Tổng Tài Bá Đạo
_Ngôi sao _ Sáng nhất đêm nay__ | Chat Online | |
03/10 08:59:59 | |
Truyện tiểu thuyết | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
41 lượt xem
- * Tôi xuyên không vào thế giới cổ đại (Truyện tiểu thuyết)
- * Tuổi thơ dữ dội (Truyện ngắn)
- * VỊT BƠI QUA ĐƯỢC MÀ (Truyện cười)
- * ÔNG NỘI VÀ CHÁU (Truyện cười)
Mùa đông Canada không ngừng bị tuyết bao phủ, không muốn ngừng, cũng không biết lúc nào mới có thể ngừng. Ở trong trí nhớ của Hàn Nhất Nhất, Canada luôn luôn chìm trong tuyết trắng. Nó xoa xoa bàn tay nhỏ bé đẩy cửa ra, cần được sưởi ấm thật tốt, thời tiết bên ngoài đã khiến cơ thể nhỏ nhắn của nó không cách nào chịu được nữa. “Van xin ngài, tiên sinh, đừng!” Cơ thể nhỏ nhắn của nó đột nhiên bị giọng của người phụ nữ này hù dọa, chắc chắn thanh âm này là của mẹ, nó vừa nghe liền biết. “Sao lại không? Bây giờ ngươi là con đàn bà thối tha mà gã đàn ông vô dụng kia ném cho ta, đợi một lát nữa ngươi sẽ cầu ta muốn ngươi” Giọng đàn ông thô lỗ như vậy là của ai? Hàn Nhất Nhất cố gắng suy nghĩ. Cơ thể nhỏ nhắn của nó bước gần hơn về phía phòng ngủ. “Tiên sinh, van xin ngài, như vậy không được, tôi van xin ngài, nếu như để phu nhân biết được, tôi nhất định sẽ chết, tôi van xin ngài” Hàn Nhất Nhất nghe thấy tiếng cầu xin của mẹ, thân thể lại càng thêm run rẩy thế nhưng bước chân nho nhỏ của nó lại cũng bất động tại chỗ. “Có ta ở đây phu nhân sẽ chẳng làm gì được ngươi? Tiểu mỹ nhân đừng để ta nôn nóng chờ đợi nữa bằng không bây giờ ta sẽ khiến cho chồng của ngươi phải chết, hahaha” Người phụ nữ trong phòng liều mạng chống đỡ, nhưng sức lực của đàn ông vẫn mạnh hơn, bàn tay nho nhỏ của nàng chỉ tựa như một làn gió nhẹ trước mặt hắn. “Van xin ngài, tiên sinh, số tiền mà chồng tôi còn nợ, tôi sẽ thay hắn từ từ trả lại cho ngài cùng phu nhân, làm đầy tớ suốt đời làm người hầu suốt đời, van xin ngài thả tôi đi” Nàng còn đang hết lời van xin, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của nàng lộ ra vẻ tuyệt mỹ phản kháng nhưng bất lực. Gã đàn ông mang theo tiến cười dâng đãng cùng thái độ cường ngạnh bằng một tay kéo xuống quần áo của nàng, cơ thể tinh tế giống như một bức tranh, ánh mắt hắn càng trở lên tham lam. Thân thể phụ nữ xinh đẹp cường liệt kích thích ánh mắt của hắn, hắn đã nhìn qua thân thể của vô số đàn bà, chơi đùa qua không biết bao nhiêu thân thể phụ nữ nhưng cơ thể của người phụ nữ này lại mang cho hắn một loại cảm giác khác, thậm chí liên tục kích thích mọi giác quan nguyên thủy nhất của hắn. “Thật đẹp, thật đẹp, Hàn Chí Viễn vô dụng kia thật không biết hưởng thụ, đi theo ta mỗi ngày ta sẽ khiến cho ngươi càng thêm được yêu thích.” Gã đàn ông không thể đợi được nữa, dục hỏa trong mắt hắn đã tựa như ác lang vậy. “Không, tiên sinh, một lát nữa phu nhân sẽ đến, cầu xin ngài thả tôi đi mà!” Người phụ nữ bất lực phản kháng. Thân thể nàng run rẩy ngoại trừ âm thanh cầu xin tha thứ không dám có bất cứ hành động gì. Nàng cho tới bây giờ vẫn luôn là như thế này, một người phụ nữ từ khi sinh ra đến lập gia đình, vận mệnh của họ đều là giao cho người khác, tuy rằng từ bé sinh ra đã có khuôn mặt quôc sắc thiên hương, nhưng chỉ là một kiếp bần cùng mà thôi, khuôn mặt này cũng đã định cả đời này là chuỗi bi kịch.
Thân thể nhỏ nhắn của Nhất Nhất run lên, nó lao người chạy tới cửa phòng ngủ, giơ tay nhẹ nhàng đẩy cửa ra, mẹ làm cái gì ở bên trong? Gã đàn ông kia hình như không phải là cha nhưng tại sao lại có chút quen thuộc? Người phụ nữ khóc than không phải do đau đớn từ gã đàn ông đang ra ra vào vào thân thể của nàng. Mà là khóc vì một lần nữa nàng lại phải thay gã chồng chết tiệt của nàng trả nợ, chủ nợ lần này là Uông lão gia, nếu để Uông phu nhân biết khẳng định nàng sẽ bị đánh chết tươi. Nhanh như vậy người phụ nữ này đã khiến cho miệng gã đàn ông phát ra thanh âm hưởng thụ mà dâm dục, hắn không thể không thừa nhận rằng cơ thể người phụ nữ này mang lại cho hắn cảm giác hưng phấn mãnh liệt hơn bất kỳ bà vợ nào của gã. Nhất Nhất đẩy cửa ra thấy cảnh mẹ bị thân thể một gã đàn ông nằm úp sấp trên người mẹ. Nó mở to hai mắt, đây là cái gì? Tuy rằng nó không rõ tình hình nhưng trực giác nói cho nó biết hiện tại mẹ nó đang bị người ta khi dễ. Ánh mắt của mẹ giống như đứa trẻ năm tuổi mở to vô tội chịu đựng tất cả sự kinh khủng. “Nhất Nhất không nên nhìn, không nên nhìn, mau đi ra, đi ra ngoài!” Hàn Phong kêu to lên, ánh mắt lộ ra đau thương cùng thê lương. Đến tột cùng nàng đã phạm vào tội lỗi gì đến cả ông trời cũng muốn trừng phạt nàng cùng con gái của nàng như vậy? Uông Vạn Thiên ghét nhất chính là tại thời điểm gã đang hứng khởi chơi đàn bà lại bị người khác cắt ngang. Gã phẫn nộ hung ác trừng mắt, độc địa nói: “Xú nha đầu nhà mày, mau cút ra ngoài cho tao!” Hành động phủ phục trên người Hàn Phong của gã chẳng những không ngừng lại còn thêm điên cuồng ngang ngược cùng hung mãnh hơn nữa. Nhất Nhất nhanh chóng chạy ra ngoài. Nàng cố gắng chặn lại thanh âm hỗn tạp đầy thống khổ kéo dài, kiên cường nén chịu khống chế nước mắt ở viền mắt. Nàng nắm lấy khăn trải giường bên cạnh Uông Vạn Thiên che lại trên người. Nàng không muốn con gái tuổi còn nhỏ đã bị ảnh hưởng xấu như vậy, lại càng không muốn cho con gái nhìn thấy một thân thể xấu xí cùng dơ bẩn như vậy. “Mẹ!” Nhất Nhất khẽ cắn môi, nhíu chặt lông mày. Nó nắm chặt bàn tay nho nhỏ nhìn gã đàn ông có thân hình to béo đang đu đưa kia. Mẹ bảo nó đi ra, nó biết mẹ là vì tốt cho nó, thế nhưng mẹ đang chịu đựng thống khổ, nó không thể để mặc kệ mẹ mình, thân thể nhỏ bé của nó giống như bị công kích mà chạy vọt tới bên cạnh gã đàn ông. Không đợi gã có bất cứ hành động gì, nó huy động sức lực nhỏ bé hung hăng mà cắn lên đùi gã. Tức thời trong phòng truyền ra tiếng hét như lợn bị cắt tiết! Rất nhanh gã đàn ông đã giống như một con thú hoang kinh hô thảm thiết.
“Tiểu nha đầu khốn kiếp mau nhả ra!” Uông Vạn Thiên cắn răng vì đau, nhưng một phần thân thể vẫn còn cứng đơ lưu lại trong cơ thể của Hàn Phong. Hắn muốn dùng lời lẽ hù dọa nha đầu không biết sống chết kia sợ mà bỏ chạy. Hàn Nhất Nhất quật cường mà cố chấp không chịu nghe, nó một mất một còn mà cắn cái chân của hắn, hắn không rời khỏi người mẹ nó, nó tuyệt đối sẽ không nhả ra. “Uông tiên sinh, van xin ngài, ngày hôm nay buông tha tôi đi, coi như tôi cầu xin ngài.” Hai mắt Hàn Phong khóc đến sưng đỏ, thảm thiết nói lời van xin. “Hừ! Hai mẹ con nhà các ngươi làm mất sạch hứng thú của lão tử, ngày hôm nay lão tử liền cho cả nhà chúng mày chơi cho đã!” Hắn hung ác nói, ánh mắt tức giận trợn trừng giống như cái chuông đồng rất xấu xí. Hàn Phong nhát gan không dám phản kháng thêm nữa, ngược lại chỉ có thể nhìn về phía Nhất Nhất: “Nhất Nhất nghe lời, mau đi ra. Lúc này mẹ đang bận, một lát là tốt rồi, mau đi ra!” Nhất Nhất nghe thấy lời cầu xin lẫn tiếng khóc của mẹ, nó biết mẹ nói dối, nó không muốn nghe những lời như thế này của mẹ. Trong tiềm thức còn non nớt của nó, nó muốn ở lại cùng mẹ đối phó với gã xấu xa này. Việc Nhất Nhất không chịu nhả ra rốt cục đã chọc giận Uông Vạn Thiên trên người Hàn Phong. Hắn quát lên một tiếng, rút phần thân thể kia ra, nâng lên cái chân kia không bị Nhất Nhất cắn, cố sức đá về phía thân thể nhỏ nhắn của Nhất Nhất. Thẩn thể nhỏ bé của Nhất Nhất không có bất kì phản kháng nào bị sức lực người lớn của hắn đánh trúng, cả người va vào cột gỗ trong phòng. Tiếp theo! Bang một tiếng, một vật thể rơi xuống mặt đất. Hàn Phong mặc qua loa bộ quần áo vào người, nhanh chóng lao đến trên mặt đất, chăm chú mà đem con gái ôm vào trong lòng “Nhất Nhất, con thế nào? Có bị thương hay không?” Tay nàng cố gắng vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhất Nhất “Mau nhìn mẹ đi, nói cho mẹ biết con có bị thương không?” Thanh âm lo lắng của nàng tràn đầy yêu thương vô hạn, nàng hận bản thân yếu đuối, hận bản thân nhát gan thế nhưng nàng trước sau lại vô lực phản kháng. “Mẹ, mẹ!” Nhất Nhất mở mắt, lộ ra vẻ tươi cười nhưng không giống đang cười “Nhất Nhất không có việc gì, có Nhất Nhất ở đây Nhất Nhất sẽ không để người xấu này khi dễ mẹ nữa!” “Nhất Nhất của mẹ thật là đứa con gái ngoan.” Hàn Phong nói xong liền đem nó ôm vào trong lòng mình. “Hừ! Hai còn đàn bà thối, ngày hôm nay lão tử bỏ qua cho các ngươi, ngày nào đó tao sẽ cho hai mẹ con chúng mày biết cái gì gọi là hối hận! Con mẹ nó.” Hắn phun một bãi nước bẩn, vung ống tay áo hướng phía ngoài cửa đi ra. Hàn Phong bị lời đe dọa của Uông Vạn Thiên làm cho sợ đến mức run bần bật lên, càng thêm cố sức ôm lấy thân thể nhỏ bé của Nhất Nhất.
Thân thể nhỏ nhắn của Nhất Nhất run lên, nó lao người chạy tới cửa phòng ngủ, giơ tay nhẹ nhàng đẩy cửa ra, mẹ làm cái gì ở bên trong? Gã đàn ông kia hình như không phải là cha nhưng tại sao lại có chút quen thuộc? Người phụ nữ khóc than không phải do đau đớn từ gã đàn ông đang ra ra vào vào thân thể của nàng. Mà là khóc vì một lần nữa nàng lại phải thay gã chồng chết tiệt của nàng trả nợ, chủ nợ lần này là Uông lão gia, nếu để Uông phu nhân biết khẳng định nàng sẽ bị đánh chết tươi. Nhanh như vậy người phụ nữ này đã khiến cho miệng gã đàn ông phát ra thanh âm hưởng thụ mà dâm dục, hắn không thể không thừa nhận rằng cơ thể người phụ nữ này mang lại cho hắn cảm giác hưng phấn mãnh liệt hơn bất kỳ bà vợ nào của gã. Nhất Nhất đẩy cửa ra thấy cảnh mẹ bị thân thể một gã đàn ông nằm úp sấp trên người mẹ. Nó mở to hai mắt, đây là cái gì? Tuy rằng nó không rõ tình hình nhưng trực giác nói cho nó biết hiện tại mẹ nó đang bị người ta khi dễ. Ánh mắt của mẹ giống như đứa trẻ năm tuổi mở to vô tội chịu đựng tất cả sự kinh khủng. “Nhất Nhất không nên nhìn, không nên nhìn, mau đi ra, đi ra ngoài!” Hàn Phong kêu to lên, ánh mắt lộ ra đau thương cùng thê lương. Đến tột cùng nàng đã phạm vào tội lỗi gì đến cả ông trời cũng muốn trừng phạt nàng cùng con gái của nàng như vậy? Uông Vạn Thiên ghét nhất chính là tại thời điểm gã đang hứng khởi chơi đàn bà lại bị người khác cắt ngang. Gã phẫn nộ hung ác trừng mắt, độc địa nói: “Xú nha đầu nhà mày, mau cút ra ngoài cho tao!” Hành động phủ phục trên người Hàn Phong của gã chẳng những không ngừng lại còn thêm điên cuồng ngang ngược cùng hung mãnh hơn nữa. Nhất Nhất nhanh chóng chạy ra ngoài. Nàng cố gắng chặn lại thanh âm hỗn tạp đầy thống khổ kéo dài, kiên cường nén chịu khống chế nước mắt ở viền mắt. Nàng nắm lấy khăn trải giường bên cạnh Uông Vạn Thiên che lại trên người. Nàng không muốn con gái tuổi còn nhỏ đã bị ảnh hưởng xấu như vậy, lại càng không muốn cho con gái nhìn thấy một thân thể xấu xí cùng dơ bẩn như vậy. “Mẹ!” Nhất Nhất khẽ cắn môi, nhíu chặt lông mày. Nó nắm chặt bàn tay nho nhỏ nhìn gã đàn ông có thân hình to béo đang đu đưa kia. Mẹ bảo nó đi ra, nó biết mẹ là vì tốt cho nó, thế nhưng mẹ đang chịu đựng thống khổ, nó không thể để mặc kệ mẹ mình, thân thể nhỏ bé của nó giống như bị công kích mà chạy vọt tới bên cạnh gã đàn ông. Không đợi gã có bất cứ hành động gì, nó huy động sức lực nhỏ bé hung hăng mà cắn lên đùi gã. Tức thời trong phòng truyền ra tiếng hét như lợn bị cắt tiết! Rất nhanh gã đàn ông đã giống như một con thú hoang kinh hô thảm thiết.
“Tiểu nha đầu khốn kiếp mau nhả ra!” Uông Vạn Thiên cắn răng vì đau, nhưng một phần thân thể vẫn còn cứng đơ lưu lại trong cơ thể của Hàn Phong. Hắn muốn dùng lời lẽ hù dọa nha đầu không biết sống chết kia sợ mà bỏ chạy. Hàn Nhất Nhất quật cường mà cố chấp không chịu nghe, nó một mất một còn mà cắn cái chân của hắn, hắn không rời khỏi người mẹ nó, nó tuyệt đối sẽ không nhả ra. “Uông tiên sinh, van xin ngài, ngày hôm nay buông tha tôi đi, coi như tôi cầu xin ngài.” Hai mắt Hàn Phong khóc đến sưng đỏ, thảm thiết nói lời van xin. “Hừ! Hai mẹ con nhà các ngươi làm mất sạch hứng thú của lão tử, ngày hôm nay lão tử liền cho cả nhà chúng mày chơi cho đã!” Hắn hung ác nói, ánh mắt tức giận trợn trừng giống như cái chuông đồng rất xấu xí. Hàn Phong nhát gan không dám phản kháng thêm nữa, ngược lại chỉ có thể nhìn về phía Nhất Nhất: “Nhất Nhất nghe lời, mau đi ra. Lúc này mẹ đang bận, một lát là tốt rồi, mau đi ra!” Nhất Nhất nghe thấy lời cầu xin lẫn tiếng khóc của mẹ, nó biết mẹ nói dối, nó không muốn nghe những lời như thế này của mẹ. Trong tiềm thức còn non nớt của nó, nó muốn ở lại cùng mẹ đối phó với gã xấu xa này. Việc Nhất Nhất không chịu nhả ra rốt cục đã chọc giận Uông Vạn Thiên trên người Hàn Phong. Hắn quát lên một tiếng, rút phần thân thể kia ra, nâng lên cái chân kia không bị Nhất Nhất cắn, cố sức đá về phía thân thể nhỏ nhắn của Nhất Nhất. Thẩn thể nhỏ bé của Nhất Nhất không có bất kì phản kháng nào bị sức lực người lớn của hắn đánh trúng, cả người va vào cột gỗ trong phòng. Tiếp theo! Bang một tiếng, một vật thể rơi xuống mặt đất. Hàn Phong mặc qua loa bộ quần áo vào người, nhanh chóng lao đến trên mặt đất, chăm chú mà đem con gái ôm vào trong lòng “Nhất Nhất, con thế nào? Có bị thương hay không?” Tay nàng cố gắng vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhất Nhất “Mau nhìn mẹ đi, nói cho mẹ biết con có bị thương không?” Thanh âm lo lắng của nàng tràn đầy yêu thương vô hạn, nàng hận bản thân yếu đuối, hận bản thân nhát gan thế nhưng nàng trước sau lại vô lực phản kháng. “Mẹ, mẹ!” Nhất Nhất mở mắt, lộ ra vẻ tươi cười nhưng không giống đang cười “Nhất Nhất không có việc gì, có Nhất Nhất ở đây Nhất Nhất sẽ không để người xấu này khi dễ mẹ nữa!” “Nhất Nhất của mẹ thật là đứa con gái ngoan.” Hàn Phong nói xong liền đem nó ôm vào trong lòng mình. “Hừ! Hai còn đàn bà thối, ngày hôm nay lão tử bỏ qua cho các ngươi, ngày nào đó tao sẽ cho hai mẹ con chúng mày biết cái gì gọi là hối hận! Con mẹ nó.” Hắn phun một bãi nước bẩn, vung ống tay áo hướng phía ngoài cửa đi ra. Hàn Phong bị lời đe dọa của Uông Vạn Thiên làm cho sợ đến mức run bần bật lên, càng thêm cố sức ôm lấy thân thể nhỏ bé của Nhất Nhất.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Tổng Tài Bá Đạo
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!