi ai sẽ là người bảo vệ cậu ấy? Trời mưa cậu ấy ở nhà một mình thì biết phải làm sao?...
     Khi ấy Internet không phổ biến như bây giờ, tôi và Thư không còn liên lạc, một lần rời xa, thế là chúng tôi mất nhau, còn tôi thì mất đi mối tình đầu. Thực sự thì trái tim tôi lúc ấy đã ở lại cùng tên nhóc con hàng xóm mất rồi. Những ngày nghỉ lễ về thăm ngoại, tôi có chạy đi tìm Thư như tìm kiếm kí ức tuôi thơ đã bị lạc mất, nhưng ngoại kể hai mẹ con Thư cũng đã chuyển đi không lâu.

                                                                                                                                    - Còn tiếp -
5
5 sao / 1 đánh giá
5 sao - 1 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 5 SAO trên tổng số 1 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư